- Hoàng thượng hôm nay hạ triều thật sớm.
- Gì mà có tội hay không có tội, hài tử trong bụng ngươi không có việc gì, là trẫm an tâm rồi.
Tư Mã Duệ đặt tay lên tay Vương hoàng hậu, vỗ nhè nhẹ, sau đó quay đầu nhìn quanh điện.
Hoàng thượng vì chuyện Du Phức Nghi xông vào Càn Thanh Cung ngăn cản hắn quánh tam hoàng tử cùng với chuyện đập vỡ bình sứ đựng Tử Ngọc Hoàn mà tức giận.
Trong lòng Vương hoàng hậu biết hoàng thượng đang cố ý khiến Du Phức Nghi ngột ngạt, cũng không vạch trần hắn, phụ họa nói:
- Hoàng Thượng chọn chỗ đương nhiên là tốt rồi, một lát nữa thần thiếp sẽ phân phó người đi vẩy nước quét tước bố trí lại, chờ thu thập xong sẽ gọi Phùng muội muội dọn qua.
- Tam hoàng tử ốm đau nằm ở trên giường không thể động đậy, thần thiếp muốn chăm sóc hắn, không rảnh bận tâm đến chuyện khác.
Truyện được đăng ở s:// .wattpad.com/user/Yul_Yuuki. Mọi trang wed khác đều là TRỘM. Mong các bạn vào wattpad ủng hộ editor.
Trong đầu Tư Mã Duệ linh quang chợt lóe, sau đó vỗ tay một cái, tự tán thưởng chính mình, rồi cười tủm tỉm nói:
- Không sao, ngươi cứ làm việc của mình là được, trẫm giúp ngươi chăm sóc Diễm Nhi, dù sao mấy ngày gần đây trẫm cũng rất thanh nhàn.
Tư Mã Diễm ra nông nỗi này, còn không phải là do phụ hoàng bất công ban tặng sao? Hắn lại muốn chăm sóc Tư Mã Diễm?
Đi được vài bước lại thấy Du Phức Nghi không theo kịp, liền dừng lại, quay đầu mắng:
- Ở phía sau ẹo qua ẹo lại làm cái gì, muốn trẫm đói chết sao?
- Chết đói mới tốt đấy.
Du Phức Nghi chửi thầm một câu, vẻ mặt bình tĩnh đi theo sau.
P/s các nàng nhớ vote ủng hộ ta nha