"Thịnh tình của tiền bối không thể chối từ, vãn bối dĩ nhiên là không có ý kiến."
Dương Đại cười nói, nguyên nhân đồng ý có hai, một là từ thái độ của các âm chúng có thể thấy được Thiên Túc chân nhân là chính phái, hai là nếu cự tuyệt có khả năng kết thù.
Thiên Túc chân nhân gật đầu cười, tiếp đó mang theo vị nữ tử đội mũ che mặt kia đi đến một bên, lưng tựa cây trúc mà đả tọa.
Dương Đại tiếp tục tu luyện, đồng thời để cho 3 người Điền Bất Trung tiếp tục luyện tập kiếm trận.
Thiên Túc chân nhân nhìn trong chốc lát liền nhắm mắt, về phần vị nữ tử đội mũ che mặt kia, thấy không rõ khuôn mặt của nàng, cũng không biết nàng có đang quan sát kiếm trận hay không.
Sinh hoạt lần nữa khôi phục lại yên bình.
Nửa ngày sau.
Thiên Túc chân nhân bỗng nhiên mở miệng chỉ điểm 3 người Điền Bất Trung, 3 người bừng tỉnh đại ngộ, dựa theo sự chỉ điểm của Thiên Túc chân nhân, kiếm chiêu trở nên càng trôi chảy, mơ hồ có hình thức ban đầu của kiếm trận.
Liễu Tuấn Kiệt hâm mộ mà chảy nước miếng, y quá muốn việc luyện kiếm rồi!
Dương Đại đối với Thiên Túc chân nhân lau mắt mà nhìn, vị Thiên Túc chân nhân này thật sự là cao nhân đắc đạo, tùy tiện chỉ điểm một chút, lại có hiệu quả như thế.
Nếu có thể biến lão thành Âm Chúng. . .
Dương Đại không dám nghĩ xa hơn, sợ chính mình lộ ra ác ý.
Đến chập tối, Điền Bất Trung, Bạch Vĩ và Trình Ngạ Quỷ đã có thể thi triển Thiên Cương Đại La kiếm trận dạng đơn giản, uy lực cũng không tệ lắm, có thể thoáng cái chém vài gốc cây trúc thành mảnh gỗ vụn.
Đây chỉ là hiệu quả vừa luyện thành, hơn nữa Thiên Cương Đại La kiếm trận theo nhân số tăng lên, uy lực càng mạnh!
Thấy sắc trời đã tối rồi, Dương Đại có chút khó xử nhìn Thiên Túc chân nhân.
Hắn hít sâu một hơi, đứng dậy đi đến trước mặt Thiên Túc chân nhân, nói: "Tiền bối, ngài nếu như biết rõ về dị nhân thiên ngoại, vậy ta có khả năng phải biến mất một đoạn thời gian, ngày mai mới xuất hiện lại."
Thiên Túc chân nhân mở mắt, vẻ mặt hiền lành, nở nụ cười, vuốt râu cười nói: "Cứ đi thôi, tiểu hữu không cần quá câu nệ, về sau ngươi tùy thời có thể rời đi, bần đạo không có tư cách đi quản ngươi."
Dương Đại chắp tay, sau đó xoay người đi đến trước mặt đám âm chúng, lựa chọn rời khỏi Thâm Vực.
Hắn vừa biến mất, 29 vị âm chúng đồng loạt tan biến.
Thiên Túc chân nhân nở nụ cười, tiếp đó nhắm mắt.
Bên cạnh, nữ tử đội mũ đột nhiên hỏi: "Sư phụ, năng lực của người này có chút quỷ dị, về sau có thể thành tai họa hay không?"
Thiên Túc chân nhân bình tĩnh hồi đáp: "Đi vào đường tà đạo cho tới bây giờ không phải là bởi vì tư chất, người đi đường gì thì quyết định bởi tâm của hắn. Hắn có thể trở thành tai họa hay không, vi sư không biết, nhưng trước khi hắn không lầm đường lạc lối, chúng ta cũng không thể định tính hắn như thế nào. Dị nhân thiên ngoại đều không có tư chất giống nhau, mấy năm qua, ngươi đi theo bên người vi sư cũng đã gặp không ít, sao có thể còn quả quyết định nghĩa là hắn rất xấu?"
Nữ tử đội mũ tơi do dự một chút, nói: "Quỷ binh của hắn nhiều như vậy, làm thế nào cũng suy đoán không được."
"Vậy lại quan sát thêm đi."
Thiên Túc chân nhân tùy ý hồi đáp, nữ tử đội mũ nghe vậy cũng không nhiều lời nữa, chuyên tâm tu luyện.
. . .
Trở lại trong hiện thực, Dương Đại triệu hoán Điền Bất Trung, Bạch Vĩ, Trình Ngạ Quỷ, Thạch Long, Doanh Kỷ đi ra, để cho bọn họ ở phòng khách đả tọa tu luyện, nắm chắc thời gian, âm chúng không cần nghỉ ngơi, bọn họ tu luyện cũng có thể tăng trưởng tu vi của Dương Đại.
Dương Đại chính mình lại ngồi trên sofa, bắt đầu dùng máy tính bảng lên mạng tìm tin tức của Thiên Túc chân nhân.
Không tra cứu thì không biết, vừa tìm ra đã giật mình.
Thiên Túc chân nhân vậy mà là người có danh tiếng!
Có một vị quốc trụ nào đó của Hạ Quốc từng được Thiên Túc chân nhân chỉ điểm, theo cư dân mạng phỏng đoán, Thiên Túc chân nhân có thể là tồn tại lợi hại nhất vương triều Đại Hạ.
Thâm Vực rất lớn, lớn hơn nhiều so với Địa Cầu, khu thí luyện giả của Hạ Quốc chủ yếu rơi vào vương triều Đại Hạ, cả hai đều có một chữ Hạ, đây cũng là một trong những luận điểm âm mưu lớn nhất trên Thiên Võng.
Tu Tiên giới của vương triều Đại Hạ đồng dạng rất lớn, có thể được cho rằng là người mạnh nhất, Thiên Túc chân nhân phải mạnh đến mức nào?
Không Vô cảnh?
Luyện Hồn cảnh?
Dương Đại rất kích động, may mắn là chính mình không cự tuyệt Thiên Túc chân nhân.
Hắn bắt đầu chờ mong Thiên Túc chân nhân sẽ truyền thụ cho mình pháp thuật gì.
Hắn tiếp tục lên mạng, tìm hiểu rõ tình hình dạo gần đây của đám thí luyện giả.
Tuy rằng vào Thâm Vực đã có một đoạn thời gian, nhưng hắn tiếp xúc thí luyện giả cũng không nhiều, hắn vẫn luôn lắc lư ngoài dã ngoại. Hắn nhất định phải thời thời khắc khắc bảo trì sự chú ý đối với Tu Tiên giới, thế cuộc rất trọng yếu, nếu như vương triều Đại Hạ truy sát thí luyện giả hoặc là quỷ tu, hắn còn tới chỗ đó lắc lư, chẳng phải liền thảm rồi hay sao?
Nhân khẩu của Hạ Quốc trước mắt chỉ có vượt qua một tỷ, nhưng mà phần lớn nhân khẩu tuổi tương đối trẻ tuổi, trong hồ sơ có ghi chép về số lượng thí luyện giả khoảng 100 triệu người. Bởi vì Thâm Vực rất nguy hiểm, nếu vận khí không tốt, có khả năng trực tiếp rớt xuống bên miệng yêu quái, cho dù may mắn sống sót, cũng sẽ được đăng kí thân phận thí luyện giả, được quốc gia bảo vệ.
Chính sách này được quốc gia đưa ra cũng là vào thế bất đắc dĩ, động thực vật ở Địa Cầu tiến hóa quá nhanh. Ngoại trừ các nguy hiểm bên trong Địa Cầu, nhân loại còn phải đề phòng sức mạnh tà ác đến từ dị giới, hàng năm đều có thể phát hiện hơn 50 tiết điểm ở dị giới. Ba năm trước đây, Địa Cầu liền hiện ra không ít đại yêu ma hùng mạnh, dồn ép các quốc gia cần phải đưa lứa học sinh vừa trưởng thành xuất chinh vào Thâm Vực, mà tại Hạ Quốc, phần lớn 18 tuổi là lứa tuổi của học sinh cấp ba, hiện tại trường cấp ba đều là phân phối theo tuổi, mỗi tháng định kỳ chuyển giao các học sinh đủ 18 tuổi vào Thâm Vực, ngoại trừ học sinh ra, những công dân trưởng thành khác cũng có thể tùy thời vào Thâm Vực, có thể đến phân cục các nơi của Thâm Vực thu hoạch ấn ký của Thâm Vực.
Dương Đại trầm mê trong việc lướt web.
Đại khái trôi qua nửa giờ, Hồ Lợi đích thân đưa bữa tối đến cho Dương Đại.
"Đây là một lọ Tụ Khí Đan, chính là thượng phẩm, chuyên môn cho tu sĩ ở Tụ Khí cảnh dùng, tại bên trong Thâm Vực cũng có giá trị cực cao, ngươi mỗi ngày ăn vào 1 viên. Dùng xong lọ này, ngươi ít nhất có thể đột phá hai tầng tiểu cảnh giới."
Hồ Lợi đưa một cái bình bạch ngọc nhỏ cho Dương Đại, y giới thiệu làm cho hai mắt Dương Đại tỏa sáng.
Dương Đại hỏi: "Dùng xong còn nữa không?"
Hồ Lợi trừng mắt liếc hắn một cái, cả giận nói: "Làm sao có thể, cũng chỉ có một lọ này, thí luyện giả tầm thường phải làm ra cống hiến trọng đại mới có khả năng thu được một viên, một lọ là ta liều mạng cái mặt mo này mới có được, Lý Thiên Sư tuy rằng tinh thông thuật luyện đan, nhưng nguyên liệu dược liệu ở Địa Cầu rất khó tìm thấy, phần lớn dược liệu đều là do đám thí luyện giả tổ đội đi đến dị giới tìm kiếm, riêng một lọ này, giá trị đã 10 tỷ Hạ Quốc tệ!"
Dương Đại bị hù dọa, cẩn thận mở ra bình thuốc.
Hồ Lợi rất hài lòng với phản ứng của hắn, tuy rằng y có khoa trương một chút, nhưng lọ Tụ Khí Đan thượng phẩm này đúng là dù có tiền cũng không nhất định sẽ mua được.
Y liếc qua bốn vị âm chúng đang tu luyện, hai vị trong số bốn phạm nhân tử hình không có ở đây, xem ra Dương Đại đã gặp phải cái gì bên trong Thâm Vực.
"Kể từ hôm nay liền dùng đi, không nên chậm trễ, hiện thực có nhiều biến hóa, nói không chừng một ngày nào đó có tinh quái mạnh mẽ tập kích chúng ta, cho nên ngươi chỉ có thể trở nên mạnh mẽ. Cố gắng lên đi, tiểu Dương, tương lai của hành tỉnh Hán Tây liền nhờ vào ngươi."
Hồ Lợi vỗ vỗ bờ vai Dương Đại rồi rời đi, Dương Đại không có chú ý tới sự mỏi mệt bên trong giọng nói của y.
Dương Đại phát hiện bên trong có 10 viên đan dược, nói cách khác 10 ngày sau, hắn ít nhất có thể đạt tới Tụ Khí cảnh tầng ba.
Đây là sức mạnh của việc đập tiền sao?
Ánh mắt của Điền Bất Trung và Bạch Vĩ nhìn hắn với cảm giác rất phức tạp.
. . .
Hồ Lợi trở lại trong văn phòng, bật máy tính lên tiến hành đối thoại video với tổng cục, trong màn hình xuất hiện một cụ già mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn, tóc hoa râm, vẻ mặt nghiêm túc.
"Tình hình của hành tỉnh Hán Tây không lạc quan chút nào, gần đây yêu thú trên núi Hỉ Nhã Cao Sơn luôn di động với quy mô lớn, khoảng cách đến hành tỉnh Hán Tây càng ngày càng gần, không thể loại bỏ khả năng thú triều tập kích thành, cơ quan tình báo của các ngươi phải tùy thời phòng bị, một khi có biến, lập tức thông báo cho cục Thí Luyện chuẩn bị chiến tranh."
Nghe xong lời của ông lão mặc áo Tôn Trung Sơn nói, Hồ Lợi vội vàng cam đoan sẽ không lơi lỏng.
Ông lão mặc áo Tôn Trung Sơn tiếp tục nói: "Báo cáo tư chất của Bá Vương Bất Quá Giang cho ta xem, mặc dù là cấp độ SS, nhưng vẫn xa không bằng tư chất của những người đồng cấp khác, thực lực của hắn chủ yếu quyết định bởi thực lực của 5 vị âm chúng, có lẽ đợi sau khi hắn lớn lên sẽ rất mạnh, nhưng trong vòng mấy năm gần đây, đoán chừng khó thành châu báu. Ta giúp ngươi lấy được bình Tụ Khí Đan kia, ngươi trước tiên có thể cho những thí luyện giả cấp độ A sử dụng, nhất là kiếm tu, như vậy tương lai nếu đối mặt với khả năng xuất hiện thú triều cấp diệt thành, cũng có thể ra một phần lực lượng."
Hồ Lợi cau mày nói: "Ta đã cho hắn rồi, ta nghĩ rằng thiên phú này của hắn rất mạnh, tương lai chưa hẳn chỉ có thể có 5 vị âm chúng như vậy, tư chất cấp SS tất nhiên không có biểu hiện ra đơn giản như vậy đâu."
Ông lão mặc áo Tôn Trung Sơn nói khẽ: "Nếu như đã cho rồi thì thôi, hy vọng ngươi về sau không phải hối hận. Ngày mai ngươi trước tiên liên lạc với những cục trưởng của các phân cục thuộc hành tỉnh khác gần đó đi, nhìn xem có thể cho hành tỉnh Hán Tây các ngươi mượn một bộ phận lực lượng hay không, ta luôn cảm giác cái tên trên núi Hỉ Nhã Cao Sơn mưu đồ đã lâu, cứ như vậy đi."
Video trò chuyện cũng gián đoạn ở đây.
Hồ Lợi rút ra một điếu thuốc, cầm lấy bật lửa đi đến trước bệ cửa sổ, y châm cho mình một điếu thuốc, hít một hơi thật sâu, híp mắt nhìn bầu trời đã vào đêm tối.
Trong văn phòng vang lên một tiếng thở dài.