• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy kiên trì nhiều hơn nữa cũng không đổi được thần trí của mẹ...



Người mẹ yếu ớt của cô...



Ôm bả vai gầy gò của Tiêu Nhã Phượng, Kỳ Trâm ngoại trừ đau lòng ra, cũng không thể nói thêm cái gì, bởi vì ngoại trừ chuyên tình, cái gì Kỳ Thiên Hùng cũng đều cho bà.



Reng, reng... Điện thoại trong phòng vang lên, cắt đứt suy nghĩ của Kỳ Trâm.



Ai biết cô ở nhà mà gọi tới?



Liếc một cái, dãy số lạ lẫm, có lẽ là điện thoại nhàm chán của tập đoàn lừa gạt? Về đến nhà tâm tình không được tốt, cô không muốn tiếp...



Nhưng, cô lại sợ tiếng chuông vang lên không ngừng, sẽ đánh thức mẹ đang nghỉ ngơi trong phòng, mới chịu tiếp điện thoại.



“Alo?” Nếu là hệ thống truyền phát giọng nói, cô khẳng định phải thưởng anh một hồi Tam Tự kinh.



“Học tỷ! Học tỷ! Em gặp bạn trai chị rồi! Thật khéo đó, anh ấy làm ở công ty sửa chữa máy vi tính cho ba em...” Thanh âm dễ nghe của Chu Thiên Khởi từ đầu bên kia điện thoại tuôn ra, cảm giác được cô rất hưng phấn, đặc biệt gọi tới báo cho cô.



“A, trùng hợp như vậy?” Kẹp điện thoại ở bên tai, vừa sắp xếp quần áo mang về từ trường học.



“Em cũng không biết! Chính là thật trùng hợp! Chị muốn nói chuyện với anh ấy không? Em biết rõ chị nhất định rất muốn nha...”



Thiên Khởi hưng phấn cũng không đợi Kỳ Trâm đáp ứng, kín đáo đưa điện thoại cho Tống Trọng Hi.



Sau đó mình ngồi ở bên cạnh, không ngừng mở to mắt, xem bọn họ rốt cuộc muốn nói cái gì...



“Việc làm ăn của anh lớn như vậy, còn làm đến nhà Thiên Khởi?”



Thiên Khởi mang đến cười vui tựa như hệ thống sưởi rót ấm áp vào căn phòng đông lạnh, làm cho tâm cô trong nháy mắt lung lay.



“Duyên phận! Ai biết em ấy là học muội của em?” Tống Trọng Hi mắt nhìn Thiên Khởi, tiếng nói trầm thấp bao hàm vui vẻ.



Tuyệt đối không ngờ tới cô bé xinh đẹp này lại quen biết Kỳ Trâm...



Anh vừa sửa máy vi tính, vừa cùng cô bé nói chuyện phiếm, hai người sảng khoái trò chuyện, từ việc chọn lựa máy vi tính, game online... Đến hội thể thao náo nhiệt ở Thanh Tâm...



Anh mới biết cô bé trước mắt cũng đã từng là học sinh Thanh Tâm, càng hay là học muội bạn gái, vừa xem Kỳ Trâm thi đấu bóng rổ hữu nghị trở về.



Rất nhiều điều trùng hợp làm cho bọn họ vô cùng hớn hở, khoảng cách cũng ngày càng gần.



“Em ấy rất đáng yêu? Lần trước anh hỏi em mỗi thứ Tư chạy đi đâu. Chính là đi đến nhà em ấy! Mỗi tuần em đều đến nhà em ấy, giúp em ấy xem bài học.” Hiện tại anh thấy người, cô cũng có thể giải thích chỗ mình đi đâu mỗi tuần.



Lúc trước cho dù nói thế nào, anh cũng hoài nghi... Bây giờ nhìn thấy người, tỷ lệ tin lời cô càng lớn?



“A, anh biết.” Lộ ra hàm răng trắng, lúc này Tống Trọng Hi thế mới biết thì ra người học bổ túc với bạn gái đang ở trước mắt.



“Ngày mai không có việc gì, em sẽ đi tìm anh?” Kỳ Trâm cảm giác rét lạnh ở nhà, chỉ muốn cùng một chỗ với bạn trai.



“Em có thể đọc sách bên cạnh phòng làm việc của anh!” Trong giọng nói thoáng tiết lộ bận rộn của mình, nhưng anh cũng rất muốn gặp cô.



“Sẽ không quấy rầy anh sao?” Kỳ Trâm cũng nghe ra ý tứ của anh.



“Sẽ không! Không thấy được người, chuyện mới có thể làm không hết.” Lời nói thành thật của anh nghe như ngôn ngữ bỏ thêm mật đường, làm cho Thiên Khởi ở bên cạnh nghe lén được lời tâm tình thẹn thùng.



Cái gì? Hai người này như thế nào? Thật sự quên cô ở bên cạnh sao? Che hai mắt, Thiên Khởi bị lời tâm tình ngọt ngào bạo liên tục của hai người làm cho mắt sắp bị mù... Ô, hiện tại mang kính râm kịp không? Thật đáng ghét đó... Sớm biết như vậy cô cũng không ở bên cạnh rồi, đáng đời cô bị mù a... Ô ô ô ô...



“Ha! Động tác gì kia?” Tống Trọng Hi vốn đang tập trung nói chuyện với bạn gái, cũng chứng kiến động tác khả ái của Thiên Khởi, không khỏi cất tiếng cười to.



“Sắp bị các người làm mù! Che mắt được không!” Thiên Khởi le lưỡi, nũng nịu kháng nghị.



“Cái gì? Thiên Khởi ở bên cạnh?” Kỳ Trâm mơ hồ nghe được đối thoại của hai người gò má ửng đỏ.

“Nói cái gì? Là tự em muốn ở bên cạnh nhìn lén...”



Chú ý của Tống Trọng Hi bị Thiên Khởi lôi đi một nửa, không chú ý lời nói của Kỳ Trâm.



“Ai ơ...” Thiên Khởi lầm nhầm kháng nghị, người đàn ông che điện thoại không biết nói với cô cái gì, hai người lại tựa vào nhau cười rất vui vẻ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK