“Lần sau không được tùy hứng như vậy, thứ đó là vật vô cùng quan trọng với Alpha.”
“Hừ, khó ngửi.”Lúc y còn là người cá nhỏ rất chán ghét mùi trên người Nguyên soái, đây là thứ được khắc trên gen.
“Vậy em có thích của anh không?”
“Hừ.”
“Anh nói cái người kia thơm.”
“Cái gì?”
“Hôm đó anh nói cái người bán bánh rán kia thật thơm.” Nếu không sao y lại tức đến nổ phổi rồi trúng bẫy.
Nguyên soái rất bất đắc dĩ, “Lúc đó anh đói bụng.”
Vua người cá: “…”
…
“Ngoan, yêu anh không?”
“Không… Không thích anh thì ai thèm đi tranh cái vương vị kia.” Trong người cá thì chỉ có vua người cá mới không bài xích mùi tin tức tố trên người nhân loại, cho nên nhóc người cá được nuông chiều từ bé mới vì tranh vương vị mà rơi mất một đống vảy đẹp.
Nguyên soái cười nhẹ hôn lên bờ môi y, người cá nhỏ của hắn thích nghĩ một đằng nói một nẻo như thế đó.
…
“Tộc người cá nói giúp chúng ta tiêu diệt hải tộc phản loạn sao?”
“Lệ Trạch, sau khi kí hiệp nghị đình chiến thì chúng ta đi chơi đi.”
“Tướng quân, chúng tôi cũng muốn đi.”
Lệ Trạch quét một vòng, một đám sĩ quan cao cấp nóng lòng muốn thử.
Lệ Trạch nở nụ cười gằn, “Đi thì đi, cứ đến sân huấn luyện đánh nhau với tôi đã.”
“Còn có tôi.” Lục Minh ôm vai y, cười híp mắt nói.
Dục vọng chiếm hữu của Alpha cả vũ trụ đều biết rồi, vậy còn dục vọng chiếm hữu của hai Alpha thì sao?
Xác chết la liệt của các sĩ quan: “…” Tướng quân, chúng tôi không biết đó là du lịch trăng mật của hai người mà!!! QAQ
Hoàn