Trên cơ bản Wissen đã đoán được.
Hầu hết nhân viên trên chuyến tàu tốc hành đến Hogwarts đều là học viên tốt nghiệp từ nhà Hufflepuff, tự nhiên cô tiếp viên này cũng không ngoại lệ.
Bây giờ nghe thấy trên tàu xảy ra chuyện như vậy…
Tiếp viên không những không trách mắng Wissen Light, thậm chí còn yêu cầu hỗ trợ giải quyết phiền phức, đưa ba đứa trẻ hư hỏng đến khoang học sinh cũ…
Lúc Cedric cảm giác thế giới này đã đảo lộn thì cô tiếp viên lại nhẹ nhàng khen Wissen:
- Dũng cảm thừa nhận, đúng là một cậu bé ngoan ngoãn…
“…”
Khi Cedric vẫn chưa hiểu gì.
Cô tiếp viên lại tiếp tục nói chuyện với Wissen, thậm chí còn an ủi cậu bé:
- Không cần phải sợ… Nhưng sau này cũng không được xúc động giống như hôm nay, ngộ nhỡ vì những người này mà khiến con chồn nhỏ đáng yêu này bị nhà trường trừng phạt thì sao?
Sau khi nói xong, cô tiếp viên lại bổ sung thêm một câu:
- Nếu bị phạt vì những chuyện như này thì nhớ đi tìm viện trưởng Pomona Sprout, bà ấy sẽ không để những đứa trẻ đáng yêu như vậy bị người khác bắt nạt…
- …Vâng, em nhớ rồi.
Wissen nghiêm túc lắng nghe nhìn rất có thành ý.
Lúc trở lại ghế ngồi.
Trong mắt Cedric tràn đầy vẻ hoang mang, khó hiểu nhìn Wissen:
- Vì sao cô ấy lại giúp chúng ta xử lý những chuyện đó…
- Bởi vì chúng ta đều là người nhà Hufflepuff.
Dáng vẻ Wissen giống như bọn họ đều là người một nhà vậy.
Lúc Wissen đang giải thích về tỉ lệ phù thủy tốt nghiệp từ nhà Hufflepuff cho Cedric nghe, thì trên tàu cũng xuất hiện một cảnh tượng “xinh đẹp”.
Một cô tiếp viên dùng đũa phép điều khiển ba chiếc xe hành lý chở ba đứa trẻ bị hóa đá, từ khoang học sinh mới tới khoang học sinh cũ ở phía trước, các phù thủy nhỏ đều không nhịn được tò mò đánh giá một màn này, thậm chí còn có người chủ động đứng ra hỏi…
Cô tiếp viên nhiệt tình này luôn mỉm cười trả lời các vấn đề của học sinh:
- Bởi vì bọn họ nói xấu nhà Hufflepuff, cho nên bị cậu bé đáng yêu nhà chúng ta phạt một chút, à, không, đó là một cậu bé vẫn chưa tiến hành nghi thức phân viện…
Toàn bộ đoàn tàu lập tức náo loạn.
Rất nhanh, các học sinh trên tàu đều biết, năm nay nhà Hufflepuff sẽ xuất hiện một học sinh mới hơi nóng tính.
Học sinh nhà Hufflepuff thì nóng lòng mong chờ đến nghi thức phân viện để có thể nhìn thấy cậu học sinh mới kia, đáng tiếc là cô tiếp viên không để lộ ra chút thông tin gì.
Dọc theo đường đi.
Đoàn tàu đi qua rất nhiều phong cảnh đẹp.
Wissen Light và Cedric phân biệt cầm một quyển sách ngồi yên tĩnh ở trên ghế, thỉnh thoảng hai người sẽ trao đổi một câu trong sách của mình.
Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng, nhìn qua hai người trông rất hòa hợp, trên đường đi cô tiếp viên còn cố ý đưa cơm trưa miễn phí cho bọn họ.
Nhưng mà…
Không phải ai cũng có thể chịu được hành trình buồn tẻ này.
Rất nhanh khoang tân sinh đã bắt đầu trở nên náo nhiệt, bọn họ kể về trải nghiệm của mình trên chuyến tàu tốc hành đến Hogwarts, không thể nghi ngờ đề tà chính trong đó là việc ba học sinh mới bị người đánh.
- Ha ha, các cậu nghe nói gì chưa!
Bỗng nhiên cửa phòng bị mở ra, một thiếu niên giống như đã quen thuộc với nơi này cầm cửa phòng, vẻ mặt không dám tin nhìn hai người đang yên tĩnh đọc sách trong phòng:
- Sao giờ các cậu vẫn còn ở đây… Có ba học sinh mới bị đánh!
“…”
Cedric để sách xuống, vẻ mặt lập tức trở nên lúng túng.
- Đóng cửa lại.
Wissen Light không chút thay đổi, vẫn chăm chú nhìn sách giáo khoa môn Độc Dược như cũ, giống như không có chuyện gì có thể quấy rầy cậu đọc sách.
- Được.
Wissen nói chuyện với giọng điệu nghiêm túc, khiến cậu bé cầm cửa không dám không đồng ý, cậu ta cẩn thận đi vào trong phòng đóng cửa lại.
- Đóng cửa từ bên ngoài.
Wissen Light vẫn không ngẩng đầu lên mà ra lệnh như cũ.
- À à à…
Cậu bé kia nhanh chóng gật đầu.
Nhưng khi cậu bé này đi ra bên ngoài đóng cửa lại, cả người đều có chút ngơ ngác.
Đây là…
Cậu bị người ta uyển chuyển đuổi ra ngoài sao?
Thiếu niên cảm thấy chỉ số thông minh của mình bị trà đạp, cậu cũng không dám vào hỏi nữa, chỉ có thể ủ rũ cụp đuôi rời đi.
“…”
Cedric nhìn thấy cảnh này không nhịn được cười khẽ.
Nhưng như vậy hơi mất lịch sự, Cedric vội vàng ho nhẹ vài tiếng, tính toán khuyên bảo bạn mình vài câu:
- Wissen, mình cảm thấy cậu không nên quá lạnh lùng với bạn học, ít nhất mấy năm sau chúng ta …
- Mình vẫn chưa đủ thân thiện với cậu ta sao?
Bỗng nhiên Wissen Light dừng đọc sách, chậm rãi ngẩng đầu nhìn chăm chú vào Cedric:
- Cậu ta có thể đi vào, cũng có thể đi ra…
- Chuyện này…
Cedric mở to hai mắt, trong mắt tràn đầy vẻ hoang mang và bối rối:
- Chuyện đó… Cũng coi như là thân thiện sao?
- Đương nhiên.
Wissen Light lại chăm chú nhìn sách giáo khoa trong tay.
- Được rồi.
Cedric chỉ có thể bất lực nhìn bạn của mình, có lẽ sau khi tiến vào trường học sẽ có người nhận ra chỗ đáng quý trên người Wissen.
Ít nhất…
Cedric đã nhìn ra.
Cedric hiểu rất rõ tính cách người cha Amos Diggory của mình, cha cậu luôn lải nhải khen con mình và thỉnh thoảng chuyện đó sẽ khiến cho vài người phản cảm.
Trên thực tế.
Sau khi bọn họ chia tay với Wissen.
Cedric và cha mình đi mua đồ vật ở Hẻm Xéo cũng gặp các học sinh mới khác, những học sinh đó đều cười nhạo người cha thích khen con mình.
Có lẽ…
Những đứa trẻ khác sẽ cảm thấy cha cậu buồn cười.
Nhưng mà Cedric lại rất yêu quý tính cách đơn thuần của cha mình.
Bởi vậy, sau những sự việc xuất hiện ở Hẻm Xéo, đã khiến cho Cedric nhìn ra chỗ đáng quý của người bạn Wissen này.
Chỉ có Wissen Light là không cười nhạo cha cậu.
Thậm chí lúc ở Hẻm Xéo, Wissen còn chủ động giải vây giúp Cedric, nhưng lại cho rằng đó là chuyện đương nhiên mình phải làm.
Ngoại trừ…
Tính tình Wissen có chút không ổn.
Thế nhưng chuyện này cũng không cản trở được việc Wissen trở thành một người bạn đáng để Cedric kết bạn, cậu đã phát hiện ra chỗ đáng quý của bạn mình.
Wissen là một người biết tôn trọng người khác, cũng là một người đáng để người khác tôn trọng.
Trên thực tế các phù thủy nhỏ khác khó có thể học tập và hiểu được loại tính cách đáng quý này.
- Thôi vậy.
Cedric nhìn thoáng qua Wissen đang chuyên chú đọc sách, từ bỏ khuyên bảo Wissen, về sau ở trong trường quan tâm bạn mình nhiều hơn một chút vậy.
Dù sao cậu cũng lớn hơn Wissen một tuổi mà!
Sắc trời dần dần tối đen.
Ánh đèn trên xe yên lặng sáng lên.
Tốc độ đoàn tàu đến Hogwarts cũng bắt đầu chậm lại.
Wissen Light nhận ra chuyện này, bỗng nhiên khép sách vở trong tay lại, bình tĩnh đặt nó ở trên bàn:
- Thu dọn một chút đi, chúng ta sắp tới rồi.
- Cuối cùng cũng tới rồi sao?
Cedric cũng buông sách trong tay xuống.
Cùng lúc đó, trên hành lang cũng truyền đến tiếng của một đám thanh niên, bọn họ đều là học sinh cũ của Hogwarts, phụ trách hỗ trợ học sinh mới.
- Học sinh năm nhất mặc lại đồng phục, chuẩn bị xuống xe! Thu dọn hết hành lý của mình đặt vào chỗ cũ, sẽ có người trực tiếp đưa đến ký túc xá giúp các em!
“…”
Cedric không nhịn được lại nhìn thoáng qua Wissen.
- Hy vọng có người tới gây phiền phức…
Wissen Light chậm rãi nhìn về phía đèn đường đang nhanh chóng vụt qua bên ngoài cửa sổ, bắt đầu thức tỉnh lại bản tính khi còn học tiểu học của mình:
- Nếu không, tớ sẽ cảm thấy cuộc sống ở trường rất nhàm chán.
- Hả… Đừng như vậy.
Cedric lúng túng nắm chặt tay mình, né tránh nói sang chuyện khác:
- Nhắc mới nhớ, Wissen, ngài Crouch đã nói với cậu về nghi thức phân viện là như nào chưa? Cha mình vẫn luôn không chịu nói…
- Cái đó không quan trọng.
Wissen chậm rãi quay đầu, nhìn Cedric nghiêm túc nói:
- Phải xem cậu nghĩ như thế nào… Cậu muốn nghi thức phân viện biến thành cái dạng gì, nó sẽ biến thành cái dạng đó.
P/s: Qua 20 chương đầu chắc các bạn cũng đã dần mường tượng ra bối cục truyện này, quá trình dịch có đóng góp gì xin mọi người cho ý kiến. Mình sẽ cố gắng đều mỗi ngày 2 chương cho mọi người. Xin một đề cử để ủng hộ ạ (^_^).