“Cư dân mạng chỉ trích fan ‘não tàn’ suốt ngày đóng vai nạn nhân!”
“Lễ phục gây tranh cãi của năm đã có lời giải đáp!”
- Chẳng phải Nanabi nợ các nhà thiết kế một lời xin lỗi à?
- Đem cả tổ tông người ra mạt sát, biểu tình thương hiệu đóng cửa mà chả phải lỗi về phía người ta, fan Nabi là nhất, nhất bạn rồi!
- Nabi chắc chắn biết lễ phục đã qua tay stylist rồi chứ, trong clip Nabi cũng ở ngay cạnh khi stylist đang chỉnh sửa trang phục còn gì. Sự việc đã qua hai ba ngày rồi mà không lên tiếng giải thích rõ ràng là muốn PR công ty POEM. Nabi muốn giúp chị mình mà phải chấp nhận tiếng xấu chưa đủ thiệt thòi với mấy người à?
- Lợi dụng lỗi sai của người khác để đánh bóng mình, Mộng Dao Y là kẻ thảm hại, nhà thiết kế bất tài, không biết liêm sỉ!!
- Không biết xấu hổ là mấy người đó! Phía công ty POEM đã đăng video công bố quá trình thiết kế bộ váy rồi, chỉ cần người biết may vá thôi cũng nhận ra được sự khác biệt giữa váy mẫu và váy Nabi mặc. Chính vì sự phá hoại của người nào đó mà ảnh hưởng cả danh tiếng của một thương hiệu, tất cả các sản phẩm trên trang web chính thức đều phải giảm một nửa, tổn hại này đều đến từ ai?!
- Váy vóc là điều đáng để quan tâm à, quan trọng là thuyền của tôi chìm rồi!!!
- Đúng là xấu mặt, nhà trai trực tiếp phủ nhận hẹn hò luôn, người ta không thích những con gái tóc màu vàng kim nữa đâu nhé!!!
- Nực cười, Nabi chưa từng chính miệng nói đang yêu đương với Ôn Hạo Hiên, là cư dân mạng và báo chí thêu rệt, tại sao Ôn Hạo Hiên lên tiếng trước mặc định Nabi trở thành trò cười?
Chiến tranh chưa đến hồi kết, Hứa Phương Kỳ và cộng đồng fan cô ta lại nhận thêm một cái vả mặt nữa!
“Công ty của ba mẹ Nabi bị tố kinh doanh bất hợp pháp thông qua đầu tư nghệ thuật!”
Mộng Dao Y giật nảy mình, đọc từng từ mà báo chí đăng tải, chuyện này còn sốc hơn cả tin Ôn Hạo Hiên hẹn hò với Nabi. Tại sao bê bối lại được đưa ra vào thời điểm này?
Phải biết rằng ở kiếp trước, Mộng Dao Y mất đến 4 năm mới tóm được đuôi của cô ta, nguyên nhân ở đâu khiến cho mạch thời gian thay đổi rồi?
Giống cô, Nabi xuất thân là một tiểu thư hàng thật giá thật, ba mẹ cô ta nắm giữ chức vị cổ đông hơn mười công ty lớn nhỏ trải rộng các lĩnh vực nghệ thuật giải trí.
Với số tài sản không tưởng doanh nhân như ba mẹ Nabi vẫn cảm thấy chưa đủ thoả mãn với độ giàu có của mình.
Nguồn tin bí mật đã tố cáo công ty tư nhân của gia đình Nabi có hoạt động kinh doanh bất hợp pháp thông qua con gái dưới hình thức là đầu tư nghệ thuật, có hành vi gian luận số liệu, trốn thuế, còn có các giao dịch bất chính giữa các nghệ sĩ và nhà đầu tư.
Mộng Dao Y gập ipad lại, day mi tâm, mọi chuyện vượt qua dự định của cô khiến cô không khỏi hoài nghi nhưng quả báo đến sớm hơn cũng tốt hơn là muộn.
Phía bên đại diện của Nabi chưa đưa ra phản hồi chính thức nào về loạt bê bối vừa rồi, hiện tại công ty đang vướng vào phát luật, ba mẹ của cô ta đều trong diện điều tra, tất cả các lịch trình hoạt động hiện tại đều cưỡng ép dừng lại. Một số nhãn hàng đang rục rịch âm thầm gỡ bỏ các hình ảnh đại diện hoặc huỷ hợp tác với cô ta.
Không biết Hứa Phương Kỳ sẽ vùng vẫy như nào trong đống bùn nhầy nhụa này đây?
...oOo...
Vào đông, trời tối rất nhanh, chưa đến giờ tan tầm, bên ngoài phố đã lên đèn.
Cuối cùng một ngày làm cũng kết thúc, các nhân viên công sở lục đục ra về, đồng hồ điểm đến tám giờ tối, Mộng Dao Y vẫn miệt mài ngồi ở bàn làm việc của mình, cả ngày vẫn chưa nghĩ ra được cảm hứng nào ra hồn, cô không khỏi thở dài, uống xong một tách trà nóng rồi mới lục đục thu dọn đồ tan làm.
Đứng đợi thang máy, Mộng Dao Y nhàn nhã nghịch điện thoại, ngỡ ngàng khi có số gọi nhỡ đến 23 cuộc, dãy số điện thoại cô nghĩ mình đã quên vậy mà lướt qua một cái liền nhận ra.
Có chuyện gì mà Ôn Hạo Hiên phải gọi đến nóng máy như vậy.
Còn có tin nhắn: “Anh đang đợi em ở ngoài công ty”
Được gửi từ 5h chiều
Tức là 3 tiếng trước?
Mộng Dao Y thò đầu ra cửa sổ nhìn xuống dưới, con xe Maybach màu đen quen thuộc chễm chệ đỗ trước cổng công ty, còn chủ nhân của nó đang thất thần dựa vào thân xe mặc cho thời tiết gần âm độ C.
Hắn ta điên rồi hay gì?
Mộng Dao Y chưa từng thấy việc chờ thang máy lại dài như thế, vì sốt ruột mà thân thể cũng đứng ngồi không yên, khăn quàng cổ để quên trong phòng cũng không chạy vào lấy vì sợ sẽ lỡ thang.
Cô phi như bay khi thang máy dừng ở tầng một, mặc kệ bản thân có bao nhiêu vội vã, trong đầu đang thầm mắng tên ngốc nào đó.
Mỗi khi đông đến, hắn thường hay mắc chứng viêm họng, hắn ghét trời lạnh, cũng ghét tuyết, đứng lâu như vậy nào đâu chỉ đau họng, có sốt cảm đi chăng nữa cũng không lấy làm lạ.
Ôn Hạo Hiên đứng chờ ở dưới chính xác là ba tiếng rưỡi, vì không liên lạc được với Mộng Da Y nên hắn mới dùng cách ‘thủ công’ này để ăn vạ gặp người.
Sau sự việc của Hứa Phương Kỳ ở kiếp trước, Ôn Hạo Hiên đã rút ra kinh nghiệm xương máu, hắn không hề muốn giữa hai người có bất kể vướng mắc nào hết, có thể cô không quan tâm nhưng hắn cực kỳ để tâm.
“Sao anh lại ở đây?”
Giọng nói pha lẫn tiếng thở sâu và gấp.
Mái tóc màu nâu cam có chút lộn xộn, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng đầy sức sống.
Cô hỏi hắn tại sao lại ở đây ư?
Vì hắn nhớ cô, tâm trí của hắn sắp phát điên lên rồi.
Đứng ngoài trời quá lâu, tuyết phủ trên người hắn đã tan thành nước thấm vào quần áo, da thịt cũng đang cảm nhận rõ cái lạnh nhất, nhưng hắn sợ ngồi trên xe sẽ bỏ lỡ cô cho nên cứ vẫn luôn đứng ngoài trời chờ như kẻ điên.
“Y Y tôi lạnh quá…”
“Chết tiệt, anh là đồ ngốc đấy à? Còn không mau vào xe!”
Mộng Dao Y đẩy đẩy kéo kéo hắn vào xe, rất tự nhiên mà điều chỉnh nhiệt độ điều hoà, cả người Ôn Hạo Hiên đều toả ra hơi lạnh, mái tóc ướt đến nhỏ giọt, ở gần hắn cô cũng thấy lạnh theo.
“Em muốn đi đâu?”
Thấy Mộng Dao Y mở cửa xe, động tác định rời đi, Ôn Hạo Hiên hốt hoảng kéo cô lại.
“Anh ngồi yên đấy đi, tôi đi mua cafe cho anh!”
“Không cầ…”
Chưa nói hết câu cô đã hất tay hắn ra, đóng cửa chạy một mạch đi.
Mộng Dao Y đi nhanh về cũng nhanh, nhiệt độ trong xe đã ấm hơn nhiều, khuôn mặt tím tái của Ôn Hạo Hiên cũng dần lấy lại sức sống.
Thực sự đem cô doạ cho hết hồn, bộ dạng của hắn vừa nãy còn tưởng là muốn casting vai Jack trong Titanic đó. Ở đâu ra cái người tự làm khổ mình rồi dùng ánh mắt tủi thân đó để ăn vạ chứ?
Mộng Dao Y trong đầu thì cằn nhằn đủ thứ nhưng hành động vẫn săn sóc vô cùng. Cô dúi cốc trà sữa nóng vào tay hắn, thuận tay mà bóc thêm bánh bao vừa mới mua.
Hỏng rồi hắn muốn cười quá, nhưng hoàn cảnh này không thích hợp chút nào hết, tim của hắn đang nhảy bình bịch, tâm trạng phơi phới giống như một cậu nhóc vừa nhận được quà của crush.
Cốc trà sữa không quá nóng, cầm trong tay vừa đủ ấm áp, mùi thơm ngọt nhẹ lan toả cuốn hút, hắn nhấp nhẹ lên môi, cái vị ngọt ngấy mà hắn thường không lấy làm thích thú đột nhiên nay uống ngon thấy lạ.
Nhanh chóng xử lý hết nửa cốc, nửa còn lại hắn thấy tiếc rụi nếu uống hết.
Mộng Dao Y ngồi cạnh nhíu mày, mọi hành động của hắn đều thu vào mắt cô, khẩu vị Ôn Hạo Hiên như nào, Mộng Dao Y tin mình là người rõ nhất. Hắn không thích đồ ngọt, càng không bao giờ uống hay ăn đồ vặt cả. Cô vốn định mua cho hắn cốc cafe đen nóng, nhưng trong lòng không thấy thoả đáng, mang theo tư vị trả thù trẻ con mua một cốc trà sữa socola nóng còn là 100% đường thêm topping trân châu đường đen. Hắn không tặc lưỡi ghét bỏ thì thôi còn uống đến ngon miệng?
Mộng Dao Y không khỏi nhớ về quá khứ trước kia, khi hai người họ đi ăn ngoài hắn chưa từng phí tâm sức hỏi cô xem muốn ăn gì, uống gì mà đều tự ý gọi luôn hai phần theo khẩu vị của hắn.
Cafe đen đắng khó uống như thế nhưng cô vẫn giả bộ uống cạn ngon lành. Chẳng phải là vì cô thích hắn đến mù quáng sao? Hắn có làm gì cô cũng đều ngu muội thấy ổn hết. Kể cả khi việc ấy có gây ra nỗi đau cho cô nhiều như thế nào.
Hiện tại cô có cảm thấy hả hê, thấy đáng đời hắn không?
Đột nhiên Mộng Dao Y rơi vào trầm lặng, Ôn Hạo Hiên thức thời kiếm chuyện làm quà.
“Về chuyện của Hứa Phương Kỳ, tôi thực sự không có quan hệ gì dính dáng đến cô ta hết, tôi có đụng mặt cô ta ở bữa tiệc của cô chú Mộng, chỉ có vậy thôi!”
“Việc anh tố cáo bê bối rửa tiền của nhà cô ta cũng không có một tí quan hệ đến anh?”
Mộng Dao Y chắc đến 90%, Ôn Hạo Hiên đứng sau chuyện này. Kiếp trước Hứa Phương Kỳ vẫn sống vui vẻ nhởn nhơ cho đến khi Mộng Dao Y khui ra, lần này nhân quả đến sớm như vậy cô không nghĩ ra được ai có năng lực như vậy ngoài Ôn Hạo Hiên.
“Nếu em coi đó là có quan hệ thì…cũng là dính một tí! Nhưng chỉ dừng lại ở đó thôi, ai bảo cô ta khiến tôi ngứa mắt!”
Vậy là do Hứa Phương Kỳ lôi tên tuổi hắn ra tự biên tự diễn nên hắn mới ‘ngứa mắt’ ra tay dạy dỗ.
“Thắt dây vào! Tôi đưa anh về!” Mộng Dao Y vừa vặn ngồi ở vị trí tay lái, thành thục thắt dây an toàn chỉnh chỗ ngồi.
Ôn Hạo Hiên: “???”
Là xe của hắn mà, với lại là nam nhân hắn phải là người đưa cô về chứ?
Khỏi để Ôn Hạo Hiên lên tiếng thắc mắc, Mộng Dao Y đánh xe đi.
“A từ từ…”
Ôn Hạo Hiên bối rối thắt dây an toàn: “Chúng ta về nhà em trước nhé rồi tôi sẽ tự về hay để tôi lái cho nhé!”
“Anh ngồi yên đấy đi!” Mộng Dao Y lạnh lùng lên tiếng.
Ôn Hạo Hiên lập tức im lặng, ngoan ngoãn ngồi yên.