Mục lục
Hồn Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Đại mở to mắt, hỏi: "Mạnh cỡ nào?"

Thương Lang suy nghĩ nói: "Ta cũng không biết rõ lắm, nhưng kích thước của nó khổng lồ, sức lực lại lớn vô cùng, nhìn cũng rất dọa người, nhưng mà nếu nó vượt qua Tụ Khí cảnh mà nói, ta có lẽ chạy không được."

Dương Đại hứng thú, bên trong các âm chúng của hắn còn không có tinh quái, có thể thử xem.

Hắn đứng dậy, phủi tay, hô: "Mọi người, đi thôi, đi săn bắt tinh quái, tranh thủ hàng phục một tên tiên phong cho các ngươi, về sau chuyên môn ở phía trước chống đỡ tổn thương!"

Các âm chúng vừa nghe thấy, nhao nhao hội tụ đến.

Liễu Tuấn Kiệt lập tức trở nên phấn khích, kêu lên: "Rốt cuộc bắt đầu đánh quái thăng cấp! Đi đi đi! Làm rơi đồ, bạo nội đan!"

Y ưa thích mạo hiểm, nhất là sau khi chết, càng thêm không sợ.

Dương Đại thu phần lớn âm chúng vào bên trong không gian linh hồn, chỉ còn lại Thương Lang dẫn đường, Lương Tử Tiêu, Điền Bất Trung, Bạch Vĩ, Trình Ngạ Quỷ làm hộ vệ.

Tuy rằng nhân số ít, nhưng Lương Tử Tiêu mang đến cảm giác an toàn trước đó chưa từng có cho Dương Đại.

Một đường không ai nói chuyện.

Một lúc lâu sau, bọn họ đi đến trước một cái hồ nước, trong hồ có một hòn đảo nhỏ, có một gốc cây cổ thụ cao đến mười trượng, dưới hồ nước hiện lên mặt nước màu xanh, phối hợp với ngọn núi bốn phương tám hướng, phong cảnh như vẽ, làm cho người ta vui vẻ thoải mái.

Dương Đại hỏi: "Tinh quái đâu?"

Thương Lang nhíu mày, nhìn chung quanh, nói: "Lúc trước nó vẫn còn nằm sấp bên bờ sông, nhìn bộ dáng của nó hẳn là nó không muốn hoạt động, làm sao bây giờ lại không thấy?"

Trình Ngạ Quỷ hỏi: "Ngươi dựa vào cái gì cảm thấy nó không muốn động?"

"Bởi vì nó là một con heo, thoạt nhìn rất lười."

"Một con heo sao?"

Mọi người nhíu mày, Dương Đại cũng có chút thất vọng.

Trư yêu thì có thể mạnh đến cỡ nào chứ?

"Nó vẫn còn ở trong hồ."

Lương Tử Tiêu bỗng nhiên nói, y thả người nhảy lên, kiếm bên hông y tự chủ ra khỏi vỏ, rơi xuống dưới chân y.

Soái quá!

Là Ngự Kiếm Thuật!

Dương Đại hâm mộ cực kỳ, bất kỳ pháp thuật nào đều so ra kém Ngự Kiếm Thuật, soái là sự tình của cả đời.

Linh lực của hắn còn chưa đủ để thi triển Ngự Kiếm Thuật trong thời gian dài, hơn nữa Ngự Kiếm Thuật là khảo nghiệm vô cùng đối với việc nắm quyền điều khiển linh lực, trước mắt hắn còn chưa tiến hành tu hành qua thuật pháp cùng loại, bởi vì lãng phí thời gian.

Dù sao lấy linh lực của hắn, cũng rất khó dựa vào Ngự Kiếm Thuật mà chạy trốn, hà tất học tập sớm, chờ đến khi hắn tới được cảnh giới cao hơn, tu luyện Ngự Kiếm Thuật ngược lại lại càng dễ.

Lương Tử Tiêu ngự kiếm phi hành, đi dạo ở trên mặt hồ.

Dương Đại lập tức thả tất cả các âm chúng ra, căn dặn bọn họ tản đi dọc theo bên hồ, vây quanh trọn cái hồ nước này, tránh cho Trư Yêu kia chạy trốn.

"Kích thích quá! Kích thích quá đi!"

Liễu Tuấn Kiệt kích động đến mức toàn thân run rẩy, để cho các âm chúng là thí luyện giả đi theo đều im lặng.

Người này từ khi sau khi chết, càng ngày trở nên càng cổ quái.

"Hồ này thoạt nhìn sâu hơn ta tưởng, chủ nhân cẩn thận một chút, đừng để bị kéo xuống."

Thanh âm của Lương Tử Tiêu truyền đến, Dương Đại vừa nghe thấy, lập tức lui về phía sau, đồng thời rút ra Duyên Quang kiếm.

Tinh quái cũng không phải là dã thú, có được linh trí nhất định, chính là có trí khôn, nói không chừng so với người bình thường còn thông minh hơn.

« Chúc mừng thí luyện giả khu vực Hạ Quốc 'Diệp Cầu Tiên' thu được truyền thừa của nhân vật trong truyền thuyết Đại Hạ - Thánh Tổ »

Trước mắt Dương Đại bay qua một hàng chữ, để cho hắn không khỏi nhíu mày.

Lại là Diệp Cầu Tiên!

Chẳng lẽ sở dĩ gã có thể đột phá, chính là dựa vào Thánh Tổ của Đại Hạ hay sao?

Mặc kệ là như thế nào, Diệp Cầu Tiên hôm nay nhất định là phát hỏa, Dương Đại đã có thể dự liệu được gã sẽ tàn phá bảng hotsearch.

Dương Đại không có suy nghĩ nhiều, ánh mắt lại chú ý về hồ nước phía trước.

Ồ ——

Mặt hồ nổ tung, Dương Đại theo bản năng quay đầu nhìn lại, ngay sau đó, hắn liền trừng to mắt.

Chỉ thấy một con quái vật khổng lồ màu đen nhảy ra khỏi mặt hồ, ánh sáng mặt trời chiếu ở trên người nó, giọt nước bay đầy trời lập lòe ánh sáng, đó là một con heo hoang dã có lông màu đen, so với con voi mà Dương Đại gặp trong vườn thú còn lớn hơn, hai chiếc nanh màu trắng tựa như trường mâu.

Ầm!

Trư yêu lông đen nện ở trên đồng cỏ, thân hình khổng lồ đè trên người một tên âm chúng, đổi lại là người sống, có lẽ bị đạp thành bánh thịt, nhưng thời điểm âm chúng không có công kích chỉ là hồn thể, chỉ thấy tên âm chúng kia sợ tới mức từ trong cơ thể trư yêu lông đen chạy ra.

Trư yêu lông đen cũng bị hù dọa, rõ ràng nó cũng là hoảng hốt nhảy ra sau một chút.

Không cần Dương Đại căn dặn, Lương Tử Tiêu đã bay thẳng về hướng trư yêu lông đen.

Y thả người nhảy lên, bảo kiếm dưới chân bay đến trước mặt y, y thuận thế bắt lấy chuôi kiếm, hai tay vung kiếm chém về phía trư yêu lông đen phía dưới, kiếm khí bắn ra, từ trên trời giáng xuống, chém vào trên người trư yêu lông đen, máu tươi văng tung toé.

"Rống —— "

Trư yêu lông đen phát ra tiếng gào thét không giống một con heo chút nào, ánh mắt của nó lập tức đỏ lên, quay người đánh về phía Lương Tử Tiêu đang còn đứng giữa không trung.

"Thật sự quá soái rồi."

Dương Đại nhìn Lương Tử Tiêu đại phát thần uy, trong lòng cảm khái.

Ánh mắt của hắn chú ý tới trên người trư yêu lông đen, trong mắt toát ra vẻ chờ mong.

Con trư yêu này thật sự là uy vũ!

Chỉ bằng hình dáng của nó có thể đủ dọa người!

Nếu là có thể thu nó làm âm chúng, về sau vừa có thể cưỡi, vừa có thể chống đỡ, quả thực thoải mái đến bùng nổ!

Trư yêu lông đen có năng lực nhảy lên rất mạnh, một bước nhảy có thể cao đến mấy trượng, nó cắn về hướng Lương Tử Tiêu, Lương Tử Tiêu đang đứng giữa không trung vung kiếm rất nhanh, chém ra từng đạo kiếm khí rơi trên người trư yêu lông đen, máu tươi rơi vãi trên không trung, trư yêu lông đen sững sờ trong nháy mắt, nổi giận đùng đùng cắn bờ vai của Lương Tử Tiêu, áp chế y rơi vào trong hồ.

Thật nhanh!

Dương Đại nhíu mày, đột nhiên cảm thấy lo lắng cho Lương Tử Tiêu.

Con trư yêu này thật khó đối phó, đừng có xé nát Lương Tử Tiêu trong nước đấy nhé.

Trước mắt, Dương Đại đối với việc làm sao có thể tru diệt âm chúng hoàn toàn cũng không thể xác định rõ ràng, chỉ biết là nếu là bị nổ nát, không thể nghi ngờ nhất định là sẽ chết, nhưng bị xé nát thì không nhất định, lúc trước âm chúng bị Lương Tử Tiêu chém làm hai nửa đều có thể khôi phục.

Mặt khác, âm chúng cũng có xác định khác, một khi chiến đấu, cũng chính là chủ động va chạm vào sự sống, trong thời gian ngắn không cách nào khôi phục thành hồn thể.

Hắn không có căn dặn những âm chúng khác xuống nước, dẫu sao mạnh nhất chính là Lương Tử Tiêu, nếu ngay cả Lương Tử Tiêu đều không đối phó được, những âm chúng khác xuống nước hoàn toàn là đưa đồ ăn.

"Đây tuyệt đối là BOSS nha, đến lúc đó răng nanh của nó có thể làm vũ khí, da lông có thể chế thành giáp da, nói không chừng thịt của nó cũng có thể giúp tăng lên tu vi."

Liễu Tuấn Kiệt hưng phấn nói với Dương Đại, nhưng bị Dương Đại bỏ qua.

Mặt hồ bắt đầu bốc lên khói, rất hiển nhiên, chiến đấu ở đáy hồ kịch liệt dị thường.

Ầm ——

Mặt hồ lần nữa nổ tung, trư yêu lông đen dường như bị ném ra tới, quay vài vòng trên không trung, rơi ở trên đồng cỏ bên hồ, tứ chi của nó run rẩy, mấy lần ngã sấp, lại khó khăn đứng lên, chỉ thấy nó toàn thân đều là máu, miệng vết thương do có kiếm khí tạo thành, có vết phỏng do bị lửa cháy xém, khớp xương có chỗ thậm chí hiện ra xương cốt.

Lương Tử Tiêu không phải có rất nhiều pháp thuật đó chứ, đến cùng y có bao nhiêu thuộc tính linh căn?

Dương Đại âm thầm hiếu kỳ.

Lương Tử Tiêu nhanh chóng từ trong hồ bay nhảy ra, tựa như một đạo cầu vòng, tay phải cầm kiếm, kiếm chỉ trư yêu, phi thân đi.

Một kiếm này, vô cùng nhanh!

Trư yêu lông đen há mồm, trong miệng phun ra vô số thủy tiễn thẳng hướng Lương Tử Tiêu.

Lương Tử Tiêu trường hồng quán nhật, quét ngang đi, kiếm khí đánh tan thủy tiễn phía trước, một kiếm đâm vào trong miệng trư yêu lông đen, mũi kiếm hiện ra sau phần gáy của trư yêu lông đen, chỉ hiện ra mũi kiếm, máu tươi theo mũi kiếm chảy ra.

Tất cả các âm chúng đều nhìn há hốc mồm.

Điền Bất Trung, Bạch Vĩ, Trình Ngạ Quỷ âm thầm nghĩ mà sợ, lúc trước bọn họ có thể giết Lương Tử Tiêu, thật đúng là chiếm được tiện nghi, có thể xem là may mắn.

Dương Đại ánh mắt sáng lên, nhân vật phản diện bên trong phim truyền hình thông thường đều là sau khi tẩy trắng liền biến yếu đi, nhưng Lương Tử Tiêu này làm sao giống như mạnh hơn vậy?

Lương Tử Tiêu cúi đầu, mãnh mẽ rút kiếm ra, hoa máu rơi vãi trên mặt đất, trư yêu lông đen chậm rãi ngã xuống.

Cho dù ngã xuống, trư yêu lông đen cũng rất giống như một tòa núi nhỏ, Lương Tử Tiêu cũng không lớn bằng đầu của nó, so sánh về kích cỡ như vậy khiến cho cảnh tượng càng thêm chấn động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK