Mục lục
Tổng Tài Kết Hôn Chớp Nhoáng: Cô Vợ Ngọt Ngào Muốn Chạy Trốn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vâng!” Diệp Hằng đáp lời, trong lòng kêu khổ, cả nhà bọn họ đều có người bảo vệ, nhưng người phụ trách xử lý công việc như ông ta có ai bảo vệ đâu? Không biết liệu có ngày nào đó mình đột tử ngay trên đường không.

Mấy ngày nay tập đoàn Diệp Thị và nhà họ Diệp đều có phóng viên canh ngoài cửa.

Chuyện của Lâm Kỳ còn đang âm i, chẳng những không biến mất mà càng ngày càng hot hơn, như thể có bàn tay nào đó đang thúc đẩy, khiến Diệp Thị ngập trong bê bối, giống như domino đổ, chỉ một Lâm Kỳ kéo theo hàng loạt bê bối trong nội bộ Diệp Thị.

Quản lý trong bộ phận thiết kế của Lâm Kỳ đều xin nghỉ việc để chứng minh ở trong Diệp Thị mình không sử dụng quy tắc ngầm, không có giao dịch tiền tình. Đương nhiên cũng để lộ nhiều tin tức nội bộ hơn.

Diệp Thị trở thành trò cười lớn trong giới, một nơi cực kỳ dâm loạn.

Là người đi đầu trong việc cống hiến cho Diệp Thị, không ai đám chắc về năng lực của Diệp Khinh Ngữ mà chỉ suy đoán về cuộc sống cá nhân của nữ tổng giám đốc xinh đẹp này. Nếu Diệp Khinh Ngữ không ra tay kịp thời, e là cô ta đã bị người ta điều tra không sót bí mật nào.

Điều này khiến cô ta cực kỳ bực mình, cứ tưởng rằng bố sẽ xử lý cùng với cô ta.

Nhưng rõ ràng Diệp Tinh Huy còn bận rộn, vất vả hơn cô ta nhiều.

Cô ta nhận ra vào thời khắc nguy hiểm, cô ta không thể trông cậy vào ai được, ngay cả Mộ Hi Trác cũng đã đến Anh công tác, không ở trong nước.

Bây giờ cô ta ra vào nhà hay công ty đều phải cực kỳ cẩn thận, đám phóng viên chỗ nào cũng nhúng tay vào cứ vây quanh đuổi theo cô ta.

Hôm nay cô ta lượn quanh công ty hai vòng mới đỗ xe vào bãi, nhìn xung quanh thấy không có ai mới xuống xe.

Không ngờ cô ta vừa đóng cửa xe, tiếng bước chân rầm rầm đã lao tới, một đám phóng viên cầm thiết bị ống kính máy ảnh lao đến vây quanh cô ta.

Diệp Khinh Ngữ chỉ kịp đeo kính râm đã bị một đám người vây lấy.

“Cô Diệp, xin hỏi quý tập đoàn ra quyết định đuổi việc cô Lâm Kỳ có phải là đang thừa nhận sự thật cô Lâm Kỳ bán nhan sắc để có đơn hàng không?”

“Cô Diệp, xin hỏi có phải cô nhúng tay vào cuộc hôn nhân của tổng giám đốc Mộ Hi Thần không? Con của bọn họ đã lớn thế rồi mà nhiều năm qua cô vẫn lấy danh là bạn gái của tổng giám đốc Mộ để làm việc, có phải cô nên xin lỗi vợ của tổng giám đốc Mộ không?”

“Cô Diệp, nghe nói phần lớn nhân viên của quý tập đoàn xin nghỉ việc vì không muốn tin xấu của công ty ảnh hưởng đến quá trình làm việc trong tương lai, vậy cô có ý kiến như thế nào? Không giải thích gì sao?”

“Cô Diệp..."

“Cô Diệp..."

“Cô Diệp..."

Câu hỏi của các phóng viên càng lúc càng sắc bền và gay gắt.

Diệp Khinh Ngữ không nói câu nào, ngẩng đầu bước về phía trước, định phá vòng vây của đám người này.

Không ngờ các phóng viên không nhường chút nào.

“Cô Diệp, từ khi cô về nước đến giờ, thành tích của tập đoàn Diệp Thị không ngừng tăng lên, có phải là công lao của một mình cô không? Cô đã làm như thế nào?”

“Cô Diệp, nghe nói cô và tổng giám đốc Mộ tập đoàn Mộ Thị có quan hệ rất thân thi và anh Tiểu Mộ của quốc tế RS có quan hệ gì?"

Diệp Khinh Ngữ cẩm điện thoại gọi cho bảo vệ, nhỏ giọng nghiêm khắc nói: “Tôi bị chặn đường ở bãi đỗ xe, mấy người còn sống không vậy? Có thể đuổi đám phóng viên này đi không hả?

Cô ta bỏ điện thoại xuống, ưỡn ngực ngẩng cao đầu nói với phóng viên: “Mọi lời nói tấn công nhân thân và chửi mắng liên quan đến cá nhân tôi đều sẽ được ghi âm lại để pháp luật xử lý, mong. mọi người thận trọng trước khi nói!”

Phóng viên im lặng, người nhát gan không khỏi lùi ra sau, người to gan không hể sợ hãi: “Cô Diệp, nghe nói lần này tập đoàn Mạnh Thị không hợp tác cùng Diệp Thị nữa, tập đoàn Diệp Thị có tính toán gì không?”

Diệp Khinh Ngữ nói: “Thành phố M không chỉ có tập đoàn Mạnh Thị và tập đoàn Thiên 'Thành hợp tác cùng tập đoàn Diệp Thị. Những chuyện mọi người quan tâm đều là giả, có người cố tình bôi đen tập đoàn Diệp Thị!

Cô Diệp, chuyện cô Lâm Kỳ quyến rũ chủ tịch có chứng cứ vô cùng xác thực, mà chủ tịch cũng tỏ thái độ cực kỳ thất vọng với Diệp Thị!”

Diệp Khinh Ngữ lạnh lùng cười: “Không đến lượt công ty rác rưởi đó thất vọng về Diệp Thị!”

“Nói thế nghĩa là cô khinh thường việc hợp tác cùng Thiên Thành sao?”

Diệp Khinh Ngữ khẽ mím môi không nói gì thêm, lông mày thanh tú khẽ nhíu lại, trong lòng chửi tổ tiên quản lý bảo vệ trăm nghìn lần.

Cuối cùng đằng trước có tiếng bước chân của bảo vệ vàng lên, trong lòng Diệp Khinh Ngữ thẩm thả lỏng.

Cô ta không nói gì thêm, bảo vệ xông vào đám người che chở cho cô ta ra ngoài, không để ý tiếng gọi cô Diệp phía sau cùng những câu hỏi khiến cô ta chỉ muốn giết người.

Người bị phóng viên để mắt đâu chỉ có một mình Diệp Khinh Ngữ?

Hôm nay Mộ Hi Thần cố tình không đỗ xe trong bãi đỗ xe tầng hầm mà lái thẳng đến chỗ đỗ xe trước cửa tòa nhà.

Vừa xuống xe đã bị phóng viên vây chật như nêm.

'“Tổng giám đốc Mộ, xin anh giải thích anh có quan hệ tốt với cô Diệp Khinh Ngữ sao? Nghe nói hai người định kết hôn!”

Mộ Hi Thần bỏ kính râm xuống, ánh mắt nghỉ ngờ nhìn phóng viên n vừa đặt câu hỏi, bớt đi vẻ sắc bén thường ngày: “Cậu mới đến à? Hai ngày nay không xem tin tức làm tổng kết sao? Con trai con gái tôi hơn bốn tuổi rồi, cậu còn muốn tôi kết hôn lần nữa à?”

Đám người bật cười.

Bọn họ chưa từng thấy Mộ Hi Thần thế này, dù vẻ mặt vẫn lạnh lùng nhưng ánh mắt không lạnh lẽo như thường ngày. Đối với bọn họ mà nói có thể bình tĩnh nói chuyện thế này đã không để gì rồi, ai mà không biết Mộ Hi Thần ghét giao tiếp với truyền thông nhất, là một trong những nhân vật lớn mà truyền thông khó lấy lòng nhất.

“Tổng giám đốc Mộ có thể nói về hai cục cưng của anh không? Anh thích con trai hơn hay con gái hơn?” Phóng viên này cực kỳ thức thời, nắm bắt được trọng điểm trong câu nói của Mộ Hi 'Thần. Đối với việc phỏng vấn Mộ Hi Thần, dù anh nói câu nào cũng đủ thu hút ánh nhìn rồi, thế nên đâu cần phải chọc anh giận chứ? Hợp ý mới là thượng sách.

Quả nhiên, Mộ Hi Thần nhìn chằm chằm logo trên mic của anh ta: “Cậu chưa kết hôn à? Chắc. cũng chưa làm bố.”

Phóng viên lập tức gật đầu: “Vâng, vâng, vâng.”

Mộ Hi Thần hơi nhếch môi: “Con trai có chỗ tốt của con trai, con gái có chỗ tốt của con gái, hai đứa đều là sinh mạng của tôi, không phân biệt gì cả.”

Người được đi chuyến này không ai không có mắt nhìn, lập tức chuyển chủ đề.

“Vậy tổng giám đốc Mộ có mong đợi gì trong tương lai với hai đứa bé không? Liệu có nuôi dạy từ nhỏ để hai đứa trẻ lớn lên nối nghiệp anh không?"

“Con của tôi muốn làm gì thì làm cái đó, tôi không ép buộc hai đứa, chỉ cần hai đứa nó thấy vui vẻ hạnh phúc là tôi và mẹ chúng nó đã thỏa mãn rồi.” Giọng điệu của Mộ Hi Thần khó có lúc dịu dàng thế.

'“Tổng giám đốc Mộ có thể nói về mẹ đứa bé không? Hai người quen nhau khi nào? Kết hôn khi nào? Tổng giám đốc Mộ giữ bí mật tốt quá, không lộ ra chút nào.”

Khóe môi Mộ Hi Thần không khỏi cong hơn: " Tôi và vợ mình quen nhau từ nhỏ. Lúc kết hôn cô ấy chưa tốt nghiệp đại học, để không làm ảnh hưởng đến việc học của cô ấy, chúng tôi chỉ đăng. ký kết hôn chứ không tổ chức đám cưới. Đợi xử lý xong việc, tôi sẽ tổ chức đám cưới long trọng. Đến lúc đó tôi sẽ mời mọi người tham gia, tránh để mọi người nói xấu sau lưng tôi!”

“Tổng giám đốc Mộ cứ nói đùa, chúng tôi không hể nói xấu cho anh!” Phóng viên được chiều mà sợ.

“Thật sao? Tổng giám đốc Mộ, anh nói phải giữ lời nhé, đến lúc đó chúng tôi sẽ đưa tin đám cưới của anh và mợ chủ.”

“Mong chờ quá, tổng giám đốc Mộ!” Phóng viên hào hứng không thôi.

Bọn họ quên hẳn lần này đến là định hỏi tổng giám đốc Mộ chuyện liên quan đến Quốc tế RS, tập đoàn Diệp Thị cùng mối quan hệ rắc rối phức tạp với cô Diệp Khinh Ngữ.

Nhưng mà thôi, nhìn tổng giám đốc Mộ mặt mày lạnh lùng quanh năm lại tan chảy đến mức. này còn hỏi cô Diệp Khinh Ngữ gì nữa? Còn không bằng về tìm ra tư liệu về cô Mộ để dành tin tức trang nhất.

Nhìn đáng vẻ ngọt ngào tình cảm của tổng. giám đốc Mộ, xem ra tình cảm với cô Mộ cũng sâu như biển, hoàn toàn không có quan hệ gì với cô Khinh Ngữ đó cả.

Scandal này lan truyền rộng thế không thể thiếu nhà họ Mạnh, nhà họ Mạnh cũng là phía chịu nhiều lời đồn đại nhất, nhưng không tỏ ý kiến gì với chuyện này.

Cũng không phải do nhà họ Mạnh chấp nhận chuyện này mà là do nhà họ Mạnh tổn thương nặng - tổng giám đốc Mạnh Văn bị tấn công, bị thương nặng phải nhập viện, chưa rõ sống chết.

Nhà họ Mạnh thực sự rối loạn, gần đây có đủ loại phiền phức. Dù không có ai đám đưa tin sâu hơn nhưng ánh mắt truyền thông sáng như sao, đương nhiên cũng không thiếu việc bàn tán về chuyện nhà giàu.

Sau khi tổng giám đốc Mạnh Văn xảy ra chuyện, người điều hành nhà họ Mạnh là phó tổng giám đốc Mạnh Ngọc.

