• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Snape vẫn luôn cho rằng mình ẩn nấp rất kỹ.

Nhưng bây giờ ở trước mặt Pettigrew Peter, ông ấy mới ý thức được một nhân vật phía sau màn chân chính sẽ có được sự ẩn nhẫn và lực phá hoại đáng sợ như nào.

Ngay cả Chúa Tể Hắc Ám Voldemort, người được cho là có sức mạnh phép thuật và trí tuệ gần như vượt qua tất cả mọi người cũng bị Pettigrew Peter tính kế mà chết…

- Kế hoạch động trời này tiến hành vô cùng thuận lợi.

Pettigrew Peter đắc ý kể lại kế hoạch mình từng bày ra, sau đó từ từ cúi đầu nhìn về phía Snape:

- Người duy nhất có khả năng làm kế hoạch này xuất hiện biến cố chính là anh đó, Snape, suýt chút nữa anh đã phá hủy kế hoạch của tôi.

“…”

Snape vừa không hiểu vừa bất an ngẩng đầu.

Bởi vì đây là lần đầu tiên Snape nhìn thấy bộ mặt thật của Pettigrew Peter, ông suýt phá hủy kế hoạch của Pettigrew Peter khi nào chứ?

Nếu thật sự phá hủy…

Vậy cũng có thể tạm coi là niềm vui ngoài ý muốn.

- Lily.

Pettigrew Peter nhắc tên một cô gái.

Cái tên này khiến khóe mắt Snape giật giật và cảm xúc lập tức bùng nổ, tức giận nhìn về phía Pettigrew Peter!

Bởi vì Lily là người Snape yêu nhất trong cuộc đời này!

Nhưng Lily lại trở thành vật hi sinh trong kế hoạch của Pettigrew!

Tên khốn Pettigrew này đã biết Lily học được thần chú đủ để giết chết Voldemort, vậy mà vẫn coi Lily như quân cờ để tiêu diệt Voldemort!

- Anh vẫn luôn yêu Lily đúng không?

Pettigrew Peter nói một câu chọc thủng tâm tư Snape, bình tĩnh nói tiếp:

- Tôi đoán sau khi anh đầu hàng Voldemort, nhất định sẽ xin Voldemort tha thứ cho cô ấy…

“…”

Thân thể Snape không kìm được run nhè nhẹ.

Tên khốn Pettigrew Peter này không hổ là hung thủ sắp đặt biến cố kinh khủng kia, không ngờ loại chuyện bí ẩn này cũng đoán ra được…

- Cậu cũng biết chuyện này…

Snape run rẩy chống tay xuống đất, không kìm chế được nhớ lại cái đêm ác mộng kia, trong lòng đau khổ đến mức muốn khóc.

- Đương nhiên.

Pettigrew Peter khẽ cười một tiếng, không để ý đến Snape nói:

- Bởi vì khi tôi nhìn thấy Lily phản kháng Voldemort, tên Chúa Tể Hắc Ám giết người như ma kia còn do dự nên giết hay không chết Lily trong chốc lát, chuyện này không bình thường chút nào…

- Tôi đoán nhất định đã có người xin Voldemort tha cho Lily, nhất định người cầu xin này là anh, bởi vì chỉ có anh mới muốn bảo vệ cô ấy.

Pettigrew Peter nhìn chằm chằm vào Snape rồi bỗng nhiên cười lạnh một tiếng nói:

- Ha ha, nếu lúc ấy Voldemort không giết chết Lily, máu của cô ấy cũng sẽ không kích phát bùa chú, kế hoạch của tôi đã có thể thất bại, thậm chí còn khả năng bại lộ chính mình…

- Thật đáng tiếc.

- Voldemort quá mức cuồng vọng tự đại.

- Trùng hợp, tôi cũng rất hiểu tính cách của lão.

- Tôi biết, nhất định Chúa Tể Hắc Ám kiêu ngạo sẽ không vì vài câu nói của một tên thuộc hạ mà dừng bước chân giết chóc của mình lại.

- Bởi vậy Voldemort giết chết Lily, còn muốn giết chết con của Lily là Harry Potter, không may là lúc Lily tử vong bùa chú cũng trực tiếp kích phát…

- Cuối cùng…Tất cả đều kết thúc.

Pettigrew Peter từ từ giang tay ra, mãn nguyện nhắm mắt lại và cảm thán:

- Kế hoạch của tôi thành công, từ đó Chúa Tể Hắc Ám phải lẩn trốn, James Potter và Sirius cũng vì sự tự đại của bọn họ mà chịu trừng phạt…

- Hoá ra vẫn luôn là cậu…

Rốt cuộc Snape vẫn luôn bình tĩnh cũng không kìm chế được mình nữa, thậm chí ông ấy còn không muốn tiếp tục hỏi Pettigrew về những chuyện sau này, chậm rãi nắm chặt đũa phép của mình.

Không thể hấp tấp…

Bởi vì rất khó để đánh lén và giết chết một người như Pettigrew Peter!

Dường như Pettigrew Peter đã phát hiện ra động tác của Snape, hắn nhẹ nhàng búng tay một cái, dứt khoát và lưu loát phóng ra một Bùa Giải Giới!

- Expelliarmus!

“…”

Vì bất ngờ nên tốc độ Bùa Giải Giới bắn ra cực nhanh, vượt qua cả phản ứng của Snape!

Cây đũa phép trong tay Snape cũng trực tiếp bay ra và rơi vào tay Pettigrew Peter!

Pettigrew Peter dùng một tay bắt lấy đũa phép, một tay chỉ về phía thân thể Snape, đọc một câu thần chú khác.

- Crucio!

Ánh sáng trên đầu ngón tay loé lên!

Snape yếu ớt ngã xuống đất.

Một cơn đau kinh khủng lập tức lan ra toàn bộ cơ thể Snape, nhưng mà loại đau đớn này vẫn không thể xoá bỏ thù hận của Snape đối với Pettigrew Peter, nhất định ông ta sẽ không bỏ qua cho hung thủ đứng sau màn này!

Pettigrew Peter cầm đũa phép của Snape lên, hơi dùng sức cắm nó vào trên bàn, nhìn Snape đau đớn trên mặt đất, cười khẩy nói:

- Snape, không phải anh vẫn cho rằng tôi là tôi trước kia chứ?

Sức mạnh của hắn…

Không ngờ hắn có thể sử dụng sức mạnh thân thể mạnh mẽ cắm đũa phép vào bàn!

Pettigrew nhìn mặt Snape tràn đầy vẻ kinh ngạc, khẽ cười nói:

- Sau khi giết chết Chúa Tể Hắc Ám, tôi đã có được tri thức mà lão để lại, Snape, hiện tại anh không phải đối thủ của ta đâu…

Pettigrew lại siết chặt nắm tay, cười lạnh nói:

- Không có ai trên thế giới này là đối thủ của tôi, sớm hay muộn thế giới này cũng sẽ hiểu được, Chúa Tể Hắc Ám chân chính là người cười đến cuối cùng…

- Cậu coi thường Dumbledore rồi.

Snape tràn ngập thù hận nhìn Pettigrew Peter, trên mặt vẫn duy trì sự quật cường như cũ:

- Dumbledore là phù thủy trắng mạnh nhất trên thế giới này…

Cuối cùng.

Snape vẫn không mất đi lý trí.

Bởi vì ông ấy muốn biết vì sao Pettigrew Peter lại dám nói mình là người mạnh nhất, muốn nghĩ cách moi ra Pettigrew Peter có thủ đoạn gì đối phó Dumbledore.

- Tôi hiểu anh muốn biết cái gì.

Dường như Peter liếc mắt một cái đã nhìn thấu suy nghĩ của Snape, nhưng vẫn không chút do dự giải thích:

- Tôi chưa từng coi thường hiệu trưởng vĩ đại nhất Hogwarts từ trước tới nay, cho nên tôi đã sớm chuẩn bị một món quà lớn cho ông ấy.

- Tôi tin Dumbledore cũng phát hiện ra.

- Voldemort đã tiến gần đến sự bất tử, nhất định lão sẽ sống dậy và quay trở lại, không ai có thể ngăn cản lão trở về, cho dù tôi nhận được tri thức của lão cũng vậy!

- Bởi vậy tôi đã chuẩn bị một phần quà đặc biệt cho hiệu trưởng của chúng ta, đây là một trong những bí mật tôi đang tìm kiếm ở Hogwarts, Voldemort đã chế tạo ra sáu cái Trường Sinh Linh Giá để được bất tử, cộng với một cái Trường Sinh Linh Giá bí mật mà Dumbledore nhất định biết đến…

- Có tổng cộng bảy cái Trường Sinh Linh Giá…

- Nếu không giải quyết bảy cái Trường Sinh Linh Giá, Voldemort sẽ luôn sống lại và không thể bị người khác tiêu diệt, đây cũng là vấn đề khiến tôi đau đầu.

- Không may chính là…

- Khi xử lý mỗi cái Trường Sinh Linh Giá đều có khả năng gây tử vong.

- Vì tiêu diệt Voldemort nhất định hiệu trưởng Dumbledore sẽ đi xử lý những cái Trường Sinh Linh Giá đó và hy sinh chính mình, bởi vì sức mạnh của Chúa Tể Hắc Ám còn đáng sợ hơn so với tôi nhiều…

- Đây là vận mệnh mà hiệu trưởng Dumbledore vĩ đại nhất định sẽ bước lên, tôi đã sớm chuẩn bị xong cho ông ấy.

Pettigrew Peter không do dự phơi bày những việc này ra trước mặt, hắn bình tĩnh nhìn sắc mặt Snape liên tục thay đổi thất thường:

- Đây là một kế hoạch không có âm mưu.

Đúng vậy.

Đây là một kế hoạch trong sáng.

Severus Snape biết rõ cụ Dumbledore vẫn luôn điều tra vì sao Voldemort sẽ sống lại, hiện tại có người đưa đáp án đến trước mặt bọn họ.

Vì tiêu diệt Voldemort…

Cụ Dumbledore rất khó có lựa chọn khác.

Bởi vì bọn họ biết Voldemort kinh khủng như nào.

Ngay cả Pettigrew Peter vì tiêu diệt Voldemort cũng nghĩ ra trăm phương nghìn kế lợi dụng mọi người.

- Như vậy lúc trước…

Snape cắn chặt hàm răng của mình khiến lợi gần như sắp chảy máu:

- Vậy vụ nổ tám năm trước cũng là kế hoạch giả chết thoát thân của cậu?

- Ha ha… Đúng vậy…!

Pettigrew Peter cười vài tiếng, thản nhiên mở bàn tay ra nói:

- Sirius Black, bạn thân của tôi, một trong những người bạn tốt nhất của tôi, tôi hiểu cậu ta hơn bất kỳ ai, cậu ta cũng lỗ mãng tự cho là đúng giống như Potter…

- Tôi tạo ra một vụ nổ mạnh, hơn nữa trước khi vụ nổ mạnh xảy ra, tôi còn tự mình vặn gãy một ngón tay coi như mảnh vụn còn sót lại sau vụ nổ, khiến Sirius hoàn toàn hết hy vọng, cũng cho tôi có được một đoạn thời gian yên ổn học tập phép thuật Voldemort để lại …

Sau khi nói xong.

Pettigrew Peter dần dần thu liễm vẻ tươi cười lại.

Người đàn ông ục ịch, dữ tợn, đáng sợ này chậm rãi giơ bàn tay của mình lên, phía trên có một ngón tay bị cụt.

Vẻ mặt của Pettigrew Peter trông cực kỳ lạnh lùng.

Giống như người tự vặn gãy ngón tay kia không phải là mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK