• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại đã hai giờ chiều, Lạc Nhạn bước đi hơi khó khăn vì nơi đó vừa rát vừa đau, hai chân cô cũng hơi mỏi.

“Anh bế.” Lạc Dịch nhếch miệng khom người bế cô xuống dưới tầng.

Vì dì Liên có việc nên xin nghỉ hai ngày, hiện tại trong biệt thự chỉ còn anh và cô nên cả hai vô cùng thoải mái và tự do.

Đặt cô ngồi tại bàn ăn, anh nói: “Anh hâm lại há cảo nhé.”

“Vâng ạ.”

Lúc trở lại Lạc Dịch cầm theo lọ thuốc mở trị thương.

“Anh bôi thuốc cho.”

Lạc Nhạn rất tự nhiên nhìn anh cười rồi tự mình cởi quần lót ra vứt xuống dưới.

Lạc Dịch nuốt nước miệng ngồi xổm xuống. “Mở chân ra nào.”

Cô dạ nâng hai chân vòng qua cổ anh luôn. Váy đã vén lên cao, toàn bộ nơi rừng rậm của cô lộ ra ngoài ngay trước mắt anh.

Lạc Dịch nhếch miệng đưa hai ngón tay tách cánh hoa của cô ra xem xét. Nó vừa đỏ hồng cũng hơi xưng, nhìn nó đóng rồi mở như gọi mời cự vật của anh lắp đầy.

Cổ họng anh khô khốc, phía dưới cũng phản ứng cứng lên rồi.

Lạc Nhạn thừa hiểu hai chân càng siết chặt cổ anh hơn.

Cuối cùng Lạc Dịch đặt lọ thuốc qua một bên mặc kệ cô đau hay không ôm eo cô, cúi đầu lè lưỡi ra liếm lấy nơi ướt át của cô.

“ưm..” Hai tay Lạc Nhạn chống hai bên để giữ thăng bằng, cô hưng phấn rên rỉ vô cùng kiều mị.

Lạc Dịch đã động tình, anh không kiềm chế mà hôn mút sâu hơn khu vực riêng tư của cô, nhìn dịch từ lỗ nhỏ chảy ra không ngừng anh cười khẽ rồi đứng dậy vừa nhìn ánh mắt mơ màng vì nhuốm tình dục của cô, đưa cự vật đã cứng đâm xuyên qua thân thể cô.

“A...manh hơn đi anh.”

Lạc Dịch hôn cô, phía dưới vô cùng hùng hổ ra vào, không ngừng muốn xé rách nơi mềm yếu của cô.

Anh ôm cô lên người mình, hai tay giữ chặt bờ mông cô vừa đi về phía bếp vừa ra sức đâm vào người cô.

“Kích thích không em?”

Lạc Nhạn thở nặng nề gật đầu. “Có ạ.”

Anh lại đẩy mạnh vài phát, vào đến bếp anh tắt nồi hấp, há cảo đã chín. Vừa làm tình vừa múc hả cảo bày ra đĩa. Xong anh lại bưng ra bàn ăn.

Đâm cô thêm mấy chục cái nữa mới dừng lại, anh ôm cô ngồi ở ghế nghỉ ngơi.

“Làm tình thế này có thể thay thế cho tập thể dục.” Lạc Dịch mút liếm ở cần cổ cô thì thầm.

Lạc Nhạn bật cười. “Anh lưu manh.”

Lạc Dịch ôm cô vào phòng tắm rửa sạch qua cho cả hai mới ra ngoài ăn há cảo. Anh cũng đói lắm rồi.

Lạc Nhạn được anh đặt ngồi trên đùi, anh đút em, em đút anh. Ngọt đến sâu răng.

Vào lúc này có người xông vào đánh tan cảnh tình tứ của cả hai.

“Hai người...” Chung Gia Di vẫn còn chìa khóa ở biệt thự Lạc gia, cô nhớ còn bỏ quên đồ ở đây nên hôm nay mới đột ngột tới không ngờ còn chứng kiến một màn tình ái chói mắt như thế này.

Lạc Dịch vẫn ôm Lạc Nhạn. Anh lạnh lùng nhìn Chung Gia Di lên tiếng: “Cô đến đây làm gì? Muốn xem cảnh nóng?”

“Anh...hai người đúng là đê tiện.” Cô ta tức sắp hộc máu rồi, khi xưa cô ta biết hai người không phải anh em ruột thịt nhưng cũng không nghi ngờ nhiều. Chỉ thấy Lạc Dịch rất yêu thương đứa em nuôi này. Không ngờ là yêu thật, tình yêu nam nữ cơ đấy. Hai năm nay cô ta đúng là trò hề bị đùa giỡn. Cục tức này cô ta nuốt không trôi.

Lạc Nhạn không sợ hãi hôn lên môi Lạc Dịch chọc tức cô ta. “Đê tiện? Trước khi nói người khác, chị phải xem lại mình cái đã. Là chị vô liêm sỉ, thủ đoạn hại anh hai trước.”

Chung Gia Di tức giận nhưng không nói nổi lời nào, cô ta không quan tâm đến việc đến đây làm gì mà chạy khỏi Lạc gia luôn.

Lạc Nhạn nhíu mày nhìn chằm chằm Lạc Dịch.

“Sao?” Anh buồn cười vì vẻ mặt của cô, anh đưa tay vỗ mông cô hai cái hỏi.

“Sao chị ta còn đến đây, còn có sao chị ta vô được?”

Lạc Dịch suy nghĩ một chút. “Chắc cô ta quên đồ gì đó. Còn chìa khóa thì do anh vẫn chưa đổi lại.” Anh nhìn Lạc Nhạn chăm chú rồi vô cùng thích thú nâng cằm cô lên mút cánh môi cô một cái. “Ghen à?” Giọng anh vô cùng dụ hoặc.

“Không thèm.” Cô bĩu môi đáp.

Anh bật cười đè ép cô lại hôn một lần nữa, nụ hôn vừa dài vừa sâu, môi lưỡi quấn lấy nhau không rời. Mỏi mệt rồi mới dừng lại. “Anh chưa từng có ý định sẽ có ý gì đó với cô ta. Anh hận còn không hết. Hiện tại chỉ yêu em, tương lai cũng yêu em. Yêu em đến khi anh chết mới thôi.”

Nhận được những lời tỏ tình mật ngọt này của anh cả người Lạc Nhạn cũng muốn nhũn hết cả. “Dạ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK