Hồng Phú Quý nhìn chằm chằm Thôi Hằng. Hắn biết rõ với trạng thái của mình bây giờ thì gần như không thể nào lâm vào trong ảo giác. Những thứ mình nhìn thấy bây giờ hoàn toàn là thật. Vị Thôi tiên sinh truyền thụ đại đạo cho mình, chỉ rõ mục tiêu cuộc đời mình, đặt vững tư tưởng cơ sở của mình lại xuất hiện ở trước mặt của mình. Hắn là thầy giáo vỡ lòng của mình, cũng là một vị Tiên Tôn thần thông vô lượng, mỗi khi mình đến một chỗ thì đều sẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.