Rất nhiều người buồn bực, nhưng tướng quân vệ đội khâm sai Âu Dương, Chu Đạt nhìn ra được vài phần, Âu Dương là quan sát dân cư, để vẽ bản đồ. So sánh với lộ tuyến người Ba Tư cho, bản đồ Âu Dương vẽ đường xá càng xa xôi, nhưng lại rất lạ, thường thường đi mấy ngày cũng không nhìn thấy một thôn xóm. Âu Dương sau đó giải thích với Chu Đạt là, nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, vẽ dự bị, cũng là để lại kỷ niệm cho chuyến du hành sa mạc này.
Hành trình non nửa năm, Âu Dương mới tiến vào Sa Châu. Hàn Thế Trung nhìn thấy Âu Dương mới thở phào một hơi, hắn cảm thấy từ Ngọc Châu bò cũng bò tới rồi, còn tưởng rằng Âu Dương xảy ra chuyện gì. Phái ra kỵ binh không ít tiến vào Ba Tư tìm kiếm cũng không có kết quả. Căn cứ theo như lời Hàn Thế Trung, nhóm sứ giả Ba Tư đầu tiên đã đi Đông Kinh, triều bái hoàng thượng rồi. Hoàng thượng một tháng hỏi ba lần, hỏi Âu Dương có trở về chưa. Đây cũng khó trách Hàn Thế Trung sốt ruột.
Ở Tây Bắc lộ tu dưỡng mười ngày sau, đội ngũ tiếp tục lên đường, lúc chậm rãi trở lại Đông Kinh đã là giữa hè. Mà lúc này, Âu Dương mới biết được một cái tin xấu. Hiệp hội thương nghiệp Dương Bình cùng hiệp hội thương nghiệp Đông Nam tranh chấp với nhau. Nguyên nhân gây ra là lúc Âu Dương không có ở đây, Tô Thiên rốt cục chế tạo ra giấy đặc biệt, bắt đầu trước đình một bước chính thức áp dụng tiền giấy. Âu Dương không phải là tiền giấy truyền thống, mà là tiến hành lưu thông một, mười, một trăm ba loại ngân phiếu thay thế tín vật, hơn nữa có thể đổi ở tất cả tiền trang Dương Bình.
Rất nhanh, ngân phiếu trở thành một loại tiền lưu thông vô cùng thuận tiện, giấy chất lượng tốt, bảo quản tốt. Nhưng là bởi như vậy, tiền trang Đông Nam bởi vì không mở rộng ngân phiếu, kết quả thị trường vay tiền chiếm giữ có phần rút ngắn diện tích lớn. Châu Bình chủ đạo tiền trang mau chóng tiến hành một loại ngân phiếu, nhưng không đến nửa tháng, ngân phiếu giả trôi nổi bốn phía. Trong đó có bộ phận làm giả với trình độ rất cao siêu, khiến chưởng quỹ tiền trang Đông Nam cũng không cách nào phân biệt, tổn thất thảm trọng. Hiệp hội thương nghiệp Đông Nam khẩn cấp thu hồi ngân phiếu, rồi sau đó hi vọng Tô Thiên có thể cung cấp ngân phiếu bằng giấy. Tô Thiên tất nhiên không sẽ không công nhường ra món lợi nhuận khổng lồ, tiêu tốn hơn ba năm nghiên cứu, nhưng vì hai phe hài hòa, đồng ý cung cấp dùng giấy, nhưng đề nghị thu một phần tiền lời, không hề nghĩ bị hiệp hội thương nghiệp Đông Nam phủ quyết. Tô Thiên đương nhiên sẽ không để cho hiệp hội thương nghiệp Đông Nam tay không ăn trắng như vậy, tất nhiên cũng không đáp ứng.
Việc này hậu quả rất nghiêm trọng. Ngoại trừ Tây Bắc không nói, địa phương còn lại hai bên ở địa bàn đối phương có nhiều Việc này, tiền trang Đông Nam bắt đầu ở Bắc khu tiền trang Dương Bình điều khiển thiết lập tiền trang. Bởi vì quan niệm kinh doanh của hai bên khác biệt, tiền trang Đông Nam cho gửi tiền có lợi tức, làm cho cư dân phía bắc mang tiền mặt ở tiền trang Dương Bình, chuyển sang cất giữ ở tiền trang Đông Nam.
Đến lúc này khá ngoan độc, làm cho tài chính bộ phận tiền trang Dương Bình bị gián đoạn. Hai bên đều lâm vào khốn cục, nhưng hai bên đều không muốn nhượng bộ. Mặc dù Châu An cùng Tô lão gia vẫn luôn hiệp thương, nhưng thanh niên thanh niên thì lại đối chọi gay gắt.
Lý do của Châu Bình là tiền trang Dương Bình đơn phương ban hành ngân phiếu, làm cho ảnh hưởng tiền trang Đông Nam. Giờ đây các trường chủ của Đông Nam tiền lương đều là dùng ngân phiếu, ngân phiếu đã bắt đầu phổ cập cùng lưu thông ở Đông Nam. Đây là chuyện tiền trang Đông Nam không thể chịu đựng được. Căn cứ hiệp định hai bên, tiền trang Dương Bình đã trái với hòa ước hai nhà ký kết ban đầu. Bởi vì tiền trang Dương Bình dùng vốn nhỏ tiến hành ngân phiếu, trên thực tế đã rút lại tiền tệ bình thường, đang cướp đoạt tài phú.
Lý do của Tô Thiên là, ngân phiếu mặc dù đang lưu thông ở Đông Nam, nhưng ở Đông Nam không thiết lập điểm đổi. Về phần tiền vốn, hắn nghiêm khắc dựa theo nghiệp vụ tăng trưởng mà tiến hành. Là số tiền cuối năm tích trữ cao hơn một phần, hơn nữa có chuẩn bị lúc giảm bớt gửi tiền, dùng ngoại tệ mạnh để thu hồi ngân phiếu.
Kết quả là hai bên chiến đấu kịch liệt là song phương lưỡng bại câu thương. Tiền trang lấy phương thức giữ nuôi vay tạo thành sóng gió thường xuyên cho tài chính, khiến thành phẩm sản xuất các nơi không đồng nhất, giá cả lúc cao lúc thấp. Ảnh hưởng lớn nhất chính là bốn châu nam bắc sông Hoài, bốn châu này bởi vì tiền trang Đông Nam cạnh tranh không lành mạnh, khiến cho tiền trang Dương Bình miễn cưỡng duy trì. Mà cổ đông tiền trang Đông Nam phủ quyết đề nghị Châu Bình điều động tài chính Đông Nam, về sau do hành vi đợi tin đợi vay, khiến cho bốn châu này gặp phải cục diện không có tiền cho vay. Không ít công trình kiến thiết một nửa, bị ép đình công. Mà có bộ phận sản nghiệp cũ khoản nợ còn chưa thu hồi, không có tiền trả lương, cũng vào trạng thái tạm thời ngừng sản xuất.
Ai cũng không dám chắc chắn đợt sóng gió này còn tiếp diễn bao lâu, không chỉ có thương gia, ngay cả bách tính bốn châu này đều đối với tiền trang bắt đầu không còn tâm tình tin tưởng nữa. Cuối cùng dẫn đến thương gia bốn châu này liên hợp lại, yêu cầu hai nhà tiền trang phát tiền cho vay, nếu không dựa theo quy ước không thừa nhận còn khoản vay tồn tại.
Nhưng cổ đông hai nhà tiền trang đối với lo lắng cục diện này, đều cho rằng là cái động không đáy, không đồng ý điều động tài chính châu khác đầu tư vào bốn châu này. Kết quả thương nhân bốn châu đều phẫn nộ rồi, hai nước giao chiến, tại sao bọn họ phải làm kẻ chết thay. Vì vậy đem hai nhà tiền trang tố cáo lên Hộ bộ.
Hộ bộ quyết định, tiền trang Dương Bình không thông qua triều đình cho phép, không thông báo tổng kim ngạch còn có tình huống chuẩn bị tiền để ban hành ngân phiếu, ngược lại với luật thương nghiệp Âu Dương đặt ra, dựa theo luật lệ thương nghiệp thì tiền trang Dương Bình phải bỏ ra số tiền lớn chịu phạt. Còn tiền trang Đông Nam làm trái với khế ước tiền trang Dương Bình, chưa thông qua sự đồng ý của tiền trang Dương Bình khuếch trương phương bắc, làm trái với quy định khế ước trong luật thương nghiệp, bồi thường toàn bộ tổn thất tiền trang Dương Bình, cũng phạt tiền.
Âu Dương hiểu rõ chuyện này, cũng không xem hai bên bất luận kẻ nào, viết thư cho Tô lão gia cùng Châu An:
” Luật thương nghiệp là quy tắc, kiếm tiền là trò chơi. Nếu trái với quy tắc tiến hành trò chơi, trò chơi thật ra không dễ chơi. Ta đã gửi thư mời cho đại biểu thương nghiệp bốn châu, mời bọn họ vào ngày hai mươi tháng này đến Dương Bình tham gia hội nghị. Ta không tham gia, hiệp thương cụ thể do giữa các ngươi hoàn thành.”