Mục lục
Nghịch Thiên Thần Y Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


"Vâng!" Bọn họ đáp.
Một ngày trước khi vào Vân Đoan bí cảnh, những đệ tử nội môn đã lập đội xong nghe được một tin khiến cho mọi người mừng rõ không thôi, đó chính là những thân truyền đệ tử cường đại cao ngạo đó, lại mời bọn họ gia nhập đội của họ.
Vốn cho rằng những đệ tử thân truyền đó, tuyệt đối nhìn không trúng thực lực của bọn họ, nhưng lại không nghĩ đến lại có cơ hội như vậy.
Bọn họ không ngừng gia nhập vào đội của những đệ tử thân truyền đó, khi Sở Cửu Ca biết được tin tức này cười nói: "Xem ra vẫn luôn không xem nội môn đệ tử ra gì như bọn chúng cũng bắt đầu để ý, e là muốn tập hợp càng nhiều nhân thủ để tìm hộp bất tử đây mà! Đem những người đó đều ghi nhớ lại hết, bọn chúng đều là đối thủ, đến lúc gặp phải hoàn toàn không cần thủ hạ lưu tình."
Bọn họ đều quá xem nhẹ thái thượng trưởng lão rồi, ba mươi người thân truyền đệ tử, vậy mà có đến hai mươi người là người của thái thượng trưởng lão.
Xem ra ông ta ở trong Thái Vân Tông hơn mười năm, đã xâm nhập rất sâu vào Thái Vân Tông rồi.
E là ngay cả mấy nội môn trưởng lão đó cũng không biết những đệ tử bọn họ tốn bao tâm huyết bồi dưỡng ra, lại trở thành con cờ gây hại cho người của Thái Vân Tông.
Lại có thân truyền để tử phái người đến mời ba người Sở Cửu Ca bọn họ, "Hoàng Phủ sư huynh nói muốn ba người các ngươi gia nhập vào đội của bọn họ, các ngươi đi theo ta gặp Hoàng Phủ sư huynh đi!"
Sở Cửu Ca nói: "Chúng tôi có nói là gia nhập đội của Hoàng Phủ sư huynh mà các ngươi nói sao! Cho nên chúng tôi vì sao phải đi?"
Bọn chúng khó tin nhìn Sở Cửu Ca nói: "Đây không thể nào? Hoàng Phủ sư huynh là thân truyền đệ tử đó, các ngươi vậy mà lại từ chối."
"Thân truyền đệ tử rất lợi hại sao?" Nhị Lượng không chút để ý nói.
Ba người mới hơi có chút bản lĩnh này thực sự là quá ngông cuồng rồi, lời mời của thân truyền đệ tử lại dám từ chối.

"Đừng cho rằng các người nằm trong bảy mươi người được vào Vân Đoan bí cảnh thì rất giỏi, chắc hẳn thực lực của các ngươi cũng chỉ là áp chót thôi, các ngươi căn bản không biết thực lực các ngươi chênh lệch bao nhiêu với Hoàng Phủ sư huynh, các ngươi từ chối sẽ hối hận đó."
"Sư huynh, phí lời nhiều như vậy với bọn họ làm chi, trước giáo huấn bọn chúng một trận nhớ đời, ta nghĩ Hoàng Phủ sư huynh nhất định sẽ đồng ý cách làm của chúng ta."
"Nói không sai!"
Những người này muốn động thủ, mày của ba người Sở Cửu Ca cũng chẳng nhíu lấy một cái, động thủ thì động thủ, ai sợ ai?
Bọn chúng còn chưa kịp động thủ, một âm thanh trầm thấp truyền đến, "Ngày mai đã phải vào Vân Đoan bí cảnh rồi, các ngươi vậy mà lại dám động thủ riêng với nhau, còn ra thể thống gì."
"Đại sư huynh!"
"Đại sư huynh, chúng tôi biết sai rồi."
Trước mắt là một nam nhân mày kiếm mắt sao, dung mạo của hắn không được xem là xuất sắc lắm, nhưng lại khiến người khác cảm thấy rất thoải mái.
Có thể được xưng là đại sư huynh trong Thái Vân Tông chỉ có duy nhất một người, đó chính là nhi tử ruột thịt của tông chủ Thái Vân Tông, Vân Hồng.
Có hắn ở đây những đệ tử nội môn này không dám làm càn, chỉ có thể không cam tâm rời khỏi, đợi đi vào Vân Đoan bí cảnh, muốn thu thập bọn họ thế nào, liền có thể thu thập bọn họ thế đó.
Vân Hồng nói: "Trước đó ta vẫn luôn bế quan tu luyện, hôm nay mới ra, vừa ra liền nghe nói nội môn lần này có ba người mới rất đặc biệt ưu tú, sư phụ cũng đặc biệt khen ngợi các ngươi.

Đặc biệt bảo ta đến mời ba người các ngươi gia nhập vào đội của chúng tôi."
Vân Hồng đích thân đến mời, thành ý mười phần.
Nếu như chỉ đơn thuần là đi lịch luyện, bọn họ ngược lại không ngại nhiều thêm một đồng bọn lợi hại.

