"Giang Tông Chủ, nội tâm của ngươi không hề hận hắn, ngươi chỉ đang ép mình phải hận hắn, hà cớ chi phải như vậy""Lam Vong Cơ"Giang Trừng y thậm chí không thể nói thêm điều gì, tên Lam Vong Cơ chết tiệt này lại cứ như vậy mà xoáy vào tử huyệt của hắn, một nơi không đụng thì thôi, đụng vào chính là đau đến đoạt mạng.
Giang Gia thành ra như bây giờ, không phải đều là do người kia tạo nên hay sao?"Giang Tông Chủ, người khư khư giữ Trần Tình bên cạnh, không phải là chờ một ngày hắn quay về, đến chỗ ngươi lấy lại Trần Tình hay sao?""Hung thi tà vật Thành Bất Dạ Thiên đêm ấy, chỉ diệt những môn phái khác, tuyệt không đụng đến Vân Mộng Giang Thị, ngươi còn chưa hiểu sao""Ngươi là người dẫn đầu diệt hắn, hắn lại âm thầm bỏ qua ngươi, ngươi còn chưa hiểu sao""Tâm ý của hắn đối với Giang Thị các ngươi, ngươi liền nhắm mắt bỏ qua, chỉ duy nhất nghĩ đến những chuyện không vui hắn gây ra""Ngươi nghĩ hắn sẽ tự tay điều khiển Quỷ Tướng Quân ra tay với người trong lòng của tỷ tỷ mà hắn thương nhất sao""Ngươi vốn không hiểu hắn"Lam Vong Cơ từng câu từng chữ, cứ như vậy mà tuôn ra, là y đang bất bình cho người nọ.
Là y chất vấn Giang Vãn Ngâm, nhưng cũng tựa như chất vấn chính y, y hối hận rồi, Giang Vãn Ngâm hắn có hối hận không?Giang Trừng hắn giận đến tím mặt, nhìn ngươi trước mắt đột nhiên trở nên nhiều lời, hắn lại có chút nhớ lại những năm tháng khi xưa.
Lam Nhị Công Tử, từ khi nào nhiều lời với y như vậy, không phải là vì một Nguỵ Vô Tiện hay sao?"Giang Tông Chủ, ngươi có từng hối hận qua không"Hối hận vì đã không ở cạnh bên người nọ hay không?Sự giận giữ của Giang Trừng bởi vì một câu nói này của Lam Vong Cơ mà chẳng còn, thay vào đó là một mớ cảm xúc hỗn độn không thể cất lời! Hắn hỏi y có hối hận không? Y cũng muốn hỏi bản thân mình có hối hận hay không?Nhưng nếu như nói y hối hận rồi, Nguỵ Vô Tiện có quay về được không?Đột nhiên, y lại nhớ lại thật nhiều chuyện, nhớ lại về cậu thiếu niên năm ấy.
.
Danh Sách Chương: