• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bỗng nhiên một bóng người béo lùn xuất hiện trong lâu đài Hogwarts giữa đêm khuya.

Bóng người béo lùn này đi dọc theo hành lang tầng một tìm kiếm văn phòng của giáo vụ Filch, dường như không thèm để ý có người nhìn thấy mình hay không.

Có lẽ là do hắn không biết đường đi…

Dù sao tên này cũng là người mới, không thuộc đường đi trong trường Hogwarts.

Cùng lúc đó có một bóng ma yên lặng quan sát bóng người ục ịch này, ban đầu bóng ma định tiến lên chào hỏi, nhưng đột nhiên nhớ tới điều gì nên dừng lại.

Sau đó bóng ma này bay về phía tầng hầm.

Bóng ma cảm thấy nếu mình nhớ không lầm thì trong trường học còn có một người là bạn cùng lớp của bóng người ục ịch này, thậm chí giữa bọn họ còn xem như là bạn cũ.

- Có lẽ chính là nơi này…

Bóng người ục ịch nghênh ngang này đi tới văn phòng Filch, giơ ngón tay của mình lên, thấp giọng đọc thần chú!

- Alohomora!

Cửa phòng chợt mở ra.

Filch vừa mới lên giường đắp chăn ngơ ngác nhìn cửa phòng mình bỗng nhiên bị mở ra và một bóng người béo lùn từ bên ngoài bước vào.

Bởi vì buổi tối có tuyết rơi, Filch bị cái lạnh làm tỉnh nên tuần tra quanh trường học một vòng, ông ấy vừa mới trở lại văn phòng và đắp chăn đàng hoàng…

- Ai?

Động tác của Filch nhanh nhẹn đến mức trông không giống một ông già!

Người gác đêm trường Hogwarts nhanh chóng với lấy cái đèn dầu và cầm theo một cây gậy, nghênh đón vị khách không mời xông vào phòng mình!

Nhưng khi Filch nhìn thấy người tới có chút quen thuộc, thì trong lòng ông ấy lại thở dài một hơi theo bản năng và thốt ra tên của người đó.

- Pettigrew Peter, sao anh dám ở giữa đêm…

Nhưng Filch còn chưa nói xong, đầu óc ông ấy đã lập tức trở nên thanh tỉnh và khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn hiện lên sự sợ hãi:

- Anh… Anh… rốt cuộc anh là người hay là ma!

Đây không phải là Hogwarts của mười năm trước!

Pettigrew Peter đã không còn là học sinh nhà Gryffindor!

Rõ ràng anh ấy đã sớm chết từ bảy tám năm trước, thậm chí lúc anh ta chết Bộ Pháp Thuật còn truy tặng anh ta một cái huân chương Merlin hạng nhất!

Vì sao anh ta lại xuất hiện vào lúc này!

Pettigrew Peter cười khẩy vẫy tay, ý bảo Filch bỏ gậy xuống:

- Đừng căng thẳng, ngài Filch, đương nhiên tôi là người, hơn nữa vẫn hết sức bình thường, tối nay tôi tới là để tìm một vật…

- Vật gì?

Filch già nua hỏi một câu theo bản năng, rồi đột nhiên tỉnh táo lại:

- Từ từ… Rốt cuộc chuyện là như thế nào, anh là ai!

- Xuỵt!!!

Pettigrew Peter đặt một ngón tay lên môi căng thẳng nhìn Filch:

- Nói nhỏ một chút, tôi chỉ tới tìm một tấm da dê mà anh tịch thu của Potter và những người khác, anh để nó ở đâu rồi?

- Trước tiên… nói rõ đã, rốt cuộc anh… Là ai!

Filch giơ gậy lên cảnh giác nhìn Pettigrew, cho dù lúc nói chuyện anh ta có chút lắp bắp thì vẫn nghiêm túc tra hỏi!

- Thật cứng đầu…

Pettigrew Peter lập tức nhăn mày lại rồi bỗng nhiên giơ ngón tay chỉ về phía Filch, một lời nguyền Hoá Đá lập tức giam cầm Filch tại chỗ!

Lúc này Pettigrew Peter mới nghiêm túc tìm kiếm trong phòng, bởi vì trước đây James Potter rất thích gây chuyện, nên Filch đặt những đồ vật tịch thu được của Potter vào trong một cái ngăn tủ, rất nhanh Peter đã tìm được ngăn tủ kia.

- Alohomora!

Cửa tủ bị phép thuật thô bạo mở ra.

Pettigrew Peter thong thả tìm kiếm một lát, rốt cuộc tìm được một tấm da dê nhìn qua dường như còn nguyên vẹn, quả thực chuyện này thuận lợi đến mức không thể tưởng tượng.

(Nhiệm vụ bình thường: Tìm kiếm Bản Đồ Đạo Tặc của Hogwarts ( 1/1 ), nhiệm vụ đã hoàn thành, thưởng kỹ năng phép thuật Dịch Chuyển Tức Thời.)

(Dịch Chuyển Tức Thời: Thông qua đại não xác định khu vực muốn đến, sau 3 giây bỏ qua sự hạn chế của bất cứ kết giới gì, trực tiếp dịch chuyển đến vị trí tùy ý, tiêu hao 100 điểm năng lượng.)

Theo lý thuyết mà nói, cậu đã có bùa Dịch Chuyển.

Nhưng bùa Dịch Chuyển bị giới hạn bởi sức mạnh phép thuật, hiện tại sức mạnh phép thuật của cậu vẫn không đủ, thậm chí dịch chuyển từ Hogwarts đến Luân Đôn cũng không làm được, nhưng Dịch Chuyển Tức Thời lại chỉ cần 100 điểm năng lượng.

Ít nhất thì phương thức giao thông đã có thay đổi lớn.

Quan trọng nhất là biện pháp này có thể cho phép cậu tạo chứng cứ không có mặt ở hiện trường, cho dù bên ngoài xảy ra chuyện gì, thì cũng không ai nghi ngờ một học sinh thường xuyên ở Hogwarts?

- Để mình nhớ lại thân chú đã…

Pettigrew Peter chậm rãi suy nghĩ một lúc, sau đó nhìn chằm chằm vào tấm da dê trống không mở miệng nói:

- Tôi nghiêm túc tuyên thệ mình sẽ không làm chuyện tốt…

Cùng với thần chú vang lên, trên tấm da dê trống không chậm rãi xuất hiện một tấm bản đồ, bản đồ này biểu thị vị trí tất cả mọi người trong trường Hogwarts!

Bản đồ này thật dễ sử dụng.

Ngay cả khi không có kỹ năng Dịch Chuyển Tức Thời hệ thống thưởng, cậu cũng có thể kiểm soát hướng đi của tất cả mọi người trong Hogwarts.

Như vậy sau này muốn làm cái gì ở Hogwarts, đều có thể bảo đảm thực hiện được mục đích của mình.

Lúc Pettigrew Peter định thu hồi bản đồ, ánh mắt cậu lại nhìn thấy cửa văn phòng Filch xuất hiện bóng một người khác.

- Ồ?

Khóe miệng Pettigrew Peter xuất hiện một nụ cười quái dị, lẩm bẩm một mình:

- Hiện tại mình vẫn chưa nghĩ tới làm nhiệm vụ chiến đấu… Có lẽ có thể thử xem?

- Hai người…

Cùng với giọng nói lạnh nhạt này xuất hiện, một người đàn ông khoác áo choàng màu đen chậm rãi mở cửa ra, trong tay nắm chặt một cây đũa phép:

- Quả nhiên trước nay đều không làm chuyện gì tốt…

Người đàn ông này có mái tóc dài, trên mặt mang theo một nụ cười châm biếm và khinh bỉ, nheo mắt đánh giá Pettigrew Peter trước mặt:

- Tôi còn tưởng rằng Baron nói nhảm, không nghĩ tới vậy mà thật là ngươi…

Severus Snape.

Giáo sư môn Độc Dược trường Hogwarts.

Cũng đã từng là bạn học với Pettigrew Peter.

Bởi vì tuyết rơi, nên Severus Snape hơi chút thực hiện chức trách viện trưởng nhà Slytherin của mình một chút, ra lệnh cho nhóm gia tinh đốt lò sưởi trong tường.

Do đó sau khi ông ấy trở lại phòng định xem sách giáo khoa môn Độc Dược một chút để chuẩn bị cho lớp học Độc Dược năm nhất, nhưng bỗng nhiên bóng ma nhà Slytherin nói với ông ấy, Pettigrew Peter đang đi lại trong lâu đài, chuyện này làm cho Snape cảm thấy bóng ma bị tâm thần…

Nhưng bóng ma này nhất quyết không đi.

Snape không còn cách nào khác chỉ có thể đi lên lầu một kiểm tra, kết quả nhìn thấy cửa phòng làm việc Filch bị mở ra và bên trong truyền đến giọng nói của Pettigrew Peter.

Giọng nói này…

Thật sự là tên nhát gan kia.

- Chết rồi sống lại, hay là vẫn luôn sống…

Dường như Severus Snape đang tự hỏi mình, sau đó nhìn Pettigrew Peter cười giễu cợt:

- Quả nhiên một tên hèn nhát chỉ biết trốn ở sau hai người cặn bã, sẽ càng sống lâu hơn tên tự đại kia…

Pettigrew Peter.

Một kẻ luôn luôn nhát gan.

Trong suốt thời gian Snape và bạn bè cùng lớp học hành, Pettigrew Peter chỉ biết đi theo sau tên James Potter tự đại kia.

Dường như lúc nói đến tên khốn James Potter kia Severus Snape nhớ tới cái gì, chậm rãi thu lại sự bi thương vừa lộ ra trong ánh mắt của mình, yên lặng chuyển đề tài.

- Nói đi, Pettigrew Peter, tôi rất tò mò, lúc trước anh làm như thế nào để sống sót trong tay tên Sirius cặn bã kia?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK