Từ khi đăng cơ Đại Chu an khang bình ổn, hàng năm lương thực hoa trái được mùa.
Truyện được đăng ở s:// .wattpad.com/user/Yul_Yuuki. Mọi trang wed khác đều là TRỘM. Mong các bạn vào wattpad ủng hộ editor.
Lời này nói ra còn không được mấy ngày, Vương hoàng hậu ở yến tiệc trung thu lại hôn mê bất tỉnh.
Còn mình thì không thèm để ý đến chuyện bên ngoài, chỉ an tâm dưỡng thai.
Không ít lần ở trong phủ tức giận khóc nháo, vì e ngại hoàng đế miệng vàng lời ngọc, Du phu nhân cũng không thể chậm trễ.
Nhưng lúc Tư Mã Dư tới hạ sính nàng đứng sau bình phong nhìn lén vài lần, thấy Tư Mã Dư phong lưu lỗi lạc.
Lập tức bị dáng vẻ bề ngoài này mê hoặc, vui vẻ rạo rực tú giá y chờ ngày thành thân.
Lúc này vừa nhìn thấy Du Phức Nghi, liền há mồm nói:
- Thánh chỉ vừa ban xuống, ngày thứ hai đã vào cung tạ ơn rồi.
- Đại ca ngươi đưa?
Du phu nhân bắt giữ mấu chốt, cất cao giọng:
Du Phức Nghi giúp đỡ Cốc Vũ cùng Du Uẩn Nghi nâng Du phu nhân lên Kháng Sàng, giúp nàng dựa vào đệm lưng.
Du Uẩn Nghi đối với chuyện huynh trưởng thú dương nữu cũng chẳng để bụng, chỉ quan tâm Du Phức Nghi mang bao nhiêu thứ cho mình.
Nhìn thấy Thính Phong cố hết sức ôm một cái rương đi vào, nàng vội vàng nhảy bắn lên, đoạt lấy rương, hai mắt lóe sáng mở nắp hộp.
Du phu nhân chỉ là đầu đần, chứ không phải ngu dại, nếu là lúc trước, nghe loại tiễn khách thế này, sẽ thức thời mang theo Du Uẩn Nghi cáo lui.
Du phu nhân xấu hổ cười nói:
Du Phức Nghi tức giận nở nụ cười, đúng là do kế mẫu Vương thị ban tặng, Du phu nhân là đích nữ danh môn, lại bị dưỡng thành kiến thức hạn hẹp không chủ kiến.
Động một chút liền khóc lóc ầm ĩ tính tình tiểu bạch hoa, các phủ môn đăng hộ đối đều né nàng xa ba thước, e sợ bị dính phải.
Người tới cửa tới cầu thú đều là người không nên thân, sa cơ thất thế, ngoại tổ phụ sợ nàng làm hỏng thanh danh gia tộc.
Ỷ vào thân phận cửu cửu cường ngạnh đem nàng đưa cho sanh tôn Du Mẫn Viễn.
Có Du thái phu nhân là tiểu cô uy nghiêm ở đây, Vương thị không dám gây sóng gió đến Du gia.
Lúc này lại không biết cố kỵ, muốn gây chuyện thị phi. Thính Phong xen mồm nói:
- Thái thái đừng trách nô tỳ lắm miệng, thật ra nương nương cũng không làm chủ được, nói là tam phi tiếp quản phượng ấn, nhưng quý phi nương nương cùng Thục phi nương nương là người hầu hạ bên cạnh hoàng thượng lâu năm, thân sinh ra đại công chúa cùng nhị hoàng tử lại rất được hoàng thượng yêu thích, tuy nương nương của chúng ta cũng sinh hạ một hoàng tử, nhưng vô luận tư lịch(lý lịch) hay là ân sủng, đều không bằng hai vị kia, hiện nay xử lý chuyện trong hậu cung, đều là hai vị nương nương kia dẫn đầu, nương nương chúng ta chỉ là phụ họa vài câu, chuyện tuyển tú cũng không ngoại lệ. Nếu Vương cô nương là người xuất chúng, bằng bản lĩnh của mình cũng có thể trúng tuyển, nếu nương nương đột ngột nhảy ra hỗ trợ, chọc hai vị kia không vừa mắt, bị ngăn trở, ngược lại còn làm hỏng chuyện của Vương cô nương.
Du phu nhân cân nhắc một lúc, cảm thấy Thính Phong nói cũng có đạo lý, liền gật đầu nói:
Du Phức Nghi nghe xong, liền bật cười nói:
- Ngươi đang khen hắn hay là mắng hắn?