Mạnh Ngọc bị phóng viên chặn ngay trước cửa bệnh viện.

“Phó tổng giám đốc Mạnh Ngọc, mọi người đều quan tâm đến sức khỏe tổng giám đốc Mạnh, anh có thể nói rõ một chút không?” Phóng viên cẩn thận hỏi, gần đây tất cả mọi người đều biết tính tình phó tổng giám đốc Mạnh không tốt.

Thế nên phóng viên vừa bước lên đã hỏi han quan tâm, lo lắng, yêu thương, lấy lòng cùng nịnh bợ.

Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại.

Mạnh Ngọc căng mặt cũng dần thả lỏng: " Cảm ơn đã quan tâm, phẫu thuật rất thuận lợ đang trong quá trình hồi phục.”

“Đối với chuyện ngoài ý muốn này, tổng giám. đốc Mạnh có nói gì không? Có biết hung thủ là ai không? Theo người chứng kiến nói, tổng giám đốc Mạnh quên mình cứu người nên mới bị thương.”

“Bắt hung thủ là chuyện của cảnh sát, nhà họ Mạnh tin với khả năng của cảnh sát thành phố M chúng ta sẽ sớm bắt được hung thủ về quy án, trừ hại cho dân. Còn về anh tôi, người anh ấy bảo vệ là người anh ấy để ý nhất.” Mạnh Ngọc bình tĩnh nói.

“Người để ý nhất? Phó tổng giám đốc Mạnh, nghe nói cô Lâm Kỳ của tập đoàn Diệp Thị và tổng giám đốc Mạnh Văn có quan hệ nam nữ, thế nên những năm nay Mạnh Thị luôn quan tâm đến việc buôn bán của Diệp Thị, đúng là thế sao?”

Mạnh Ngọc cười đầy kiêu ngạo: “Gu của anh trai tôi đâu có thấp thế? Đàn ông nhà họ Mạnh chúng tôi mà động lòng là cả đời, anh trai tôi không cần tính mạng vì người anh ấy yêu, người anh nói có đáng không?”

Mọi người không nói nên lời.

Đương nhiên Mạnh Ngọc có tư cách để kiêu ngạo, người nhà họ Mạnh dù là nam hay nữ đều có thể kiêu ngạo.

Dù không nhắc đến hoàn cảnh gia đình, người nhà họ Mạnh ai mà không phải hạc trong bẩy gà, là tỉnh anh trong công việc?

Cô Lâm Kỳ đó bị người ta lột sạch đồ ném trên đường, có lẽ hoàn toàn không được nhà họ Mạnh để mắt đến đâu?

“Ôi, nghe nói trong vụ án tấn công bằng súng lần này, tổng giám đốc Tu Quân của Úc Phong cũng bị thương phải không?”

“Đúng, đúng, tôi cũng nghe nói thế. Phó tổng giám đốc Mạnh, có phải anh nói người tổng giám đốc Mạnh liều mạng bảo vệ là cô Tu Quân không? Tổng giám đốc Mạnh và cô Tu Quân là một đôi sao?"

Phóng viên sôi nổi hẳn lên như vừa thả quả bom xuống.

Mạnh Ngọc hiếm khi tốt tính đứng yên không nhúc nhích, nhìn bọn họ thảo luận ầm ĩ.

Cuối cùng các phóng viên cũng nhận ra anh ấy.

“Phó tổng giám đốc Mạnh, tiết lộ chút tin tức cho chúng tôi đi? Phóng viên năn nỉ.

Mạnh Ngọc mỉm cười, ánh mắt mọi người không khỏi sáng bừng, vẻ ngoài của Mạnh Ngọc vốn khiến người ta phải cảm thán, nụ cười của anh ấy không khỏi khiến mọi người ngẩn ngơ.

“Tôi không thể trả lời câu hỏi này được, hay là mọi người chờ anh trai tôi tỉnh rồi hỏi đi. Chuyện riêng của anh ấy, tôi không thể nói thay anh ấy được.”

Nói xong câu này, Mạnh Ngọc mới bước về phía cổng bệnh viện.

Câu nói bí ẩn này đầy tính ám chỉ, vượt quá sức tưởng tượng thông thường khiến phóng viên ngây người tại chỗ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK