“Quá tốt, em thích anh nhất!” Dùng sức hôn xuống khuôn mặt tuấn tú của anh, mới lại nhanh chóng nhớ tới, “Thứ bảy này trường học có hội thể thao, em còn phải đánh bóng thi đấu hữu nghị... Anh tới cổ vũ em được không? Ngày đó em muốn gặp lại anh...”
Có bạn trai có thể làm nũng, thật tốt!
Cô một mực rất muốn thử loại cảm giác này, không nghĩ tới khiến cho cô đụng phải. Kỳ Trâm cười trộm trong lòng.
“Ách? !” Về chuyện này sao...
Nặng nề thở dài, anh biết rõ tin tức này – trên internet có công bố! Nhưng hôm nay cách thời gian ký kết càng ngày càng gần, anh không thể tùy tiện chạy loạn.
“Không được! Gần đây công ty anh nhiều chuyện, có lẽ không rảnh tới đó.” Tống Trọng Hi nhàn nhạt lắc đầu.
“Như vậy a...” Nghe bạn trai cự tuyệt, Kỳ Trâm hơi thất vọng.
“Tiểu Trâm, đừng làm vẻ mặt này, không thể đi anh cũng rất khó chịu. Nhưng case không làm xong, anh thật sự không đi được!” Tống Trọng Hi không ngừng giải thích tính nghiêm trọng với Kỳ Trâm.
“Em không thể khổ sở.” Kỳ Trâm trợn mắt một cái, mãnh liệt chọn sơ hở trong lời nói bạn trai, “Chẳng lẽ muốn rất vui vẻ khi anh không thể tới?”
“Hả?” Như thế nào như vậy?
“Hừ!” Tức giận lườm anh một cái, tính tiếp nhận cách nói của anh. Đã không rảnh rồi, cô có thể làm gì? Đương nhiên tự mình cố gắng.
Không có bạn trai mười bảy năm đều qua như vậy, còn kém nhất thời sao?
Anh bận rộn làm việc, nên thông cảm cho anh, không phải sao?
Chu Thiên Khởi mặc âu phục, xuất hiện ở vườn trường Thanh Tâm, dẫn đến bạo động không nhỏ.
Trên thực tế, không có bao nhiêu học sinh biết cô, bởi vì cô đến trường không bao lâu, liền tạm nghỉ học ...
Nhưng, bởi vì vẻ ngoài xinh đẹp của cô, khiến cho một đống nam sinh như ruồi bọ, dính bên cô, không muốn rời đi.
“Mình phải tự đi tìm chị Trăn sao? Mình muốn xem chị ấy chơi bóng...” Thiên Khởi không ngừng cường điệu với những nam tử đuổi theo, muốn bọn họ thành toàn hi vọng nho nhỏ của mình.
Cô cũng đã từng là học sinh Thanh Tâm, không thể đi dạo trong vườn trường sao? Tại sao phải bắt cô chờ ở phòng khách?
Trong lòng Thiên Khởi vô cùng rối rắm, muốn tự mình đi tìm Kỳ Trâm.
Thấy cô xuất hiện, cô ấy sẽ vui mừng không? Hay là trách cô không ngoan, không ở trong nhà điều dưỡng thân thể? Bất kể như thế nào, cô phải ra ngoài kiếm cô ấy thôi!
“Có người đi thông báo Kỳ Trâm rồi! Em ngồi ở chỗ này đợi cô ấy là được.” Vài nam sinh vây quanh Thiên Khởi, nói nhẹ dụ cô.
Kỳ thật cũng không biết chi tiết Thiên Khởi, nhưng nhìn dung nhan mảnh mai tái nhợt, liền không nhịn được muốn che chở cô... Nói như vậy thì rất kỳ quái sao?
Nhưng người con gái nhỏ trước mắt, chính là làm cho người ta có loại cảm giác muốn bảo vệ cô thật tốt!
“Thông báo chị Trăn? Việc này sẽ làm chị ấy không vui! Để mình đi tìm chị ấy là được rồi...” Thiên Khởi vô cùng thật thà nói.
“Nghe được em xuất hiện ở trường học, chị ấy sẽ rất vui! Không cần cho chị bất ngờ lớn hơn nữa.” Thanh âm bất đắc dĩ của Kỳ Trâm sâu kín từ phía sau bọn họ vang lên.
“Hả, chị Trăn đến rồi?” Thiên Khởi hưng phấn quay đầu lại, liền chứng kiến biểu tình không thể làm gì của Kỳ Trâm.
“Diễn viên đến đây! Diễn viên đến đây!” Vài nam sinh đều đánh trống reo hò, nhường ra một con đường, làm cho Kỳ Trâm có thể thuận lợi nói chuyện cùng tiểu mỹ nhân.
“cảm ơn mọi người hỗ trợ.” Kỳ Trâm nhẹ nhàng linh hoạt mang Thiên Khởi ra.
Dù sao, một đám nam đồng học vây quanh cũng nói không được cái gì, huống chi cô cũng không thể đợi quá lâu... Trận bóng tiếp không lâu nữa sẽ bắt đầu rồi.
“Chị Trăn, chị không cần đặc biệt tiếp em đến!” Chứng kiến sắc mặt trầm trọng của Kỳ Trâm, Thiên Khởi vội vàng tỏ vẻ, “Cứ để em ở cạnh là được, em tự mình xem bóng.”
“Như vậy sao được? Em đi dạo rồi, nên về nhà...” Có thể nào còn ở lại xem bóng? Cũng không phải không muốn sống nữa!
“Em không muốn về nhà! Em muốn ở lại xem bóng.” Thiên Khởi chu cái miệng nhỏ nhắn, trịnh trọng tỏ vẻ, “Em điều tra tài liệu! Trận bóng này chơi bên trong phòng thể dục, em sẽ không bị trúng gió... Em có nói với bác sĩ, bọn họ cũng đồng ý cho em đến đây xem bóng.”