Bác sĩ lười bóc trần Lệ Trạch, vuốt râu bạc rồi lấy ra văn kiện Nguyên soái tự mình kí tên ——
“Muốn thu thập tin tức tố của chúng tôi sao?”
“Hẳn là thuốc ức chế dành riêng cho tướng quân Alpha.”
Bác sĩ gật gật đầu, “Không sai, tuy rằng thuốc ức chế dành cho Alpha đã rất phổ biến, thế nhưng nếu như có thể che đậy một loại tin tức tố, có thể khống chế từ hai bên, vừa có thể tránh khỏi Alpha bị dụ dỗ, cũng có thể tránh khỏi Omega bị hấp dẫn, đặc biệt là khi Alpha càng mạnh thì hiệu quả của thuốc ức chế bình thường càng yếu, khụ… Hai cậu là trường hợp đặc biệt.”
Lục Minh trêu ghẹo nói: “Bác sĩ, nếu Hiệp hội bình quyền Omega nghe được mấy lời này của ông, chắc họ sẽ kết tội ông đó.”
Bác sĩ nhìn trời, được rồi, ông thừa nhận dụ dỗ hấp dẫn và vân vân, khục…”Hấp dẫn lẫn nhau.”
Lục Minh nín cười.
Lệ Trạch gật đầu, “Tôi không có ý kiến gì.”
“Ý của A Trạch là ý của tôi.”
Lục Minh cười híp mắt nghênh đón Lệ Trạch thẹn quá hóa giận.