'Tổng giám đốc Mộ vốn rất phối hợp với câu hỏi của phóng viên đột nhiên trở nên lạnh lùng: « Cô là phóng viên của tờ báo nào?”
Phóng viên vội vàng nói: “Tôi là phóng viên giải trí của tờ Trà Dư."
Khóe môi Mộ Hi Thần hơi cong lên, nhưng nụ cười không đáp lại ánh mắt của anh, anh khẽ quay. đầu nhìn về phía trợ lý đặc biệt nhất của mình Lâm Gia Thụy: “Sáng mai tôi phải nhìn thấy tòa soạn báo “Trà Dư” dưới tên tôi, người này từ nay. về sau không được xuất hiện trong ngành này nữa!”
Lời vừa nói ra,giới truyền thông đã náo động.
Tuy nhiên, vào buổi chiều ngày hôm đó, chủ tịch của “Trà Dư” đã ký thỏa thuận mua lại với 'Tập đoàn quốc tế RS, phóng viên giải trí đó cũng, bị sa thải ngay lập tức.
Đồng thời các tòa soạn, tạp chí và trang web. lớn cũng nhận được thông báo.
Thông báo nêu rõ: Nếu bất kỳ phương tiện truyền thông nào thuê phóng viên này thì sẽ là mục tiêu và đối thủ tiếp theo của RS.
Không ai đám đối đầu với tập đoàn quốc tế RS như vậy.
Mộ Hi Thần chỉ nói một câu đơn giản thì có thể quyết định sự sống chết của một tòa tạp chí, và hủy hoại sự nghiệp của một phóng viên trẻ tuổi.
Điều quan trọng lại khiến người ta khó hiểu như thế, nên dù là ông chủ của '“Trà Dư”, phóng viên hay những người làm nghề truyền thông khác, họ đều như ở trong mây mù.
Các phương tiện truyền thông thảo luận riêng trong sự kinh hoàng khiếp sợ: “Trà Dư” đã làm sai điều gì?
Sai ở chỗ đã sử dụng phóng viên đó!
Vậy phóng viên đó đã làm sai chuyện gì!
Có nhiều ý kiến khác nhau về vấn để này, sau khi các phương tiện truyền thông lấy video quay lại ngày hôm đó của phóng viên đó, phân tích từng câu chữ, cuối cùng đã tìm ra được vấn đề: phóng viên đó đã trực tiếp nhận định cô Diệp 'Khinh Ngữ là vợ chưa cưới của tổng giám đốc Mộ, còn nhắc đến vấn đề ngày cưới, đòi công bằng cho cô Diệp.
Như vậy, cô Diệp đó không phải là vợ chưa cưới của tổng giám đốc Mộ sao?
Bọn họ sẽ không kết hôn?
Cô Diệp vất vả vì RS, tổng giám đốc Mộ không. hể cảm kích sao?
Vậy những tin đồn trước đây, còn những lời muốn nói nhưng chưa thể nói của cô Diệp, là có ý gì?. Đam Mỹ Hiện Đại
Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình?
Mọi người không khỏi kinh ngạc, chuyện này, chẳng phải đang vả vào mặt cô Diệp Khinh Ngữ và tập đoàn Diệp thị sao?
Rốt cuộc chúng ta đã đoán được sự thật gì thế này?
Mấy người trong giới truyền thông đều lần lượt đồn đoán, nhưng không ai đám hỏi tiếp một câu tương tự, sợ mình sẽ trở thành Trà Dư và phóng viên bị trừng phạt tiếp theo.
Tổng giám đốc Mộ làm việc trước giờ luôn tỏ ra khiêm tốn và thận trọng, đã chính thức bắt đầu sự nghiệp thâu tóm đẫm máu của mình.
Trong nửa năm, anh thôn tính tám công ty lớn và sáp nhập hai công ty niêm yết.
Về phần thủ đoạn, có thể dùng từ không từ bất cứ thủ đoạn nào để điễn tả!
Mộ Hi Thần là một người có tính tình kỳ lạ, thủ đoạn tàn nhẫn, trên bàn đàm phán anh luôn là bên chiếm ưu thế, một khi bị anh khóa chặt, chỉ có thể tiến hành theo cách mà anh đã đưa ra, bất kỳ sai lệch nào cũng đều phải trả giá đắt.
Điều duy nhất đáng tán thưởng chính là cái giá anh đưa ra luôn nằm trong phạm vi hợp lý, nhưng nếu lắm mưu chiếm thêm một phần, anh sẽ bắt người đó phải trả giá gấp mười.
Có người không phục, muốn dạy cho anh một bài học ngoài việc đàm phán.
Nhưng mà không lâu sau, mọi người đều biết, bốn trợ lý đặc biệt của anh căn bản đâu phải là vật trang trí, bọn họ không chỉ có thể xử lý những. thương vụ mua bán đó, không chỉ có thể lái xe đưa đón anh, đặt vé máy bay khách sạn, không chỉ là những miếng thịt tươi đơn giản như vậy.
Những tên côn đồ được phái đến để dạy cho Mộ Hi Thần một bài học căn bản không đủ để bốn người họ luyện tay chân, nhưng những tên côn đồ đó bị đánh tới tả trở về lại nói, đáng sợ nhất là Mộ Hi Thần chỉ đứng đó xem náo nhệt, không hề ra tay! Chỉ sợ nếu như anh ta động thủ, mạng sống. của bọn họ e là khó giữ được, đáng vẻ anh ta thật là đáng sợ.
Ngay sau đó, không ai dám nhận nhiệm vụ đả thương Mộ Hi Thần nữa, không phải vì tiền bạc, cũng không phải bốn trợ lý đặc biệt kia có lực sát thương quá mạnh, mà là các tổ chức ngầm nhận được thông báo từ cấp trên: Không được động vào. Mộ Hi Thần, người nào làm trái sẽ bị trục xuất khỏi bang phái.
Đối với những người trong ngành này mà nói, bị khai trừ khỏi băng đảng đồng nghĩa với việc đi vào con đường chết, dù có kiếm được nhiều tiền cũng phải còn mạng sống mới tiêu xài được.
Nhất thời, cả giới thương trường ở thành phố M được một phen náo động bất an.
Đối với các cổ đông của tập đoàn quốc tế RS, chiến quả này có thể gọi là chiến thần tu la của tập đoàn RS, bởi vì sự phát triển của tập đoàn quốc tế. RS đã mang lại cho họ nhiều lợi ích hơn, giá cổ phiếu của tập đoàn quốc tế RS đang suy sụp cũng, bắt đầu quay trở lại mức bình thường như trước. đây.
Nhưng đối với những ông chủ công ty đã từng. tiếp xúc với anh, Mộ Hi Thần là một A Tu La tàn bạo, người nào thuận theo anh thì sống, nghịch với anh thì sẽ chết.
Tập đoàn quốc tế RS dưới sự kiểm soát của. phó tổng giám đốc Diệp Khinh Ngữ, đương nhiên. đã trở về tay Mộ Hi Thần.
Tất nhiên cô Diệp Khinh Ngữ cũng sẵn lòng làm thế, tuy Diệp thị là cổ đông lớn nhất của tập đoàn RS, nhưng đối với cô ta mà nói, đây chẳng qua chỉ là giúp người yêu trông coi những thứ thuộc về anh ấy mà thôi.
Cô ta giúp anh quản lý nửa năm, còn anh thì đã đưa tập đoàn quốc tế RSì ạch trở lại vị trí cũ chỉ trong ba tháng, không ai hạnh phúc hơn cô ta, năng lực của anh luôn khiến cô ta ngưỡng mộ.
Chỉ cần là anh, cho df ưu điểm hay nhược điểm, cô ta đều tán thưởng và si mê anh.
Thành tựu trong ba tháng này cũng khiến Diệp Tinh Huy nhận ra sự ưu tú của Mộ Hi Thần, vốn dĩ trong lòng đang phân vân giữa hai anh em nhà họ Mộ lúc này cũng đã dần dần nghiêng về phía Mộ Hi Thần.
Kết quả như vậy cũng khiến Diệp Khinh Ngữ rất vui, cô ta không quan tâm đến quá trình ở giữa, càng không quan tâm đến những bài viết không có lợi cho mối quan hệ của hai người do các tờ báo giải trí viết.
Bởi vì cô ta biết giữa anh và cô ta đã xóa bỏ hết mọi chướng ngại vật, sớm muộn gì anh cũng là của cô ta.
Nhưng tính tới tính lui, Diệp Khinh Ngữ không bao giờ nghĩ rằng cô ta sẽ mất hết thể diện tại cuộc họp cổ đông nơi bàn giao công việc.
Đó là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Mộ Hi Thần sau khi anh hồi phục sức khỏe sau chín tháng.
Cô ta đã chau chuốt rất cẩn thận, cố gắng cho anh thấy mặt hoàn hảo nhất của mình.
Họ đã lâu không gặp, lần cuối cùng gắp mặt, cô ta còn đang nằm trên giường bệnh vì vết thương ở đầu, vốn đĩ cô ta muốn lợi dụng vết thương ở đầu để trói anh lại bên mình, tách anh khỏi người phụ nữ có bối cảnh không kém hơn cô ta.
Không ngờ ông trời cũng giúp cô ta, người phụ nữ đó vậy mà đã chết rồi, tin tức này khiến cô ta mừng như phát điên.
Khi biết anh nôn ra máu, mất thị lực và mất đi sự tỉnh táo trong một khoảng thời gian, cô ta càng biết ơn, cảm tạ ông trời đã giúp cô ta thu đọn. người phụ nữ đó.
Trong khoảng thời gian anh bị bệnh, cô ta đành phải tiếp tục đóng giả một thời gian, muốn diễn xong vở kịch bị thương của mình.
Cuối cùng khi cô ta “khỏi bệnh”, Mộ Hi Thần đã bắt đầu chữa trị, không gặp bất kỳ ai.
Bốn trợ lý đặc biệt của anh thậm chí có thể hy sinh tính mạng vì anh, bảo vệ anh như những bức tường sắt.
Cô ta đi tìm ông cụ Mộ và bác Mộ, nhưng bọn họ cũng không gặp được anh.
Cô ta tự an ủi mình, đừng gấp gáp, những điều tốt đẹp nhất luôn phải chờ đợi, những điều tốt đẹp nhất luôn đáng để chờ đ‹
Sự thật đã chứng minh rằng sự chờ đợi của cô ta là hoàn toàn xứng đáng, Mộ Hi Thần cuối cùng. đã khỏe hơn và hoàn toàn bình phục.
Hơn nữa còn tạo nên vài trận đẹp mắt như thế chỉ trong ba tháng ngắn ngủi!
Không ai vui sướng hơn cô ta.
Cô ta nóng lòng chờ đợi một ngày anh chủ động đến tìm mình.
Tuy nhiên, không ngờ rằng ngày họ gặp lại nhau lại khiến cô ta xấu hổ đến mức muốn biến mất ngay tại chỗ.
Khi cô ta cố ý đến muộn hai mươi phút, ôm văn kiện xuất hiện trước mặt tất cả các cổ đông với một trạng thái hoàn hảo, khi chỉ cách Mộ Hi Thần khoảng năm bước, anh đã nôn mửa.
Anh không phải giả vờ, không phải cố ý, cô ta nhận ra, tất cả mọi người đều nhận ra.
Nhưnganh chỉ nôn, nôn một cách cực kỳ thô lỗ.
Bản tóm tắt công việc của cô ta được giao cho. Lâm Gia Thụy, trợ lý đặc biệt đầu tiên của anh.
Bời vì MộThần không thể tiếp xúc gần với cô ta.
Ngày hôm đó, Diệp Khinh Ngữ trở thành một trò cười của mọi người.
Cô ta có thể nhìn thấy rõ ràng từ biểu hiện nhẫn nhịn của tất cả các cổ đông, nhưng vẫn nghiến răng để giữ phong độ và bình tĩnh cho mình.
Lâm Gia Thụy mặt không cảm xúc giải thích nói: “Xin lỗi cô Diệp, tổng giám đốc Mộ bị dị ứng với nước hoa, cho nên xin cô ở những cuộc họp. sau đừng xịt nước hoa.”
Sắc mặt của Diệp Khinh Ngữ cực kỳ khó coi.
Cô ta là một người phụ nữ rất thích nước hoa, đặc biệt là Dream Charm của Lancôme, là loại mà cô ta yêu thích nhất.
Hương đầu là hoa đồng hồ, hương giữa tỉnh dầu, hương cuối là Vitivy, gợi cảm và quyến rũ, có tác dụng thôi miên nhẹ, khiến người ta cảm thấy tỉnh thần sảng khoái khi ngửi phải, đối với người khác phái mà nói thì đây chính là sản phẩm kích dục tốt nhất, ở nước M, không biết có bao nhiêu người đàn ông mê mẩn vì mùi hương đặc biệt này của cô ta.
Một người từng theo đuổi cô ta đã nói: Chưa bao giờ có một người phụ nữ nào có thể sử dụng loại nước hoa này một cách hoàn hảo như vậy.
Trước khi Mộ Hi Thần bị bệnh, anh vốn không. có bệnh lạ như vậy!
Trước đây đều rất ổn, nhưng sao một trận bệnh lại khiến anh thành ra như thế?
Nhưng mà biểu hiện của anh chân thực đến mức không có gì là giả tạo cả.
Diệp Khinh Ngữ gần như mất khống chế, nhưng niềm kiêu hãnh của cô ta vẫn giúp cô ta giữ. lại một nụ cười trên gương mặt, bình tĩnh nói: “ Lần sau tôi nhất định sẽ chú ý.”
Cô ta thản nhiên giao tiếp với Lâm Gia Thụy, biểu hiện quá đổi bình thản này khiến cho những cổ đông đang xem trò cười ở đây phải rửa mắt mà nhìn.
Chỉ là khi về đến nhà, cô ta đã đập phá hết những thứ có thể đập, bao gồm những thứ mà cô ta thích nhất, những chai nước hoa được mang về từ Pháp.
“Không Thành” nằm bên rìa đường vành đai ba rực rỡ dưới đêm, là tụ điểm ăn chơi sang trọng. và thương mại tốt nhất ở thành phố M, có ba tầng. ngầm và mười hai tầng trên mặt đất, có quán bar, KTV, nhà hàng, phòng khách và thậm chí là một sòng bạc dưới tầng ngầm.
Chủ nhân của Không Thành tên là Rose, là một phụ nữ xinh đẹp diêm dúa, ăn nói khôn khéo, có nhiều tài nguyên, mối quan hệ rộng, rất có năng lực.
Ở thành phốM, bất luận là giới kinh doanh hay chính trị, chị Rose đều có thể thâu tóm hết.
Một điểm rất quan trọng khác - Rose là hồng. nhan tri kỷ của chủ tịch tập đoàn quốc tế RS, Mộ Hi Thần!
Nói cách khác, Không Thành này cũng nằm dưới quyền của ngài Mộ.
Không Thành là nơi chỉ định bàn chuyện làm ăn của Mộ Hi Thần.
Ai muốn tìm Mộ Hi Thần nhưng không tìm được, đều có thể đến Không Thành, cho dù anh không ở đấy, chỉ cần được mắt xanh của chị Rose để ý, thì việc gặp được tổng giám đốc Mộ không. phải là chuyện khó.
Trong văn phòng ở tầng hầm thứ ba, trên chiếc ghế da màu đen, Mộ Hi Thần đang bưng một ly rượu đỏ, tao nhã như báo, ánh mắt có chút buồn bã nhìn chằm chằm vào rượu đỏ.
Mạnh Ngọc dựa vào trên sô pha thở dài trong lòng.
Một năm nay, đa phần thời gian Thần đều ở trong trạng thái như thế.
Anh nói, trái tim anh đã không còn nữa, người phụ nữ đó đã lấy đi trái tim của anh.
Tống Vân Khanh thực sự là một người phụ nữ không nên coi thường.
Trong ký ức, đó chỉ là cô nhóc gầy gò với đôi mắt to thông minh, trông giống như một học sinh trung học, không lớn hơn Mạnh Thông bao. nhiêu và cũng không chín chắn như Hướng Thần, ngoại việc cô nấu ăn ngon ra, thực sự anh ấy không cảm thấy cô có gì đặc biệt cả.
Tuy nhiên, cô đã ảnh hưởng đến anh ấy quá nhiều, cuộc sống của anh ấy và những người xung quanh anh đều bị đảo lộn vì cô.
Ông nội nằm viện hai tháng vì đau lòng và tự trách, làm cho mọi người trong nhà họ Mạnh sợ hãi, vội vã trở về từ khắp mọi nơi.
Người anh trai trước giờ luôn ôn tổn lịch sự của anh ấy, nếu không nhờ thím và anh ấy cản lại, thì có lẽ bây giờ đã sống mái với Diệp thị rồi. Con người địu đàng như ngọc đó bây giờ đã trở nên lạnh lùng hơn.
Còn Thần suýt nữa thì không thể sống sót, cậu ấy đau đớn đến mức ngất đi, nôn máu, mất đi thị lực, Thần đối với tình yêu của Tống Vân Khanh, coi như đã thấu hiểu rồi, trước đây khi hai người ở bên nhau, thỉnh thoảng anh ấy sẽ lấy Tống Vân Khanh ra trêu chọc Thần, nhưng bây giờ, anh ấy không dám, thậm chí anh ấy còn không đám nhắc đến tên cô.
Còn con nhóc Sở Mạc Dao toàn thân đầy gai đó cũng đau lòng đến mức không thể quay phim, anh không thể không gây áp lực cho đạo diễn, cho cô ấy nghỉ hai tháng, quay cảnh của người khác trước. Khuyên dỗ cô ấy đến nỗi nước bọt cũng cạn khô rồi.