Thực tế thì.
Rất ít phù thủy bán thú cưng của mình.
Hơn nữa ý tứ của Wissen Light cũng rất rõ ràng, cậu ta muốn dùng thú cưng của Percy nuôi nấng cú mèo của mình…
Loại ý tưởng này cũng quá tàn nhẫn đi!
Hơn nữa vừa rồi cậu ta trêu chọc con chuột cũng rất tàn nhẫn!
Nghe Wissen nói vậy, cả nhà Weasley tràn đầy vẻ kinh ngạc và khó hiểu, tại sao một cậu bé trầm tính nghiêm túc như cậu lại nói ra những lời nói này!
- Chuyện này…
Barty Crouch Sr vội vàng ôm lấy bả vai Wissen, nói sang chuyện khác:
- Chúng ta đưa bọn nhỏ đến nhà ga 9 ¾ trước đi…
- …À… được… được…
Arthur Weasley nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng gật đầu.
- Đừng đẩy tôi.
Wissen Light vừa từ chối vừa quay đầu nhìn Percy Weasley:
- Cậu Percy, nếu cậu muốn bán chuột của mình, có thể tìm tôi ở trường học, đã lâu rồi Tom không bắt được chuột…
“…”
Barty Crouch Sr tỏ vẻ kỳ quái dùng sức đẩy cậu đi.
Thẳng đến khi Barty Crouch Sr đẩy Wissen đến nhà ga số 9 ¾, gia đình Weasley mới phản ứng lại.
- Sao lại thế?
Bà Molly Weasley nhăn mày, không nhịn được nói:
- Thằng nhóc kia… thực sự chỉ là một đứa bé sao? Tại sao nó lại tàn nhẫn như vậy!
Anh cả nhà Weasley, Bill Weasley đút tay vào túi quần chậm rãi nói:
- Có lẽ ở nhà được chiều quá cho nên bị hư…
- Percy cũng bị nó dọa sợ rồi sao?
Anh hai Charlie Weasley xoa đầu em mình, nhẹ nhàng an ủi:
- Chờ đến khi tiến vào trường Hogwarts, cậu ta sẽ không còn loại suy nghĩ này nữa…
- …Không… Không có gì.
Percy Weasley chậm rãi lắc đầu, sau đó nhìn thoáng qua thú cưng trong lồng sắt của mình, con chuột Scabbers lớn lên có chút xấu xí chỉ đau một lát rồi lại ngủ tiếp.
Con chuột này thật sự rất xấu.
Ngay cả ngón chân cũng không hoàn chỉnh.
Thậm chí còn thường xuyên rụng lông, khiến phòng cậu ta thường xuyên lộn xộn, nó cứ ngây ngốc ngủ trong lồng không có kỹ năng gì đặc biệt.
Nếu có thể dùng nó để đổi lấy sự hữu nghị của một số người, đặc biệt là cậu bé gọi là Wissen Light kia và vị quan chức cao cấp Barty Crouch Sr của Bộ Phép Thuật này thì…
Nhưng…
Percy đã nuôi nó rất lâu rồi.
Sau khi Percy Weasley cúi đầu suy nghĩ một lát, bỗng nhiên cầm lồng thú cưng của mình lên đưa cho em trai phía sau:
- Ron, anh tặng Scabbers cho em, không phải em vẫn luôn muốn một con thú cưng sao? Scabbers ở trong trường học khả năng sẽ có nguy hiểm…
- Hả?
Ron Weasley hơi kinh ngạc nhìn anh trai mình, cậu bé chậm rãi nhìn ở lồng chuột ở trước mặt mình nói:
- Anh thật sự muốn tặng Scabbers cho em sao?
Ron bé nhỏ rất muốn có một con thú cưng!
Nhưng điều kiện gia đình Weasley có chút khó khăn, không có khả năng mua thú phù thủy cho một cậu bé chưa tới mười một tuổi.
- Mau nhận lấy!
Bà Molly Weasley giục cậu con trai nhỏ nhận lấy lồng chuột, nhìn thấy cảnh tượng anh em nhường nhịn nhau, không khỏi xoa xoa gương mặt Percy:
- Đúng là một đứa trẻ biết nhường em, thực khiến mẹ hài lòng…
Bà chưa nói xong, đã quay đầu nhìn chồng mình:
- Arthur, hay là sang năm chúng ta mua cho Percy một con cú mèo đi?
- Được.
Arthur Weasley nhìn thoáng qua Percy đang có vẻ buồn bã, lập tức gật đầu đồng ý.
Bên kia.
