• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thật không hiểu cái cậu O đấy nghĩ gì nữa. Biết bản thân đến kì phát t.ì.nh mà lại không chuẩn bị thuốc, báo hại ảnh hưởng đến không biết bao nhiêu người." Ngồi trong phòng y tế của trường Hàn Ân không ngừng oán trách bạn O kia. Mặc dù cùng là O nhưng mà việc này đối với y mà nói thì nó cũng khá là khó chịu rồi, rõ ràng các O dù không đến kì thì luôn được mọi người phổ biến thông tin là luôn mang theo ít nhất 2 viên thuốc ức chế bên mình, ấy vậy mà cái bạn O này đến một viên còn không mang cơ. Ngay lúc này đây Hàn Ân chỉ hận không thể tìm đến cái bạn O kia mà xổ cho một tràng thôi.

"Tiểu xinh đẹp bình tĩnh bình tĩnh, uống chút nước cho khây khoả nha." Nguyễn Triết Giang đứng bên cạnh tay cầm quạt tay rót nước phục vụ cậu bạn của mình.

Đối với Nguyễn Triết Giang hay những người khác ý thì có cho tiền họ cũng chả dám đi chọc giận cậu bạn Hàn Ân này đâu. Cái người O này nếu đem so sánh với mama đại nhân của họ chắc cũng 49 50 rồi.

Vừa nãy lúc ở sân trường do hành vi mất kiểm soát của một bạn A mà Hạ Tinh Lam đã không nhịn được mà oà khóc, cuối cùng là ngất ngay lập tức khiến ai nấy chứng kiến đều không khỏi lo lắng. Ngay sau cậu liền được nam thần học bá của trường bế lên phòng y tế trước bao ánh nhìn của các bạn sinh viên. Đây cũng chính điểm khởi đầu cho mối tình duyên của hai người a.

"Khụ.. bạn học, nếu đã ổn vậy tôi xin phép đi trước." Nam sinh kia sau khi nhìn thấy cậu đã ổn không còn biểu lộ sự sợ hãi hay những vấn đề khác mới lên tiếng.

Hạ Tinh Lam thấy vậy liền e thẹn đáp lại "A.. cảm ơn anh vì.. vì đã giúp em ạ."

"Việc nên làm, xin phép.". truyen bac chien

"Aa vâng ạ, tạm biệt anh ạ."

Nam sinh sau đấy liền quay người rời đi không thèm ngoảnh lại lần nữa. Sau khi cánh cửa được đóng lại ba người còn lại liền nhào vào chỗ Hạ Tinh Lam, ai nấy đều hỏi những câu hỏi có cùng nội dung với nhau.

"Lam Lam thấy sao? Anh chàng vừa rồi được chứ?" _ Nguyễn Triết Giang

"Được một người đàn ông A trội đẹp trai học giỏi ôm thấy như nào? Thích không?" _ Lưu Tuệ Lâm

"Hạ Tinh Lam, sao vậy? Mặt đỏ như vậy không lẽ là có tình ý rồi sao?" _ Hàn Ân

...

Đối diện với mấy câu hỏi này Hạ Tinh Lam liền làm ngơ, cậu hiện giờ mà nói chính là vẫn còn chưa thoát khỏi cái tình huống ở dưới sân trường kia.

Kiếp trước mặc dù sống trong gia đình hạnh phúc ấm êm không trải qua những trận bạo lực gia đình như những nhà khác ngoài kia, nhưng khi học cấp 1 và cấp 2 Hạ Tinh Lam lại bị bạn học bắt nạt, điều này hiển nhiên đã tác động không ít đến tâm lý của một đứa trẻ. Huống hồ gì là một đứa trẻ mới chỉ vào cấp 1.

Ở lại thêm 10 phút để cho giáo viên y tế khám tổng quát lại lần nữa xong Hạ Tinh Lam mới cùng ba người bạn của mình rời đi. Trước khi trở về ký túc xá bọn họ sẽ phải làm lấp đầy cái bụng rỗng này trước đã.

9 giờ 52 phút, thời điểm này Canteen trường học mới đang chuẩn bị đồ ăn trưa cho học sinh nên những món ăn được trưng bày trên kệ khá là ít, chủ yếu đều là các món khô.

Vì chỉ có ý định ăn lót dạ nên Hạ Tinh Lam chỉ chọn lấy một gói bánh nhỏ cùng một chai sữa, không phải do cậu tiếc tiền mà là chỉ muốn ăn từng này thôi. Còn ba người còn lại thì người nào người đấy đều là một núi đồ ăn.

Cả bốn không ngồi lại Canteen mà ôm đồ trở về ký túc xá, sau khi trở về liền ai về giường nấy, mỗi người một việc.

Hạ Tinh Lam sau khi trở về phòng liền lôi điện thoại ra lên mạng xã hội truy cập vào trang confession của trường, cũng như các nhóm chat công khai tìm đọc mấy bài viết về sự việc hồi nãy, đồng thời nhân cơ hội tìm người đàn anh khi nãy đã giúp cậu.

" (⁠◍⁠•⁠ᴗ⁠•⁠◍⁠) Mình chỉ là có ý muốn biết về anh ấy để cảm ơn thôi chứ không có ý gì đâu." Hạ Tinh Lam bấm bấm vuốt vuốt trong đầu cứ không ngừng minh oan cho hành động này của mình.

Sau một lúc tìm kiếm thông tin cuối cùng cậu cũng đã thu thập được một vài thông tin về người đàn anh đấy. Đối phương là Âu Nhật Kỷ, là một A trội, hiện đang là sinh viên năm 4 chuyên ngành kinh tế. Là một nam sinh tài sắc vẹn toàn, rất giỏi thể thao luôn được lòng các giáo sư và bạn học. Thường xuyên tham gia các hoạt động của trường, thành phố, địa phương và của cả nước và luôn giành được các thành tích cao.

Tuy nhiên có một điều là Âu Nhật Kỷ thật sự rất rất rất là lạnh lùng và khá vô tình a, không những các bạn sinh viên công nhận mà ngay cả giáo sư cũng công nhận đây này. Là một A rất biết giữ thân mình, không bao giờ tiếp xúc quá thân thể với một O, dù có là tình huống khẩn cấp giúp người đi nữa cũng vậy. có rất nhiều bài viết viết về việc Âu Nhật Kỷ được tỏ tình và tất nhiên kết quả của những cuộc tỏ tình đều như nhau, tất cả anh đều từ chối, và buông lời vô tình.

Đọc xong đoạn này Hạ Tinh Lam liền khá sượng chân, nếu đối phương thật sự không bao giờ tiếp xúc thân thiết với một O theo như mấy bài viết này chia sẻ thì tại sao khi nãy Âu Nhật Kỷ lại ôm cậu đi đến phòng y tế cơ chứ? Quái lạ "...Chắc lúc đó anh ấy bất đắc dĩ nên mới làm vậy."



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK