Ngửi thấy mùi thơm từ đồ ăn, Hạ Tinh Lam đang ngồi ngoài ban công chơi điện thoại liền nhanh chóng phủi mông chạy đến "Anh ơi.."
"Rửa tay sạch sẽ đi." Thấy bạn nhỏ thèm ăn đến chảy nước dãi như vậy thật khiến anh cảm thấy buồn cười mà.
Ngoan ngoãn nghe lời anh người yêu rồi chạy đi rửa tay, sau khi rửa tay sạch sẽ xong cậu lại an phận ngồi trên chiếc ghế chỉ giành riêng cho mình rồi để anh phục vụ cho. Không phải là cậu không muốn tự dùng đũa gắp thức ăn mà là do anh người yêu không cho làm a. Mấy ngày vừa rồi lúc đi ra ngoài ăn sáng người gọi đồ ăn là anh, người bồi ăn cũng là anh nốt nên đâm ra giờ nó hệt như một thói quen rồi.
"Ngoan, hôm nay em ăn hết hai bát cơm thì một lát anh liền cho ăn que cay." Âu Nhật Kỷ bới ra một bát cơm nhỏ, dùng thìa chan nước sốt chua ngọt rồi gắp thêm mấy miếng thịt cho vào bát đút cậu ăn.
Hạ Tinh Lam nghe thấy được ăn que cay thì vui lắm, ngoan ngoãn vâng dạ mà nghe lời liền thôi "Dạ, vậy để Lam tự ăn ạ. Anh cũng phải ăn nữa ạ."
"Ừ." Đáp ứng yêu cầu của bạn nhỏ anh liền đặt bát cơm xuống trước mặt đối phương rồi ngồi xuống bên cạnh tự xới bát cơm của mình và dùng bữa.
Bữa tối hôm nay diễn ra rất hạnh phúc, tiếng cười nói của cậu cứ vang mãi căn phòng, còn ai kia thì cứ chỉ toàn ừ à cho qua.
Sau khi ăn xong Âu Nhật Kỷ đem bát đũa bẩn cho vào máy để rửa, còn Hạ Tinh Lam thì đang lo ăn nốt que cay và lo thêm phần rửa và cắt quả ăn tráng miệng.
"Bé à, em muốn xem phim hay xem hoạt hình?" Âu Nhật Kỷ ngồi bên cạnh, tay cầm điều khiển mật tivi lên. Nghe thấy anh hỏi vậy cậu ngoan ngoãn trả lời "Em muốn xem mấy cái kiểu game show hay là mấy cái chương trình hài gì kia cơ..."
"Được, để anh mở." Mau chóng chiều lòng bé người yêu anh đã mở lấy một chương trình thực tế hài hước rồi cùng bạn nhỏ ngồi xem. Vì là thời điểm sắp Tết nên mấy cái game show, chương trình tạp kỹ này kia đều hướng về chủ đề Tết thôi, hậu trường các thứ đều là những cái liên quan đến Tết luôn.
Sắp tới sẽ phải chia xa nhau một thời gian khá lâu nên hôm nay anh mới phải gọi bạn nhỏ sang đây a, tất cả đều có mục đích cả. Đối với anh mà nói, xa bạn nhỏ một giờ đã hệt như một ngày rồi, sắp tới phải chia xa tận 2 tuần, là 2 tuần đấy, khỏi nói cũng biết là sẽ không chịu được rồi. Nên hiện giờ mới là rất rất cần thời gian để âu yếm, thể hiện tình cảm a.
Hạ Tinh Lam gọt xong một quả táo, nữa quả dưa hấu và bóc hai quả cam xong thì mới ngoan ngoãn mà yên phận leo đến ngồi vào đùi anh người yêu "Anh ơi ăn cam ạ." Cậu đưa một miếng cam ngon ngọt lên trước miệng đối phương, đến khi thấy anh đã ăn hết miếng đấy thì lại đút thêm mấy miếng khác nữa rồi mới đút cho bản thân.
Ăn một lúc rất nhanh liền sẽ hết mấy miếng hoa quả kia, ăn hết rồi cậu lại rất ngoan mà đem đĩa vào bồn rồi rửa sạch với nước ấm, úp đĩa gọn gàng mới lại ra ngồi cùng anh người yêu tiếp.
Thấy dáng vẻ ngoan ngoãn, hiểu chuyện của bạn nhỏ của mình Âu Nhật Kỷ thấy vừa vui vừa buồn, anh đưa tay kéo người ngồi lại vị trí cũ, một tay xoa nắn vòng eo nhỏ gọn đấy, tay còn lại thì cưng nựng bên má bánh bao nhỏ "Chụt.. Lần sau nhớ đi dép vào, để anh thấy lần nữa thì xác định mông em nở hoa đi."
Đối diện với sự đe doạ này của anh Hạ Tinh Lam không dám không nghe lời. Mặc dù từng câu từng chữ mà anh nói ra đều rất nhẹ nhàng nhưng sự đe doạ vẫn rõ ràng nha. Nên cậu chính là rất biết điều, nhanh chóng gật đầu, miệng nhỏ hứa hẹn đủ điều thề sẽ không có lần sau.
"Bé à, em đã chuẩn bị đầy đủ thuốc ức chế chưa vậy? Có cần mua thêm nữa không?" Âu Nhật Kỷ đặt cằm xuống vai bạn nhỏ, giọng trầm ấm hỏi nhẹ. Ăn Tết mùng 1 và mùng 2 xong thì liền đến thời điểm kỳ phát t.ì.nh của cậu diễn ra, nếu tính dương lịch sẽ vào ngày 13 trở đi đến ngày 19 mới kết thúc. Vậy nên việc này đối với anh mà nói nó hệt như quả bom đang dần đếm ngược vậy.
Hạ Tinh Lam thấy anh người yêu lo lắng như vậy liền an ủi anh "Dạ không sao đâu ạ, em đã chuẩn bị sẵn hết thuốc rồi, với cả ở nhà cậu mợ cũng đã chuẩn bị phòng thêm rồi ạ."
"..Không an tâm chút nào."
"Ổn mà ạ, nhà cũng ở trên thị trấn nên cũng có hiệu thuốc và cả bệnh viện mà ạ."
"Vậy bé à, em nhất định không được tiếp xúc gần với gã Alpha nào vào lúc đến kỳ đâu đấy.. à không, dù đến kỳ hay không đến kỳ cũng không được phép. Mặc dù Beta không ngửi thấy mùi pheromone nhưng em cũng không được chủ quan. Nhất định phải mang theo bình sịt hơi cay bên mình, không được ra khỏi nhà sau 10 giờ, ra ngoài nhất định phải báo cho anh biết hoặc báo cho cậu mợ biết, nhớ là phải bật định vị lên đấy..."
Đối diện với những lời dặn dò này của anh Hạ Tinh Lam chỉ đành ngoan ngoãn mà dạ vâng nghe thôi. Từ lúc cậu nói ra thời điểm kỳ phát tình của mình sẽ diễn ra anh liền lên mạng kiểm tra xem nó sẽ trùng với lịch âm vào ngày mấy nhiều. Kết quả khi biết nó diễn ra vào ngày thứ ba của Tết anh liền lo sót vó, chỉ hận không thể theo người về quê cùng thôi.
Ngồi nghe anh người yêu lải nhải dặn dò một lúc cũng đã hơn chín giờ rồi, từng lời nói của anh hệt như lời ru êm ái, mềm mại vậy, nó đã ru cậu vào giấc ngủ lúc nào không biết luôn.
"Bé Lam hư thật đấy, lại dám ngủ cơ." Âu Nhật Kỷ trước tiên buông lời trách yêu bạn nhỏ, sau mới hôm người đi vào phòng ngủ, cùng nhau nằm trong chăn ấm mà say giấc.