Barty Crouch Sr nhìn chằm chằm vào Wissen Light, trầm giọng nói:
- Cậu biết không? Vừa rồi cậu đã suýt đắc tội với cả nhà Weasley…
- Đừng lo lắng.
Wissen dựa vào xe hành lý bên cạnh, giang hai tay nói:
- Chỉ là một con chuột mà thôi… Hơn nữa làm gì có ai đoán trước được tương lai?
Sớm hay muộn con chuột kia.
Cũng sẽ rơi vào trong tay cậu ta.
Không đợi Barty Crouch Sr đáp lại, Wissen Light đã quay đầu đi, nhẹ nhàng nói:
- Ông đi về trước đi, buổi tối bảo Anivia chuyển cho tôi mấy phần tài liệu điều chế thuốc Đa Dịch.
- …Được rồi.
Barty Crouch Sr có chút mệt mỏi, ông cũng chỉ có thể bất lực gật đầu, khuyên bảo một câu:
- Đừng quá ngông cuồng trong trường học … Ngộ nhỡ bị Dumbledore phát hiện…
- Không cần lo lắng chuyện này.
Wissen Light không nhịn được khẽ cười một tiếng:
- Ngài hiệu trưởng đã biết tôi là hạng người gì, ông cảm thấy một học sinh mới kiêu ngạo sẽ là kẻ giấu đầu lòi đuôi sao?
“…”
Barty Crouch Sr im lặng.
Bởi vì Wissen Light tính kế Dumbledore quá sâu, cho dù là ông ấy cũng cảm thấy quá mức giảo hoạt, thật ra không cần ông ấy lại dặn dò những chuyện này.
Nhà ga 9 ¾.
Nhà ga này nằm trên vách tường giữa ga số 9 và ga số 10 nhà ga Luân Đôn, bình thường con người không thể nhìn thấy sự khác thường của vách tường.
Bây giờ nơi này đã xếp thành một hàng dài.
Chỉ cần đi vào vách tường, là có thể đến trường Hogwarts.
Bất kể là học sinh lớp bảy hay là học sinh năm nhất đều xếp hàng đẩy hành lý vào tường và tiến vào nhà ga 9 ¾.
Wissen Light là người rất tuân thủ quy tắc.
Bởi vậy Wissen cũng trật tự xếp hàng đẩy xe tiến vào vách tường.
Khi Wissen Light xuyên qua vách tường nhà ga, cảm giác như mình đi vào trong mây mù, sau khi toàn bộ thân thể cậu tiến vào sân ga, đã xuất hiện ở một nơi phương.
Nhà ga 9 ¾ chân chính.
Một chiếc xe lửa cũ kỹ màu đen ngừng ở chỗ này.
Đây là chuyến tàu tốc hành cho học sinh đến Hogwarts, bọn họ sẽ ngồi trên đoàn tàu này chạy tới trường học Hogwarts.
Wissen liếc mắt nhìn phần thưởng của mình.
(Nhiệm vụ khám phá: Tiến vào nhà ga 9 ¾ ( 1/1 ), nhiệm vụ đã hoàn thành, phần thưởng: Bùa Ẩn.)
(Bùa Ẩn: Người làm phép có thể thông qua việc thay đổi màu sắc thân thể mình từ đó đạt tới hiệu quả ẩn hình, nếu người làm phép có đủ sức mạnh phép thuật, thậm chí có thể hoàn toàn ẩn thân.)
Phép thuật này còn có thể dùng được…
Chỉ không biết hiệu quả ẩn thân có thể đạt tới cấp độ giống như áo choàng ẩn thân hay không.
Lúc Wissen còn đang suy nghĩ về hiệu quả của Bùa Ẩn, một giọng nói ôn hòa xuất hiện bên tai Wissen Light:
- Hi, Wissen, đi cùng được không?
- Cedric?
Wissen chậm rãi quay đầu lại.
Cedric đứng ở bên cạnh cậu, trên mặt mang theo nụ cười ôn hoà, cả người ấm áp giống như ánh mặt trời:
- Xem ra chúng ta đến Hogwarts còn một đoạn đường dài, có thể gặp được một người bạn mới quen thật sự là chuyện không thể tốt hơn…
- Ừ…
Wissen Light nở nụ cười, gật đầu với Cedric:
- Đi thôi, chúng ta đi tìm một toa xe rộng rãi…
- Được.
Cedric mỉm cười gật đầu.
- Hy vọng còn chỗ ngồi tốt.
Wissen Light vừa đẩy xe hành lý vừa chậm rãi nói:
- Nếu không tớ cũng chỉ có thể hy vọng tố chất thân thể học sinh mới lần này không tồi…