Hogwarts.
Ngôi trường phép thuật này đang trong kỳ nghỉ.
Nhưng vì năm nay có rất nhiều học sinh mới nhập học.
Nên giáo sư Minerva Mcgonagall phó hiệu trưởng nhà trường gần như bận đến mức sắp điên rồi, bà cũng giống như các giáo sư khác, bình thường sẽ đi hỗ trợ giải thích với phụ huynh một số gia đình Muggle sinh ra học sinh mới về phép thuật.
Không thể không nói năm nay có quá nhiều học sinh mới.
Thế nhưng mặc kệ các giáo Hogwarts sư bận rộn cỡ nào, thì trong đó vẫn có một người nhàn nhã.
Đó là hiệu trưởng Hogwarts.
Albus Dumbledore.
Dumbledore là cái tên mà bất cứ ai trong thế giới phép thuật cũng đã nghe qua, đến nay ông ấy vẫn được mọi người công nhận là phù thủy trắng vĩ đại nhất đương đại.
Đằng sau cái tên của vị hiệu trưởng này là một chuỗi thành tựu khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm, hầu hết các phù thủy trong thế giới phép thuật đều lớn lên cùng với cái tên Dumbledore.
Hơn nữa.
Cụ Dumbledore cũng được đánh giá là hiệu trưởng vĩ đại nhất trường Hogwarts từ trước tới nay, cái danh hiệu này khiến cụ Dumbledore dù đã hơn một trăm tuổi vẫn rất thích.
Bây giờ ở cái tuổi này, không có gì có thể làm cụ Dumbledore thích hơn là dạy các phù thủy nhỏ trưởng thành.
Hiện tại cụ Dumbledore ngồi ở trong phòng của mình.
Đầu tóc cụ hơi rối, trên mũi là cặp mắt kính nhỏ, bộ râu dài bạc trắng, hai tay đặt trên một quyển sách phép thuật dày cộp.
Đây là một ông lão có học thức uyên bác thực sự.
Trong tầm tay cụ là một ly hồng trà ấm áp, bên cạnh hồng trà là một đĩa bánh bông lan thơm ngọt, một chiếc thìa mỏng úp lên đĩa.
Cuộc sống của ông lão này rất thoải mái.
Trên bàn để một cái lồng chim, một con phượng hoàng lửa đứng yên tĩnh trên giá, thỉnh thoảng hơi lắc đầu một cái.
Cụ Dumbledore đã nhận ra động tác của phượng hoàng, cụ đặt quyển sách trên tay xuống, cầm lấy thìa múc một miếng bánh bông lan nhỏ đưa tới trước mặt phượng hoàng, cẩn thận trấn an nó:
- Suýt nữa thì quên, ngày nào Fawkes cũng phải ăn điểm tâm…
Phượng hoàng Fawkes.
Đây là người bạn gắn bó lâu dài với cụ Dumbledore, tình cảm giữa bọn họ giống như những người thân, đây cũng là một trong những số ít sinh vật vẫn làm bạn với cụ Dumbledore.
Đúng lúc hỏa phượng hoàng định cúi đầu ngậm lấy miếng bánh kia, đột nhiên thân thể nó ngừng lại, xoay đầu qua giống như đã nhận ra nguy hiểm gì!
- Pi keng!
Bình thường tiếng phượng hoàng kêu giống như tiên nhạc, nhưng giờ phút này âm thanh phát ra từ trong miệng nó lại giống như tiếng giết chóc!
Đây là tín hiệu nguy hiểm tới gần!
Cụ Dumbledore vội vàng buông cái thìa trong tay xuống, vén ống tay áo rộng thùng thình của mình lên, đi đến bên cửa sổ văn phòng hiệu trưởng nhìn về phía không trung.
Một luồng khí lạnh yên lặng bao phủ trường Hogwarts đang trong ngày hè.
Người gác cổng Filch ở lại trông trường và các gia tinh cũng đều cảm giác được nhiệt độ đột nhiên thay đổi, giống như mùa đông đã đến sớm nửa năm với ngôi trường này.
Thời điểm cụ Dumbledore đi ra khỏi phòng hiệu trưởng, đã nhìn thấy một con chim băng khổng lồ bay quanh phía trên kết giới trường Hogwarts!
Chỉ riêng sải cánh dài hơn mười mét của nó đã khiến nó giống như là một sinh vật thời cổ đại, phép thuật khổng lồ dư thừa trong cơ thể nó cùng với băng sương kết tinh tạo thành thân thể, khiến người ta cảm nhận được rõ ràng áp lực mà con chim khổng lồ này mang đến!
Là một sinh vật thần thoại, nên chắc chắn phượng hoàng Fawkes là người đầu tiên nhận ra sự kinh khủng của con chim băng khổng lồ này, không thể nghi ngờ đây cũng là một sinh vật thần thoại!
Cụ Dumbledore ngẩng đầu nhìn con chim băng khổng lồ đang uốn lượn kia, đôi mắt của thầy phù thuỷ già vẫn nhìn thấy hình như trong mỏ nó có một bức thư…
Vì vậy…
Đây là một con thú cưng truyền tin sao?
Cụ Dumbledore hơi ngơ ngác tháo kính xuống, giơ tay xoa xoa hốc mắt của mình rồi lại đeo kính lên:
- Ừ… Là ta quá già, nhìn lầm rồi sao?
Không có nhìn lầm.
Không phải ông ấy quá già mắt mờ.
Mà là sinh vật phép thuật mạnh mẽ này chỉ có thể làm ảnh hưởng đến thời tiết, thật sự được người ta dùng để truyền tin, loại hành vi này không khỏi có chút quá phóng đại đi.
Bất kể là ai nhìn thấy cảnh tượng này, cũng sẽ cho rằng người phía sau màn đang khiêu khích Albus Dumbledore, ngay cả bản nhân cụ Dumbledore cũng cho là như vậy.
Nhưng tính cách cụ rộng lượng nên cũng không để ý chuyện này chút nào.
Cụ Dumbledore cười vẫy tay với con chim băng trên bầu trời, rồi âm thầm làm phép khiến giọng nói già nua của mình trở nên to lớn:
- Nếu tới truyền tin cho ta thì bay xuống đây, ở đây còn có một ít bánh ngọt…
Đây là thông lệ của các phù thủy.
Bình thường, sau khi các thú cưng đưa tin xong đều phải ăn chút gì đó.
Phượng Hoàng Băng đang bay lượn trên bầu trời nghe thấy lời nói của cụ Dumbledore liền nhanh chóng hạ xuống, vậy mà trực tiếp xuyên qua kết giới của trường Hogwarts!
Thân hình khổng lồ của chim băng lơ lửng trong khoảng không giữa các tầng của trường Hogwarts, cùng với việc nó hạ xuống, các lớp băng mỏng lập tức hình thành trên tường.
Phượng hoàng Fawkes đứng ở trên vai cụ Dumbledore không nhịn được kêu lên vài tiếng, giống như đang chào hỏi con chim băng này.
Đáng tiếc…
Tính tình con chim băng này cũng lạnh lùng giống như băng sương, nó chỉ vươn cái đầu to lớn của mình ra và đưa bức thư mà nó cẩn thận giữ suốt dọc đường.
Nói thật, đưa tin cũng là một thách thức không nhỏ đối với nó.
Cụ Dumbledore phải kiễng chân mới lấy được phong thư, nhiệt độ thấp trên đó khiến các ngón tay cụ run lên, thậm chí bức thư này cũng đã đông cứng thành băng.
Thời điểm cụ Dumbledore nhận thư còn tự hỏi, liệu mùa hè có cần mở lò sưởi ra hơ bức thư này hay không …
- Pi!
Sau khi nhìn thấy cụ Dumbledore nhận thư, con chim băng này cũng không ở lại, dứt khoát giương cánh bay ra khỏi trường học.
- Đúng là một chàng trai có cá tính…
Cụ Dumbledore cúi đầu nhìn thoáng qua bức thư, bên trên viết gửi đến Hogwarts.
Đây là một bức thư được gửi đến trường học, cùng với việc con chim băng xuất hiện lúc trước, khiến cụ Dumbledore cho rằng đây có thể là thư trao đổi của một trường phép thuật nào đó gửi đến.
Nhưng khi cụ Dumbledore mở thư ra, đọc được nội dung bên trong lại có chút không hiểu, thẳng đến khi nhìn thấy chữ ký thì cụ mới phát hiện ra đây là thư hồi âm của một học sinh mới.
Phải nói rằng.
May mắn là ông ấy đã ký nhận.
Nếu là giáo sư Minerva Mcgonagall ký nhận, khả năng cao anh bạn nhỏ này sẽ bị coi là đứa trẻ có vấn đề, bởi vì giáo sư McGonagall rất coi trọng lễ nghĩa, và giáo sư McGonagall cũng không thể bình tĩnh trước mọi việc giống như người già.
(Đã duyệt.)
(Nhân tiện hỏi một chút, tôi có thể mang thú cưng Anivia của tôi đến trường không? Đây là quà sinh nhật ngài Barty Crouch tặng cho tôi.)
(Phụ: Chim băng đưa thư chính là Anivia, cơ thể hơi lớn chút, ngài Barty • Crouch nói có lẽ không thể, cho dù nó không cần ăn bất cứ thứ gì.)
( Wissen Light thân ái)
- Thoạt nhìn giống như một cậu bé có tính cách hoạt bát …
Sau khi cụ Dumbledore đọc qua nội dung bức thư, cũng đã đoán trước được, cậu học sinh mới gọi là Wissen Light này sẽ gây ra không ít nhiễu loạn ở trong trường học.
Đối với cụ Dumbledore mà nói chuyện này không thành vấn đề.
Hơn nữa cụ Dumbledore cũng biết năm nay có rất nhiều học sinh mới hoạt bát, ví dụ như anh em sinh đôi nhà Weasley cũng sẽ tiến vào trường Hogwarts.
Cái tên Wissen Light này cũng đã từng xuất hiện qua.
Dumbledore nhớ lại lần đầu tiên nghe thấy cái tên này là ở nơi nào, rồi cầm lấy bút lông ngỗng trên bàn, bắt đầu nghiêm túc viết thư hồi âm cho Wissen Light.
Bức tranh trong phòng hiệu trưởng.
Các hiệu trưởng trong lịch sử của trường Hogwarts giống như sống lại, tranh nhau hỏi:
- Dumbledore, ai gửi thư cho ông vậy? Chúng tôi nghe người bên ngoài nói, người gửi thư khiêu khích trường Hogwarts sao?
- Không, chỉ là một cậu bé tốt bụng lại vui tính.
Cụ Dumbledore cười lắc đầu, vừa cầm bút lông ngỗng nghiêm túc viết hồi âm, vừa trả lời bọn họ:
- Khi nào đám nhóc năm nay nhập học hết, Hogwarts sẽ náo nhiệt hơn so với bất cứ năm nào trước đây…