“Con trai.” Cha Lệ Trạch vẫy tay với y.
“Cha.”
“Con trai à, gần đây con có chọn được ai không?” Cha Lệ chậm rãi nói.
Lệ Trạch nghĩ nghĩ một lúc cũng không nhớ được mặt của đối tượng xem mắt, lắc đầu.
“Mẹ con cho cha xem điều kiện kén vợ kén chồng của con rồi.”
“Alpha và Oemga một khi đã động tâm thì sẽ hấp dẫn tin tức tố của nhau, đó là điều được ghi trong gene của chúng ta, con…” Cha Lệ rất ít khi thảo luận vấn đề này với con trai thế có chút lúng túng, “Con đã có người trong lòng sao?” Nếu không sao lại có tiêu chuẩn cụ thể như vậy?
Trong đầu Lệ Trạch không hẹn mà hiện lên dáng vẻ của Lục Minh, lắc đầu, “Chẳng qua con cảm thấy mùi hương đó rất thoải mái thôi.” Mà ngoài thoải mái ra, Lệ Trạch không muốn tìm hiểu thêm.
“Thật vậy sao?” Cha Lệ nghi ngờ nhìn y, sau đó nói ra một bí mật, “Kỳ thực, tình trạng của cha trước khi gặp mẹ con cũng không khác con bây giờ lắm.”
Lệ Trạch mặt không cảm xúc, chỉ có đôi tai hồng hồng cho thấy y không am hiểu vấn đề này lắm.
“Ông của con cũng gần như vậy.”
Lệ Trạch: “…” Hoá ra lãnh cảm là di truyền.
“Đi chuẩn bị một chút đi, hôm nay là tiệc gia đình, bác Lục của con cũng sẽ sớm đến đây thôi.”
Lệ Trạch gật đầu, mới vừa muốn rời khỏi, đột nhiên dừng lại một chút, “Trước đây cha và bác Lục…”
“Chúng ta hả, không khác lắm con và Lục Minh, cũng là anh em tốt từ nhỏ với nhau.”
…
“Ăn đi chứ, ngây ra nhìn cái gì vậy?” Lục Minh lấy tay đẩy đẩy y.
Lệ Trạch nhíu mày, trong đầu y còn đang suy nghĩ về lời lúc trước của cha, trước khi gặp mẹ thì cha không khác lắm với mình bây giờ, quan hệ của cha và bác Lục không khác gì mình và Lục Minh…
Y nhìn hai Alpha đang trò chuyện trước mặt, thỉnh thoảng lại chăm sóc Omega của bản thân.
Cảnh này y đã nhìn quen từ nhỏ, đã sớm coi là chuyện thường, thế nhưng khi đặt bản thân và Lục Minh vào đó, đột nhiên cảm thấy thế nào cũng không vừa mắt.
Y và Lục Minh, sau này sẽ thành thế này phải không?
Hai người cha đang uống rượu không hẹn mà cùng hắt hơi một cái——
Cha Lệ: “Nhớ không, cái lúc chúng ta cùng nhau vén váy của Omega ấy?”
Cha Lục: “Có xấu hổ không?”
Cha Lệ: “Là tớ tính kế giúp cậu theo đuổi chị dâu, sao phải xấu hổ hả?”
Cha Lục: “…”
Hai bà mẹ Omega thường ngày đều cảm khái, nếu không phải tướng mạo gene rất rõ ràng, hai nàng cũng nghi ngờ rằng năm đó ôm nhầm Lệ Trạch và Lục Minh…