Mục lục
Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 176

Thư Anh mỉm cười, nhanh chóng ký tên cho cậu ta.

Trong suốt cả quá trình, Dụ Lâm Hải không hề ngước mắt lên nhìn lấy một lần, chỉ tập trung uống rượu.

Có vẻ như Thư Anh cảm thấy khá thú vị, từ khi cô ta vào nghề đến nay, hay có thể nói là từ khi cô ta sinh ra đến nay, chưa từng bị người đàn ông nào phớt lờ như thế, cô ta cúi đầu nhấp một ngụm cocktail, khá hào hứng hỏi: “Này anh, anh có đi cùng ai không?”

Dụ Lâm Hải nhíu mày, đảo mắt sang người con gái bên cạnh.

Không biết có phải do uống quá nhiều rượu hay không, mà dáng vẻ người con gái đó có chút mờ ảo, nhưng bộ váy đỏ rực đó lại khiến anh nhớ tới yêu tinh nhỏ trong video, cô đến đây ư?

Ánh mắt đầy hung hãn kia bỗng chốc trở nền hiền hòa, bất giác giơ tay định chạm vào mặt cô gái đó.

Nhưng khi Dụ Lâm Hải sắp chạm vào má người đó thì một cú đấm vô hình nhanh chóng khiến anh tỉnh táo lại, mái tóc dài của Nam Mẫn đã trở thành tóc ngắn sau khi bọn họ ly hôn, người này không phải cô!

Anh rụt tay về, tầm mắt cũng trở nên rõ ràng hơn, trước mắt lá một gương mặt cực kỳ quyến rũ, thậm chí còn có vài phần giống Nam Mẫn, nhưng đuôi mắt cô ta quyến rũ hơn một chút, thiếu đi sự mạnh mẽ của Nam Mẫn, lại có vẻ phong trần.

Sự thay đổi trên mặt anh đều lọt vào mắt Thư Anh.

Có thể thấy, vẻ hiền hòa ngắn ngủi trong mắt anh không xuất hiện vì cô ta, mà anh đã xem cô ta là người con gái khác.

Thế nhưng đây lại không phải là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy vẻ mặt đó, cô ta từng bắt gặp nó vô số lần trên mặt một người đàn ông khác, lần nào cũng khiến tim cô ta bị khoét một lỗ, mãi đến khi đau thấu tâm cam rồi, cô ta đã quyết định rời bỏ người đó.

“Dáng vẻ của tôi giống người anh yêu, đúng không?”

Gương mặt quyến rũ của Thư Anh xuất hiện nụ cười mỉa mai: “Lũ đàn ông các người, tại sao luôn muốn tìm người con gái khác làm thế thân vậy?”

“Thật xin lỗi, tôi nhận nhầm người”.

Dụ Lâm Hải xin lỗi vì sự bất lịch sự của mình lúc nãy, anh ngửa đầu uống cạn ly rượu trước mắt, nói với bartender: “Tất cả tiền rượu cô gái này dùng hôm nay đều ghi cho phòng 77”.

Nói xong, anh bèn gật đầu chào rồi cầm áo khoác bỏ đi.

Thư Anh nhìn theo bóng lưng người đó, có chút kinh ngạc.

Đang chơi trò lạt mềm buộc chặt với cô ta hả?

Thú vị đấy.

Nam Mẫn rời khỏi phòng Nam Nhã thì lập tức đi đến phòng bố mẹ mình.

Khi đẩy cửa bước vào, Quyền Dạ Khiên vẫn còn quỳ gối trên đệm, trước di ảnh là ba nén nhang đã cháy được một đoạn ngắn.

“Sao vẫn còn quỳ thế này, có lòng là được rồi mà”.

Quyền Dạ Khiên cười nói: “Lâu rồi không về thăm mẹ, quỳ thêm một lát để thể hiện sự hiếu thảo của anh”.

“Thế em quỳ với anh”, Nam Mẫn lại lấy một cái đệm ra, quỳ gối bên cạnh Quyền Dạ Khiên, hai tay chắp lại hình chữ thập, nhìn di ảnh mẹ mình: “Mẹ ơi, mẹ ở trên trời phù hộ cho anh hai mau tìm được vợ, rồi sinh một đứa nhỏ béo ú nhé”.

Quyền Dạ Khiên không nhịn được, vui vẻ nói: “Một đứa làm sao đủ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK