Vừa mới bảnh mắt, lên mạng một cái đã gặp tin lão già đó từ chức?
Không còn là phó tổng Ôn thị vậy lão già đó còn làm ra được trò trống gì?
“Mẹ kiếp đồ vô dụng chết tiệt!”
Mới đêm qua, lão hung hăng hùng hổ tìm đến nhà chẳng thưa chẳng rằng lột đồ, đè cô ta xuống, thoả mãn xong liền kéo khoá quần đi mất.
Lão già thối nát coi cô ta là búp bê tình dục chắc!
Bây giờ lão mất ghế ngồi chẳng phải cô ta bán thân vô ích rồi sao?
Nghĩ đến việc mình mất cả chì lẫn chài, Nabi nổi cơn điên theo thói quen đắt đầu trút giận lên đồ đạc xung quanh.
Bê bối vừa rồi là bê bối nghiêm trọng nhất trong sự nghiệp cô ta, nhưng ít nhất cô ta vẫn được công ty và fan não tàn bảo vệ. Vận khí còn tốt khi cô ta vẫn đi được bài tẩy trắng. Theo lời luật sư, ba mẹ cô ta chỉ cần khôn khéo tìm người để chịu tội thay, đóng giả vai nạn nhân thì vụ kiên này có cơ hội lập án treo.
Chỉ cần ba mẹ thoát, cô ta tạm thời sẽ ở ẩn một thời gian, chờ một ngày oanh oanh liệt liệt trở lại, là mọi chuyện sẽ về vị trí cũ thôi.
Đúng vậy, cô ta là Nabi minh tinh thiên phú, nhan sắc trăm năm có một, sinh ra là để nổi tiếng sao có thể lụi tàn sớm được.
Không cần lão già ngu xuẩn kia, rồi sẽ có hàng tá nam nhân hận không thể quỳ xuống dưới chân cô mong được cưng chiều đi.
Mẹ kiếp! Lũ Ôn gia là cái thá gì?
Cô ta sẽ ghim món nợ này, Mộng Dao Y lẫn Ôn gia kia cô ta sẽ cho ăn đủ!
Chỉ cần kiên nhẫn một tí thôi…
“Hứa Phương Kỳ, đồ đĩ xem cô gây ra chuyện gì đây này!”
Hứa Phương Kỳ là công chúa, là công thần của công ty, ai gặp cũng đều khép nép, sủng ái ngay cả chủ tịch có quyền hành cao nhất cũng phải khúm núm nịnh nọt con gà đẻ trứng là cô ta. Tên quản lý tép riu càng không nói, giờ dám gọi cả tên họ còn dám lớn tiếng chửi cô ta?
Động đến dây thần kinh, Hứa Phương Kỳ nhảy dựng lên, cái miệng xinh đẹp nhiệt tình phun ra những lời chửi bới chợ búa dơ bẩn.
“Mẹ nó, Hứa Phương Kỳ não cô bị chó ăn nát rồi à? Tôi đã nhắc nhở cô như thế nào, bây giờ cả nước đều biết cô là loại tiện nhân, là tiểu tam đấy cô nghe thủng không? Ngọc nữ cái rắm *** nữ mới đúng!”
“Cái gì? Giỏi nói lại xem?”
Tư Triết ném vào mặt Hứa Phương kỳ đống bài báo nhăn nhúm. Tin tức đến từ toà soạn ‘Bout Celeb là toà soạn lớn có sức ảnh hưởng rất ghê gớm với độ tin cậy cao. Chỉ mới 20 phút trước bên đó đã trực tiếp thẳng tay ném minh tinh quốc dân vào hố phân.
Bài báo hiện giờ thu hút đến 9 triệu lượt đọc cùng gần 2 triệu lượt bình luận. Những toà soạn báo lá cải khác đang loi nhoi rục rịch bới móc đời tư quá khứ của cái người gọi là minh tinh quốc dân này.
“Minh tinh Nabi có một đêm nóng bỏng với ‘ông lớn’.”
Tròng mắt Hứa Phương Kỳ như muốn rơi ra khi nhìn vào tiêu đề giật tít đó.
Thời gian, địa điểm đều viết vô cùng rõ ràng, chính xác ngay cả ảnh chụp hai nhân vật chính tình tứ hôn môi sờ soạng nhau ở hành lang khách sạn cũng vô cùng sắc nét.
Danh tính nam chính cũng được tế lên, chính là Ôn Minh Đạo cựu phó tổng Ôn thị, người còn già hơn cả ba mẹ nữ chính điều đáng nói ông ta đã kết hôn hơn 20 năm và có tận 3 đứa con gái.
Nghe tin ba mẹ bị cảnh sát áp giải, Hứa Phương Kỳ còn không sợ hãi bằng lúc này, cô ta ú ớ muốn biện minh nhưng không biết biện minh như nào.
Rõ ràng ông ta nói đã dọn dẹp sạch sẽ phần an ninh rồi mà, khách sạn đó cũng là sản nghiệp của Ôn thị làm thế quái nào bọn báo chí có thể lên đến khu vực VVIP chứ?
Dường như chưa đủ công kích, ‘Bout Celeb còn bóc phốt một tin nữa.
“Nabi không chỉ giỏi diễn xuất, còn giỏi cả trò đen đỏ.”
Bài báo không viết quá nhiều chữ, đơn giản là hình ảnh cô ta ở trong một casio xa hoa, ngồi trên bàn chơi hớn hở cười đến lợi cũng lộ ra vơ vét chip về mình.
“Hứa Phương Kỳ đồ ngu này, dù ba mẹ cô có thoát tội thì sự nghiệp của cô cũng chiếm hết rồi, cô có biết phía công ty loạn như nào không? Cổ phiếu chạm đáy, hợp đồng nhãn hàng, kịch bản phim trước đây tạm ngừng thì đã đơn phương chấm dứt quay ra kiện tụng cô rồi kìa, cô có tưởng tượng ra tiền bồi thường là bao nhiêu không? Có tích góp sản nghiệp thối nát của ba mẹ cô lẫn cô đều không đủ trả đâu!!!”
Hứa Phương Kỳ tiếp nhận một loạn thông tin không tưởng đó liền bùng nổ, gào thét như muốn rách phế quản, đồ đạc xung quanh hứng chịu thiệt hại ghê gớm hơn.
“Đừng có đập nữa, để dành mà bồi thường hợp đồng đi!”
Tư Triết khinh bỉ ra mặt, lẩm bẩm trong miệng, sợ bị vạ lây nên nhanh chóng phủi mông bỏ đi.
Ở một nơi nọ, một ‘nhân vật chính’ khác cũng chật vật không kém.
Mặt của Ôn Minh Đạo chỗ tím chỗ xước, tóc tai rối bù quần quần áo áo không tránh khỏi xộc xệch, rõ ràng vừa mới thoát khỏi một trận chiến đổ máu.
“Con mụ già yếu ớt đó vậy mà xuống tay nào có nương!”
Việc bị thằng ranh con kia nắm thóp đến mức ép từ chức khiến ông ta phẫn nộ chưa vơi, ngay trong buổi sáng sớm chưa biết đầu đuôi cua nheo gì con vợ già liền lao đến chửi rủa, cào xé nhằm vào mặt ông mà đánh đấm. Ba đứa con gái lớn trong nhà cũng không thèm can ngăn, dương mắt nhổ nước bọt nhìn ba ruột cứ như kẻ rác rưởi.
Lũ bất hiếu! Chúng nó phải biết ai là người cho chúng nó cuộc sống không lo cơm gạo áo mặc vậy mà dám thái độ lên mặt với ông?
Một lũ vịt giời nuôi tốn gạo, ông ta sẽ đuổi cổ hết chúng mày ra ngoài.
Bị khui việc bao nuôi nhân tình bên ngoài, Ôn Minh Đạo khó mà không tin Ôn Hạo Hiên giở trò.
Con ả trên giường *** loạn như thế giờ bỏ cũng đáng tiếc nhưng cũng không còn cách nào.
Ôn Minh Đạo rút điện thoại ra, nhấn gọi đi, đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy: “Đi điều tra tất cả mối quan hệ, hành động của Ôn Hạo Hiên gần đây, nó dùng bữa nơi nào, mua cái gì đều phải báo cáo hết!”
Ôn Hạo Hiên, thằng ranh con, tao không để yên chuyện này đâu.