Dương Đại không có đắm chìm trong thiên phú cấp độ SSS, ánh mắt nhìn về phía người trước mặt. Kỷ Vân Yên đã ngã trên mặt đất, tóc nàng hiện ra màu hoa râm, làn da đầy vết nhăn, tựa như người sáu bảy mươi tuổi, y phục trên người đều lộ ra rộng thùng thình, Dương Đại vội vàng ôm nàng, dùng linh lực bản thân bảo vệ nàng, cũng may nàng còn chưa có chết. Dương Đại ôm nàng ra khỏi phòng, sau đó triệu hoán Nam Nguyệt Như, để cho nàng đến căn phòng cách vách...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.