Chu Đại Niên và hai tên sai vặt của hắn ta hậm hực bỏ đi.
“Anh Đại Niên, bây giờ chúng ta phải làm sao ạ?”
Tay sai Lý Nhị Hổ nóng nảy hỏi.
“Đúng vậy, Vương Thiết Trụ thu mua với giá cao, vậy hay làchúng ta cũng tăng giá mua đi? Nếu không sẽ chẳng có người nào bán cho chúng ta đâu.”
Tay sai Trương Bình cũng phụ họa theo.Hai tên này đi theo chân Chu Đại Niên, bọn họ phải thu mua được nhiều trái câythì mới có thể kiếm được tiền.Cho nên bây giờ bọn chúng còn cuống hơn cả Chu Đại Niên.
“Tăng giá mua? Chúng mày bị ngu hả?”
Chu Đại Niên bực bội nói: “Chúng ta bán cho lái buôn đã là mười ba nghìn rồi, bâygiờ chúng ta lại đi nhập vào mười ba nghìnthì còn kiếm tiền cái gì nữa?”
Bọn Chu Đại Niên đi thu mua cũng không phải là bán thẳng vào siêu thị trái câymà là bán cho những tay lái buôn trái cây, sau đó những tay lái buôn đó mới bán lại cho siêu thị trái cây.Bọn họ chỉ lãi được ba ngàn đồng, đương nhiên không thể nào lên giá.
Bây giờ Vương Thiết Trụ lại mua với giá mười ba nghìnđồng, chẳng khác nào chặn đường sống của bọn họ.
“Hừ!”
Chu Đại Niên hừ lạnh một tiếng, khóe miệng nhếch lên nụ cười tàn nhẫnnói: “Những tay lái buôn ở thị trấn Thanh Dương đã tập hợp lại một chỗ rồi, Vương Thiết Trụ làm như vậychính là đang phá giá thị trường, không cần chúng ta phải động taythìcũng tự khắc có người gây khó khăncho nóthôi.”
…
Một ngày đã qua, buổi tối ngồi kiểm lại tổng cộng cả lê và táothìVương Thiết Trụ đã thu mua được khoảng 5 tấn. Năm tấn táotrái cây này, cứ cho làanh lãi được bảy nghìn một ký thì anh đã kiếm được 35 triệu.Nói cách khác, trong hôm nay, anh đã kiếm được 35 triệu.
Vương Thiết Trụ ngồi cười ngây ngô, một ngày có thể kiếm được nhiều tiền như vậylà chuyện mà trước đây anh chưa từng nghĩ tới.Hơn nữa đây chỉ là một phần nhỏ mà thôi, anh còn có hai mươi phần trăm cổ phần của Bách HóaXanh, cuối năm đều có hoa hồng.Đến lúc đólại có thêm số tiền lớn nữa.Anh lại cảm thấy hợp tác với Tô Tiểu Tịch quả là một quyết định sáng suốt.
“Thiết Trụ à, con và cô gái kia làm việc tốt thật đấy.”
Trên bàn cơm, Vương Đại Trángsâuxa nói: “Nếu như không có cô gái đóthì làm sao con có cơ hội kiếm tiền tốt như vậy.”
“Vâng, con biết ạ!”
Vương Thiết Trụ gật đầu một cái, anh cũng sẽ không làm bừa.Có lẽ đối với ba mẹ anh mà nóithì một ngày có thể kiếm được 35 triệu là đã vô cùng nhiều rồi, nhưng mà đối với anh, dường như vẫn chưa đủ.
Nếu như một ngày chỉ có thể kiếm được 35 triệu thì cho dù đến lúc già, anh cũng chưa đủ năng lực để chống lại Dương Phi.Cho nên anh phải kiếm tiền, kiếm thật nhiều tiền mới được.
Lý Tiểu Bình thở dài hơi nói: “Một cô gái tài giỏi như vậy, nếu là con dâu mẹ, vậy thì tốt quá rồi.”
