Mục lục
Hồn Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm phút đồng hồ sau.

Một dòng nhắc nhở bay qua trước mắt Dương Đại:

« Thí luyện giả 'Bá Vương Bất Quá Giang' đánh chết thí luyện giả 'Hạ Quốc Siêu Nhân' »

Dương Đại đi ra phía trước, bắt đầu rút hồn.

Sở dĩ bỏ ra năm phút đồng hồ, là vì đã trải qua một cuộc chiến đấu, nam tu sĩ và nữ thí luyện giả cũng không phải hạng người bình thường, nhìn như bị trọng thương, nhưng cả 2 đều giấu giếm sát chiêu, nếu không phải Lương Tử Tiêu là âm chúng, có lẽ đã thất bại.

Nửa phút đồng hồ sau, Dương Đại đột nhiên thay đổi sắc mặt.

Vậy mà hắn rút ra hồn phách của một vị nam giới từ trong cơ thể của nữ thí luyện giả, hơn nữa người này có dáng người khôi ngô, tương phản cực lớn với dáng người mảnh mai của nữ thí luyện giả.

Hắn có chút lờ mờ, nhưng vẫn vội vàng xử lý sự tình trên tay trước.

Sau khi hút xong hai cái hồn phách, hắn để cho Trình Ngạ Quỷ đi lục soát thi thể, nhân tiện lấy đi túi trữ vật và nhẫn trữ vật, sau đó nhanh chóng rời đi.

Một lúc lâu sau.

Dương Đại mang theo các âm chúng đi đến bên trong khe núi, hắn ngồi trên một tảng đá lớn nghỉ ngơi, đồng thời an bài Lang Quân dưới nền đất điều tra các hướng xung quanh, phạm vi không được vượt qua mười dặm, để tránh không kịp thu hồi.

Hắn có chút mỏi mệt, lúc trước hấp thu hai hồn phách có lẽ đều là cao thủ Tâm Toàn cảnh, để cho linh lực của hắn tăng trưởng không ít, bất quá bây giờ hắn sẽ không bởi vì Tâm Toàn cảnh bình thường mà té xỉu, trừ phi đối phương có tu vi Tâm Toàn cảnh cao tầng.

Hắn triệu hoán hai hồn phách ra.

Hồn phách của hai gã nam nhân rơi xuống trước mặt Dương Đại, bọn họ bắt đầu tự giới thiệu.

Nam tu sĩ tên là Bao Giải, Tâm Toàn cảnh tầng hai, đúng là đệ tử của Lạc Hàn cốc.

Nam nhân khôi ngô ngụy trang thành nữ thí luyện giả tên là Từ Siêu Nhân, cũng là Tâm Toàn cảnh tầng hai, y cũng không phải là tư chất cấp S, mà tư chất cấp A, thiên phú của y là biến thân thuật, sau khi biến thân, ngoại trừ hình dáng bên ngoài, ngay cả khí tức đều giống như đúc bản thể, bất luận kẻ nào đều nhìn không thấu, chỉ có thể phân biệt bằng ký ức và hành vi.

Thiên phú này, là gián điệp hoàn mỹ!

Nữ tử mà Từ Siêu Nhân ngụy trang lúc trước là hình dạng của một tên thí luyện giả mà y đã từng giết qua, y cố ý ngụy trang thành nữ tử, chính là muốn lừa gạt nam nhân đồng cảm.

Bao Giải liền bị lừa rồi, ban đầu tưởng rằng là một mối tình duyên sương sớm, không ngờ ngay tại lúc sắp cởi được quần, đối phương đột nhiên hạ sát thủ, may mắn y phản ứng rất nhanh, đây cũng là nguyên nhân hai người tử chiến.

Bao Giải bây giờ nhìn thấy hình dáng của Từ Siêu Nhân, càng thêm căm tức, ánh mắt của y hận không thể bầm thây Từ Siêu Nhân ra vạn đoạn.

Từ Siêu Nhân xì mũi coi thường, bỏ qua y.

"Thật là một tư chất khủng khiếp, sau khi giết ta, vậy mà ta đối với hắn không cách nào sinh ra địch ý, thậm chí còn rất muốn nịnh nọt hắn. . ."

Từ Siêu Nhân âm thầm kinh hãi, y lặng lẽ quan sát Dương Đại, không cách nào nhận ra đối phương là vị thí luyện giả nào.

Âm chúng tuy rằng có thể giữ lại tính cách và linh trí của riêng mình, nhưng đối mặt với Vạn Cảnh Âm Chủ, bọn họ theo bản năng ủng hộ và nghe theo, bọn họ cũng biết nếu như Vạn Cảnh Âm Chủ tử vong, bọn họ cũng sẽ hồn phi phách tán.

Dương Đại sau khi hiểu rõ thân phận của hai người, liền để cho bọn họ tách ra, mỗi người canh giữ một bên.

Hắn chú ý tới theo tu vi của mình càng ngày càng cao, lục quang trên người âm chúng lại càng phát mỏng, nói cách khác, chỉ cần hắn đầy đủ mạnh, âm chúng sẽ không có lục quang, chợt nhìn, tựa như người sống thông thường, chỉ có người tu tiên mới có thể phân biệt rõ bọn họ là hồn thể.

Tiếp đến một đoạn thời gian, Dương Đại đều ở tại chỗ này nghỉ ngơi, trước mắt thỉnh thoảng có mấy dòng nhắc nhở bay qua.

Đám thí luyện giả giết chóc tới điên rồi.

Nhất là Diệp Cầu Tiên, đã giết chết 7 người.

Dương Đại chỉ có thể cầu nguyện, không nên đụng phải Diệp Cầu Tiên.

Bí cảnh hình như không có ngày đêm thay đổi, ở lại nửa ngày cũng không thấy trời tối.

Cái tên Liễu Tuấn Kiệt kia tuyệt đối là điên rồi, rời khỏi lâu như vậy còn chưa có trở lại, Dương Đại có thể cảm nhận được y đang cách mình rất xa, tu vi người này chỉ là Tụ Khí tầng một, làm sao lại gan như vậy hả?

Dương Đại thấy chung quanh đây hoàn cảnh không tệ, quyết định tạm thời trước tiên ở nơi đây tu luyện, chạy loạn khắp nơi không có ý nghĩa, chẳng bằng thỉnh thoảng phái một chút âm chúng đi tìm trận pháp là được.

Hắn đã hỏi thăm Bao Giải và Từ Siêu Nhân, hai người cũng không biết trận pháp truyền tống nằm ở nơi nào, bọn họ đều là vừa mới tới hôm nay.

Hiện tại Dương Đại tổng cộng có 1690 vị âm chúng, hắn an bài 1600 vị âm chúng tu luyện, còn lại 90 vị thì an bài một nửa thì canh gác, còn một nửa thì tìm kiếm trận pháp truyền tống khắp nơi.

Cho dù hao tổn một chút âm chúng, cũng ảnh hưởng không lớn, còn đỡ hơn so với chính hắn chạy loạn khắp nơi.

Linh khí trong bí cảnh dồi dào như thế, không thể phí phạm.

Thoáng chớp mắt, hai ngày trôi qua.

Dương Đại chưa gặp phải phiền phức gì, xem ra bí cảnh thật sự rất rộng lớn.

Dưới tình cảnh 1600 vị âm chúng cố gắng tu luyện, khoảng cách cũa hắn đã tiếp cận đến Tụ Khí tầng tám, hắn so sánh một chút, linh khí trong bí cảnh gấp năm lần phía ngoài, mà linh khí ở Thâm Vực lại gấp gần trăm lần so với Địa Cầu. . .

Thảo nào đám thí luyện giả lại si mê bí cảnh như thế.

Trong vòng hai ngày, lại có hơn 50 vị thí luyện giả vào bí cảnh, số lần Diệp Cầu Tiên đánh chết người đã vượt qua 10 lần, tu sĩ Linh Chiếu cảnh quả thực muốn làm gì thì làm.

Một ngày này, Liễu Tuấn Kiệt rốt cuộc trở về.

Y xuất hiện ở trước mặt Dương Đại, kích động nói: "Chủ nhân, ta phát hiện cơ duyên, là cơ duyên siêu cấp lớn, không bỏ qua được!"

Các âm chúng gần đó nhao nhao mở mắt.

Trình Ngạ Quỷ trêu chọc nói: "Lớn bao nhiêu, đối thủ là Linh Chiếu cảnh sao?"

Liễu Tuấn Kiệt lười để ý đến lão, nhìn Dương Đại, nói: "Ta phát hiện ra một tòa thành trì nằm dưới lòng đất, trong thành mọc ra một gốc cây khổng lồ, kết ra các loại quả, linh khí vờn quanh, đều sắp chín rồi, tất nhiên là thiên tài địa bảo, nói không chừng ăn một miếng, có thể đặt chân vào Tâm Toàn cảnh!"

Dương Đại trợn trắng mắt, cái tên ôn thần khoe khoang khoác lác này.

"Không đi, nghe thấy liền biết rất nguy hiểm, nếu như bị người gài bẫy, đó chính là cá trong chậu."

"Thế nhưng. . ."

"Không có gì nhưng nhị gì hết, một tòa thành trì, còn là bên trong bí cảnh, chính ngươi không cảm thấy quá tà dị sao? Mục tiêu quan trọng nhất của chúng ta là tìm được trận pháp truyền tống ra ngoài, tiếp đó tìm thế ngoại đào nguyên tu luyện, chờ ta chứng được Linh Chiếu cảnh, số lượng âm chúng đạt tới 100 vạn, khỏi phải nói vương triều Đại Hạ, cơ duyên trên khắp thiên hạ ta cũng dám đoạt!"

Dương Đại lắc đầu nói, hắn lại không muốn đả kích Liễu Tuấn Kiệt, vì vậy hòa hoãn giọng nói: "Trước mắt chúng ta tạm thời không cần tranh đoạt cơ duyên lớn, ngươi cũng biết rõ ràng, nếu chỉ là cơ duyên nhỏ, đối thủ cạnh tranh yếu, ngược lại là có thể tranh giành."

Liễu Tuấn Kiệt cảm thấy có đạo lý, chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ.

Dương Đại cũng không nói thêm lời nào, tiếp tục tu luyện.

Hắn đang chờ có âm chúng nào phát hiện ra trận pháp truyền tống.

Nếu có kẻ địch tới gần nơi này, những âm chúng đang canh gác kia cũng sẽ sớm nói cho hắn biết.

Đây là chỗ tốt khi có nhân thủ đông đảo, Dương Đại muốn tận lực phát huy ưu thế chính mình có thể không hành động thì không hành động.

Lại trôi qua thêm một ngày.

Rốt cuộc cũng có một tên âm chúng mang về tin vui.

Như cũ là Bạch Vĩ!

Bạch Vĩ hưng phấn nói: "Chủ nhân, ta phát hiện ra một trận pháp truyền tống, gần đó không có ai, nằm ở một chỗ trong sơn động, ta đã đi vào kiểm tra, không có nguy hiểm, ngài có muốn đến không?"

Dương Đại vừa nghe, lập tức hành động, dùng cảm ứng tâm linh triệu tập toàn bộ âm chúng bên ngoài, truy đuổi khí tức của hắn mà đến.

Tất cả âm chúng tu luyện gần đó đều được hắn an bài lẻn vào dưới mặt đất, theo sau hắn, bên cạnh hắn chỉ để lại 100 vị, đều là âm chúng nhân tộc có thể kết trận, Bao Giải và Từ Siêu Nhân lại tiềm phục dưới mặt đất.

Dọc đường, Dương Đại gặp phải không ít người tu tiên đấu pháp, hắn cố ý vượt qua, không muốn tham dự vào, chỉ muốn trước tiên đi đến trận pháp truyền tống kia.

Mấy canh giờ sau.

Đám người Dương Đại hữu kinh vô hiểm đi đến sơn động gần đó, dọc đường này hắn ngược lại là gặp phải tu sĩ đẳng cấp cao, ví dụ như trưởng lão của ngũ đại môn phái, cũng may đối phương căn bản không nhìn trúng hắn, trực tiếp lược qua hắn, đều không liếc mắt nhìn hắn một cái.

Hắn còn phát hiện ra một chuyện, ngoại trừ đám người quần chiến, dọc đường toàn bộ người tu tiên đều ở hướng về cùng một cái phương hướng mà tiến đến.

Xem ra cái hướng kia có cơ duyên lớn.

Nhưng mà Dương Đại không thèm để ý, hắn vốn là không muốn tới bí cảnh, là bị lôi vào.

Hắn có loại trực giác, vị nữ tử tóc trắng kia tuyệt không phải muốn dẫn hắn vào Thiên Nhất môn, có lẽ tính kế thì đúng hơn.

Nếu chỉ là thu nhận đệ tử, trực tiếp gửi thư tiến cử cho Dương Đại là được, tán tu làm thế nào có thể cự tuyệt việc gia nhập ngũ đại môn phái chứ?

Nữ tử tóc trắng không nên mang theo hắn tới bí cảnh, việc tính kế này đáng giá để suy nghĩ sâu xa.

"Ở đằng sau bụi cây mây chỗ này."

Bạch Vĩ đi lên phía trước, vén bụi cây mây trên vách núi đá lên, lộ ra một cái cửa động chỉ chứa được một người.

Dương Đại để cho âm chúng đi phía trước, có tam đại cao thủ Tâm Toàn cảnh là Bao Giải, Từ Siêu Nhân, Nam Nguyệt Như mở đường, để cho hắn có chút tự tin.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK