Tư chất tu luyện của Khương Thất Thất rất tốt.
Dưới sự dạy dỗ hết lòng của Thôi Hằng, nàng rất nhanh liền nắm giữ mấu chốt cơ bản của 《 Tiên Hà Kiếm Quyết 》.
Phỏng chừng không quá mười năm là có thể tu luyện tới trình độ tương đương với luyện khí tầng bốn.
Mặc dù so sánh với bản thân Thôi Hằng, cái tốc độ tu luyện này không tính là nhanh, nhưng phương pháp hắn tu luyện chính là nhắm thẳng vào thành tiên thăng thiên.
So với 《 Tiên Hà Kiếm Quyết 》 cao đến biết bao nhiêu.
Khương Thất Thất tu luyện 《 Tiên Hà Kiếm Quyết 》 cũng có thể có tiến cảnh như vậy, xác thực là thiên tài không nghi ngờ chút nào.
Chỉ cần sau khi nàng đi ra ngoài, có thể lấy được võ công cao thâm hơn, về sau nhất định tiền đồ vô lượng.
"Nghe nói con quạ đen nào đó trong lúc tình cờ thu dưỡng một bé gái, qua rất nhiều năm sau đó, cái cô bé kia đã trở thành cửu giới Nữ Đế."
Thôi Hằng vừa uốn nắn tư thế của Khương Thất Thất, vừa thầm nghĩ trong lòng: "Cũng không biết Thất Thất có thể hay không có phần thành tựu này. Ừm, xem ra dường như cùng những người rơi vào tân thủ không gian này kết một thiện duyên là lựa chọn thật tốt."
Nói không chừng tương lai bao nhiêu năm sau, một hoặc mấy người trong bọn họ liền có thể trở thành bắp đùi của mình.
Ý niệm tới đây, Thôi Hằng hơi có chút xuất thần.
"Thần tiên ca ca, là tư thế của ta có chỗ nào không đúng sao? " Khương Thất Thất phát hiện Thôi Hằng khác thường, nhút nhát nói.
Nàng vô cùng quý trọng cái cơ hội học tập tiên gia kiếm thuật này, mỗi một chiêu mỗi một thức đều luyện cực kỳ nghiêm túc, cẩn thận tỉ mỉ, rất sợ xuất hiện một chút lầm lỗi, để cho Thôi Hằng không hài lòng.
"Không có, luyện rất tốt. " Thôi Hằng mỉm cười vỗ bả vai Khương Thất Thất một cái, cười nói "Luyện thật giỏi, nói không chừng ngươi còn có thể trở thành cửu giới Nữ Đế đây."
"À? " Trên mặt nhỏ tinh xảo của Khương Thất Thất lộ ra vẻ mê mang.
"Ta thuận miệng nói một chút. " Thôi Hằng cười ha hả, lại lộ ra vẻ mặt nghiêm chỉnh "Tiếp tục luyện đi, nếu mà có chỗ nào không đúng, ta cũng có thể kịp thời chỉ ra."
Dù sao, thời gian đã không còn nhiều lắm.
Bây giờ đã là ngày thứ sáu Khương Thất Thất tới chỗ này, cách thời gian dài nhất nàng có thể dừng lại đã qua một nửa.
"Vâng!" Khương Thất Thất trịnh trọng gật đầu.
...
Thật ra thì, trong khi dạy Khương Thất Thất kiếm thuật, Thôi Hằng cũng đang tiến bộ.
Suy diễn ra 《 Tiên Hà Kiếm Quyết 》 để cho hắn có thêm rất nhiều nhận xét và nhận thức về phương thức vận dụng pháp lực, lúc truyền thụ kiếm thuật cũng đang trong quá trình tiến một bước quy nạp tổng kết, tìm được phương thức chính xác để cho pháp lực trở nên càng linh động hơn.
Rốt cuộc, ở ngay một ngày trước khi Khương Thất Thất sắp rời đi, hắn thành công kích hoạt đạo cơ, để cho thần hồn cùng pháp lực giúp đỡ lẫn nhau , bắt đầu đột phá cảnh giới.
Một ngày này lúc sáng sớm, Khương Thất Thất vẫn dậy rất sớm, đi tới tĩnh thất luyện kiếm như thường, nhưng mà cũng không có thấy Thôi Hằng.
Nàng hơi nghi hoặc một chút.
Vừa lúc đó, nàng chợt nghe bên ngoài tĩnh thất truyền đến tiếng gió hô hô, phảng phất đang có cuồng phong gào thét.
"Chuyện gì xảy ra, nơi này chính là đất lành thần tiên ca ca ở, còn sẽ có thời tiết như vậy sao?"
Khương Thất Thất hơi nghi hoặc một chút, hơn nữa việc cảm giác linh giác ngày càng trở nên mạnh mẽ cũng để cho nàng theo bản năng cảm nhận được tiếng gió này tựa hồ có chút không tầm thường.
Vì vậy, nàng mở ra cửa sổ, muốn nhìn một chút tình huống bên ngoài.
Nhưng vừa nhìn một cái, lại để cho nàng trợn mắt hốc mồm.
Ở trong nháy mắt khi cửa sổ được mở ra, ánh sáng vô cùng mãnh liệt liền từ bên ngoài chiếu vào, chiếu vào trong mắt Khương Thất Thất.
Đây là một đạo ánh sáng vàng so với mặt trời trên cao càng sáng ngời, nhưng lại không khiến người ta cảm thấy nhức mắt, dường như so với ánh trăng sáng trong bầu trời đêm càng thêm nhu hòa.
Cương cùng Nhu ở vào giờ phút này trở nên thống nhất hoàn mỹ.
Nàng cũng càng nghe được tiếng gió thêm rõ ràng, nhưng nhìn thấy bên ngoài cây cối vẫn an tĩnh vững vàng, không có chút nào lay động, nước hồ xa xa càng là bóng loáng như gương, không có nửa điểm rung động.
Động cùng Tĩnh lại ly kỳ kết hợp lại cùng nhau, tuy hai mà một.
Loại cảnh tượng thần dị này khiến cho Khương Thất Thất cảm thấy vô cùng khiếp sợ,
Nàng theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, nhìn đến nơi khởi nguồn của ánh sáng cùng với tiếng gió.
Nơi đó đang có thân ảnh một người mặc pháp y, đỉnh đầu đội mũ ngọc.
Chính là Thôi Hằng.
Chỉ thấy ánh kiếm sáng loáng màu xanh tại quanh thân hắn bay lượn, một tầng lại một tầng ráng màu theo kiếm quang khuếch tán ra, bầu trời trở nên mây màu tràn ngập, giống như cửu thiên tiên cảnh giáng trần.
Khương Thất Thất si ngốc ngửa mặt trông lên hết thảy các thứ này, ánh mắt chìm đắm vào thân ảnh Thôi Hằng, vào quỹ đạo kiếm quang bay múa, cùng với dị tượng hào quang đầy trời lưu lại cho nàng ấn tượng không thể xóa nhòa.
Chuyện này làm cho thể ngộ của nàng đối với 《 Tiên Hà Kiếm Quyết 》có tăng lên trên bản chất, chân chính bắt đầu đăng đường nhập thất.
Qua ước chừng mười phút, dị tượng bên ngoài mới bắt đầu dần dần tiêu tan.
Kiếm quang quấn quanh ở quanh thân Thôi Hằng cùng ráng màu từ từ mờ nhạt, tiếng gió gào thét cũng nương theo một trận rồng ngâm vang dội cuối cùng cũng đình chỉ.
Thân ảnh Thôi Hằng phảng phất ngưng tụ ngàn vạn huy hoàng kia, cũng rốt cuộc trở nên ngưng tụ.
Hắn đột phá.
Bước chân vào Trúc Cơ trung kỳ!