“Mẹ, mẹ đừng suy nghĩ lung tung nữa.”
Nghĩ tới khí chất cao quý, dung nhan tuyệt đẹp của Tô Tiểu TịchthìVương Thiết Trụ cười khổ lắc đầu.Bâygiờ vốn dĩ anh cũngchẳng xứng với cô.Sau khi ăn cơm tối, tắm rửa xong, Vương Thiết Trụ nằm trên giường, bất chợt nghĩ tới Trương Xảo Hoa.
Nhớ đến dáng vẻ õng ẹo của Trương Xảo Hoa, Vương Thiết Trụ lặng lẽ ra khỏi nhà.Một làn gió lạnh thổi qua, Vương Thiết Trụ thở ra một hơithật dài rồi sau đó lần mò đi tới nhà Trương Xảo Hoa.
Đi tới trước cửa nhà Trương Xảo Hoa,Vương Thiết Trụ nhẹ nhàng gõ cửa một cái, cửa phòng nhanh chóng được mở ra.Trương Xảo Hoa kéo Vương Thiết Trụ vào phòng, liếc nhìn Vương Thiết Trụ rồi u oán nói: “Chị còn tưởng hôm nay em không đến.”
“Sao có thể không đến được?”
Vương Thiết Trụ nói: “Lúc nãy em ở nhà đi tắm.”
Nghe vậy, Trương Xảo Hoa nở nụ cười quyến rũ, thì thầm: “Nhanh nhẹn như vậy, mau vào đi!”
Nhưng mà, ngay lúc Vương Thiết Trụ đang định nhào lên, thì đột nhiên tiếng chuông điện thoại di động của anh vang lên.Chuông di động đột ngột vang lên khiến hai người giật mình, cũng làm cơn ý loạn tình mê vơi đi một ít.Vương Thiết Trụ lấy điện thoại di động ra, thấy là Chung Đình gọi tớithì lập tức nghe máy.Điện thoại vừa nối đã truyền đến âm thanh thống khổ của Chung Đình.
“Anh Thiết Trụ , em đau quá, khó chịu quá.”
Sắc mặt Vương Thiết Trụ lập tức thay đổi, Chung Đình bị bệnh.Vỗ đầu thật mạnh một cái, ngày hôm qua sau khi trở về từ thị trấnthì anh vô cùng bận rộn, lại quên mất bệnh của Chung Đình.
“À... chị Xảo Hoa, Chung Đình có chuyện cần em, em về trướcđây.”
Bây giờ việc chữa đau bụng kinh cho Chung Đình quan trọng hơn, anh lập tức vội vã rời đi.Nhìn bóng lưng Vương Thiết Trụ càng xa, Trương Xảo Hoa thở dài một cái.Sau khi từ chỗ Trương Xảo Hoa đi ra, Vương Thiết Trụ đến nhà Chung Đình.Lúc này, Chung Đình đang nằm trên giường, người co ro, sắc mặt tái nhợt, trên trán rịn một tầng mồ hôimỏng.
Thấy Vương Thiết Trụ đi vào, Chung Đình nhỏ giọng nói: “Anh Thiết Trụ , em đau quá.”
“Không sao, anh giúp em!”
Vương Thiết Trụ trầm giọng: “Anh giúp em chữa bệnh.”
Ba huyệt vị quan trọng nhất để chữa đau bụng kinh theo thứ tự là khí hải, trung cực và đái mạch.Mà trong ba huyệt vị này, huyệt khí hải và trung cực nằm ở dưới lỗ rốn, còn Đái Mạch thì ở hai bên thắt lưng, thành một đường thẳng đi qua rốn.
“Không… không sao…”
“Được, vậy anh bắt đầu đây.”
Vương Thiết Trụ hít sâu một hơi, tìm ra vị trí huyệt khí hải và trung cực.