“Tiểu Trâm?” Tiếng nói của Tống Trọng Hi vang lên bên tai cô.
“Ừ?” Tuy hai mắt nhìn thẳng phía trước, nhưng cô cực kỳ để ý hành vi của anh, “Anh ở trường học... Không phải muốn nói...”
Tống Trọng Hi từ sau lưng Kỳ Trâm ôm eo của cô, hôn hít vành tai của cô, khiến cô không nói được hết lời.
“Đừng như vậy...” Uốn éo người, cô nhẹ giọng kháng nghị.
“Chẳng lẽ em không nhớ anh?” Anh vừa hôn người yêu, trong giọng nói tràn đầy cảm tình rừng rực, làm cho toàn thân Kỳ Trâm run rẩy.
“Nói bậy! Em dĩ nhiên nhớ anh.” Thói quen nói thẳng, Kỳ Trâm không học được cách làm nũng của con gái.
Cô thẳng thắn lại làm cho tinh thần Tống Trọng Hi chấn động.
“Vậy để cho anh hôn thật nhiều...” Sau khi tìm được đáp án khẳng định, Tống Trọng Hi hôn đến sắp sửa điên, khát vọng của anh không cách nào khống chế...
Bàn tay lớn thăm dò vào trong áo của Kỳ Trâm, vuốt ve da thịt trơn nhẵn của cô, cảm quan nhạy cảm của cô đã thức tỉnh sau khi anh cố ý vuốt ve.
“Buổi chiều ở sân trường chạy mồ hôi đầy người... Còn chưa có tắm rửa!”
Kỳ Trâm không có cự tuyệt anh nữa, chỉ là thì thào nói điều đáng chú ý nhất.
“Chờ một chút nữa tắm!” Xốc lên áo của cô, bàn tay to cách áo ngực, nâng bộ ngực no đủ.
Áo ngực kiểu che nửa nâng hỗ trợ hai vú cô càng đứng thẳng, mà đẫy đà bị bao vây bởi anh cẩn thận chăm sóc, có xúc động tùy thời bật lên.
Kỳ Trâm trơ mắt nhìn xem người yêu đùa bỡn hai vú của mình...
Cởi bỏ móc phía trước, ngón tay của anh lần lượt vỗ về chơi đùa hai chỗ đẫy đà co dãn mượt mà.
Thật tốt! Tống Trọng Hi không khỏi phát ra tán thưởng thoả mãn.
Anh chẳng những có thể vê vặn đầu ti của cô, còn có thể thưởng thức nụ hoa phấn no đủ bởi vì không chịu nổi hấp dẫn, trở nên gắng gượng.
Mặc cho thân thể bị người yêu đùa bỡn, Kỳ Trâm nhịn không được nhắm mắt lại.
“Loại cảm giác này, được không?” Khuôn mặt tuấn tú nổi lên nụ cười tinh nghịch, Tống Trọng Hi ghé vào bên tai Kỳ Trâm, nhẹ giọng hỏi.
“Aiii... Anh thật là...”
Lời nói chưa kịp nói xong, môi của cô đã bị Tống Trọng Hi chặn lại không có biện pháp phát ra thanh âm gì nữa.
Giống như muốn nuốt hết cô, nhiều lần mút lấy nước bọt trong miệng cô, dây dưa cái lưỡi thơm tho của cô, lại liếm láp cặp môi đỏ mọng tươi bóng của cô.
Đòi hỏi như dời núi lấp biển, áp lực cường đại làm cho cô cơ hồ không cách nào thừa nhận.
Cô chỉ có thể xụi lơ ở lồng ngực Tống Trọng Hi, tiếp nhận cường bạo dã man mà cuồng nhiệt của anh...
“Bảo bối, em thật sự đẹp quá!” Hai ngón tay của anh thoáng kẹp, thoáng vặn, bừa bãi vỗ về chơi đùa hồng ngọc đứng thẳng rất tròn trước ngực cô.
Kỳ Trâm chưa bao giờ từng cảm nhận được bộ ngực là khu vực mẫn cảm như thế, nhưng ở giờ khắc này, cả người cô đều bị anh kích thích vô pháp giãy dụa.
“Anh muốn làm gì thì làm nhanh đi! Không cần phải chơi em như vậy.”
Thật vất vả tìm được cơ hội thở dốc, Kỳ Trâm thở hồng hộc theo sát người đàn ông sẵn giọng.
Nhưng hai gò má cô ửng đỏ, ánh mắt tan rã...
Hơn nữa toàn thân mềm yếu, không cách nào vọt tới âm lượng có thể chống lại đàn ông, mềm mại kháng nghị càng làm cho cô có vẻ thiên kiều bá mị.
Tống Trọng Hi biết rõ cô đã bồi hồi tại biên giới bể dục, khóe miệng càng giơ lên độ cong hoàn mỹ.
Anh quyết ý đem cô đẩy rơi vực ham muốn sâu hơn!
“Anh đương nhiên biết phải làm gì, anh là của em.” Tiếng nói tràn ngập tham muốn giữ lấy lay động khác hẳn bên tai Kỳ Trâm, không đợi cô phản ứng, tay kia của anh ở dưới dò xét lên, nhanh chóng lôi kéo, ôm trọn mông hoàn mỹ của cô, quần lót ren đã bị anh giật xuống.
“A...” Kỳ Trâm theo bản năng giãy dụa hai chân, không muốn anh dễ dàng thực hiện được.
Nhưng ngón tay thon dài lại mang theo cường đại xâm lược, trêu chọc cánh hoa sớm đã dính đầy mật lộ, càng hướng tâm hạch ẩn mật nhất xoa vặn...
“Nha... Trọng Hi...” Ngã vào trên ghế sa lon, mắt sáng của cô bị che chắn, không ngừng thở.