Trong lòng Trần Oánh không ngừng suy nghĩ, suy đoán từng cái đáp án, từng cái đều cảm thấy có đạo lý, nhưng mà lại cảm thấy từng cái đều có chút không thực tế. Cứ như vậy, ở trong sự chờ đợi của hai thầy trò một người khẩn trương, một người đầy bụng nghi ngờ, Thôi Hằng đã đi tới. "Sư tôn, Thôi Châu Mục đến rồi, gọi Sứ Quân là được! " Trần Oánh dùng chân khí truyền âm, nhắc nhở vị sự phụ không biết gì về bên ngoài này. Hà Thanh Nhu nhẹ nhàng gật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.