"Vậy em về đây ạ, tạm biệt mọi người ạ." Đứng trước quầy thu ngân Hạ Tinh Lam ngoan ngoãn chào tạm biệt các anh chị trước sau khi thấy bọn họ đáp lại mới ngoan ngoãn rời đi.
Mấy ngày hôm nay cậu cứ toàn được chị chủ cho bánh, không những vậy hai anh chị khác đôi lúc đều nhường lại cho cậu báo hại cậu cùng các bạn cùng phòng ngay tối hôm đấy đã phải ăn bánh thay cơm thôi, vậy nên hôm nay cậu quyết định sẽ đem bánh đi tặng cho các bé nhỏ ở Cô Nhi Viện.
Hiện giờ là 5 giờ rưỡi chiều rồi, từ chỗ làm đến Cô Nhi Viện sẽ mất gần 20 phút đi xe đạp vậy nên sau khi ra khỏi quán cậu đã mau chóng leo lên xe hướng thẳng đến Cô Nhi Viện.
Hôm nay tâm trạng của Hạ Tinh Lam rất tốt, suốt dọc đường đi đều không ngừng ngân nga mấy bài hát cơ, thậm chí còn phổ nhạc cho mấy cái bài học ở trên lớp nữa.
Đạp xe rẽ trái rẽ phải cuối cùng cũng đã đến Cô Nhi Viện, khi đến nơi cậu không đi vào bên trong chào hỏi mấy bé mà chỉ tìm gặp các sơ rồi nhờ họ đưa cho mấy bé thôi. Sau khi giao đồ xong liền trở về lại ký túc xá.
"Cô Nhi Viện ở đây cũng không tồi tàn như mấy cái Cô Nhi Viện ở trên phim. Các bé có vẻ được các sơ chăm sóc tỉ mỉ nên nhìn bé nào bé đấy cũng rất khôi ngô tuấn tú, ai nấy cũng đều có má bánh bao nhìn cưng thật."
Vừa đi Hạ Tinh Lam không ngừng nghĩ về các bé mà khi nãy cậu thấy ở Cô Nhi Viện, còn không ngừng cảm thán vì sự hi sinh của các sơ ở đấy nữa.
Đạp xe một lúc rất nhanh liền về tới ký túc xá, thưa gửi với giáo viên phụ trách ký túc xong cậu mới lên phòng của mình. Sáng hôm nay mấy người Hàn Ân, Nguyễn Triết Giang và cả Lưu Tuệ Lâm đã mè nheo đòi cậu tối nay phải ra ngoài ăn lẩu với họ, nên sau khi về đến ký túc xá cậu đã nhanh chóng ôm đồ đi tắm rửa tân trang lại bản thân.
Ba người còn lại ở ngoài thấy bạn mình nghe lời năng xuất như vậy cảm thấy rất hài lòng. Hiện giờ cả ba đã chuẩn bị xong mọi thứ rồi, chỉ còn chờ cậu bạn này nữa thôi. Vị trí quán ăn cũng không xa lắm chỉ mất gần 10 phút đi bộ đến thôi nên hiện giờ bọn họ chính là vẫn khá ung dung.
Đến khi Hạ Tinh Lam tắm xong đã là gần 7 giờ tối, để cho Nguyễn Triết Giang giúp sấy tóc nữa đồng hồ liền điểm 7 giờ đúng luôn.
"Quào~ mĩ nam." Lưu Tuệ Lâm nhẹ giọng trêu ghẹo tiểu O nhỏ của phòng, vừa nói còn đưa tay làm hành động muốn sờ soạng khiến cậu nhìn thấy liền nổi da gà mà lấy tay che thân "Biến thái!!"
"Suốt ngày trêu cậu ấy." Hàn Ân nhịn không được mà đánh phát vào lưng của Lưu Tuệ Lâm khiến bờ lưng rám nắng mịn màng ấy in đậm một bàn tay đo đỏ.
Tự dưng bị đánh như vậy Lưu Tuệ Lâm khá bức xúc, nỗi bức xúc đấy mau chóng biến thành những giọt nước mắt mà lăn dài trên má "Huhu.. Bé đánh tôi, bé hết thương tôi rồi."
"Nữa, lại cơm ch.ó." Hạ Tinh Lam và Nguyễn Triết Giang thấy cậu bạn này lại diễn vở kích quen thuộc thì không hẹn mà có cùng suy nghĩ.
Phải nói là trong căn phòng này gồm 4 người thì có hai người là cẩu độc thân và hai người trong giai đoạn yêu nhau, mà hơn cả thế họ còn ở chung một ký túc, chung một phòng cơ. Cứ sáng tối ôm ôm ấp ấp nhau diễn vở kịch mặn nồng khiến Hạ Tinh Lam và Nguyễn Triết Giang không khỏi ngán ngẩm, chỉ có thể âm thầm mà chửi bới hai người.
Hàn Ân thấy cậu bạn trai của mình lại xử dụng nước mắt làm vũ khí rất nhanh liền mềm lòng, y mau chóng ôm lấy người vào lòng, tay vuốt ve lưng đối phương, giọng nói ấm áp dỗ dành đối phương "Đâu có đâu, tớ vẫn thương cậu mà.", "Ngoan đừng khóc nữa, cậu mà khóc nữa tớ sẽ rất đau lòng."
Hàn Ân thường ngày là kiểu người không sợ trời không sợ đất, nhưng khi đối diện với con đ.i.x t.ì.nh yêu y liền bị đánh bại, nhất là trước những giọt nước mắt của Lưu Tuệ Lâm.
_Rột rột_
"Lam à, Coca này." Nguyễn Triết Giang lôi ra hai lon nước có ga một gói snack cùng Hạ Tinh Lam ngồi xem cảnh đường mật miễn phí của hai diễn viên trẻ xuất sắc này.
Hạ Tinh Lam thấy cậu bạn đưa cho mình lon nước liền không chần chừ mà nhận lấy. Mỗi lần hai người này mà ân ái show tình cảm thì mất rất nhiều thời gian a, thậm chí có lần còn lên đến cả tiếng cơ. Vậy nên hiện giờ đồ ăn vặt kèm theo để xem show trực tiếp full HD chính là rất cần thiết a.