Nhưng mà bọn họ là đi tìm đồ, thứ cần tìm cũng không phải một món đồ tầm thường, cho nên người biết càng ít càng tốt.
Tử Tinh Châu nói: "Cám ơn hảo ý của Vân sư huynh, nhưng mà ba người chúng tôi lập đội đã quen rồi, nhiều thêm một người sẽ ảnh hưởng đến sự ăn ý của chúng tôi.

Chỉ có thể từ chối hảo ý của Vân sư huynh rồi."
"Vậy khi các ngươi đi vào Vân Đoan bí cảnh, chú ý an toàn." Bọn họ từ chối rồi, Vân Hồng cũng không có níu kéo.

Thực ra hắn cũng muốn đơn độc một mình xông Vân Đoan bí cảnh, đề cao thực lực bản thân, nếu như không phải sư phụ yêu cầu hắn dẫn dắt người mới, hắn cũng sẽ không đến.
"Cái gì? Bọn chúng vậy mà lại từ chối rồi! Ai cho bọn chúng cái gan đó!" Những đệ tử nội môn đi truyền tin tức cho vị thân truyền đệ tử Hoàng Phủ đó, Hoàng Phủ sư huynh tức điên rồi.
"Sư huynh người đừng tức giận, ta nghe nói bọn chúng ngay cả Vân Hồng sư huynh cũng từ chối rồi, từ chối người cũng rất bình thường mà!" Một thanh niên khác nói.
"Hừ! Vân Hồng, đệ nhất thiên tài Thái Vân Tông." Có người mỉa mai nói.
Nhóm người này của bọn họ, mục đích đầu tiên đi vào Vân Đoan bí cảnh đó là giúp thái thượng trưởng lão tìm đồ, giữa chừng nếu như có gặp phải ba người mới đó và Vân Hồng, liền thuận tiện để cho bọn chúng vĩnh viễn ở trong đó.
Đây là phân phó của thái thượng trưởng lão!
Bọn chúng không có chút ấn tượng nào với ba người mới Sở Cửu Ca, gặp còn chưa gặp qua, nhưng mà bọn họ và Vân Hồng kết oán đã sâu.
Vân Hồng này ỷ vào tông chủ là cha ruột của hắn, ở tất cả các phương diện đều đè đầu thân truyền đệ tử bọn họ, làm người lại phi thường cao ngạo, khiến bọn họ phi thường đố kỵ với hắn.
Ngày hôm sau, bảy mươi đệ tử nội môn và ba mươi thân truyền đệ tử toàn bộ đều đến đông đủ, Vân tông chủ nói: "Các ngươi, đi theo ta!"
Tông chủ và các vị trưởng lão, thái thượng trưởng lão dẫn đường, bọn họ đi đến trong một sơn cốc, Vân tông chủ nhảy đến trong không trung, ném ra một cái chìa khóa.
"Uỳnh!" Phút chốc, cái chìa khóa đó bạo phát ra một lực lượng cường đại, không trung xuất hiện một đạo sáng cầu vồng, rơi từ trong không trung xuống.
Mây trắng bị đạo ánh sáng đó nhiễm thành bảy loại màu sắc, Vân tông chủ nói: "Vân Đoan bí cảnh thành công mở ra rồi, các ngươi thuận theo bảy cây cột ánh sáng này đi lên đó, liền có thể đến được Vân Đoan bí cảnh.

Thời gian mở của Vân Đoan bí cảnh là một tháng.


Một tháng sau các ngươi sẽ bị truyền ra ngoài, trân trọng cho tốt thời gian một tháng này, hy vọng khi các ngươi đi ra sẽ có đột phá rất lớn, trở thành kiêu ngạo của Thái Vân Tông."
"Vâng, tông chủ!"
Phút chốc, có người đợi không kịp xông vào cột ánh sáng đó, một vệt sáng lửa đỏ lóe qua, vậy mà có người so với thân truyền đệ tử bọn họ nhanh một bước xông vào đó.
Vân Hồng nhìn thấy thiếu nữ huênh hoang đó ngẩn ra, là cô ấy!
Sở Cửu Ca sử dụng Lôi Hình Quyết là người nhanh nhất đến được cột ánh sáng, Nhị Lượng cũng không chịu thua.
"Đáng ghét!" Những thân truyền đệ tử đó không cam tâm cũng hỏa tốc hành động rồi, cho dù bọn chúng có không cam tâm hơn nữa, cuối cùng người thứ nhất và thứ hai vào được Vân Đoan bí cảnh chính là hai đệ tử mới nội môn Sở Cửu Ca và Nhị Lượng.
Đợi đến được bên trong Vân Đoan bí cảnh, có chút đệ tử không có ý tốt nói: "Người mới bây giờ thật sự là càng ngày càng không ra gì, ngay cả cơ bản nhất là tôn trọng sư huynh cũng không hiểu."
Nhị Lượng nói: "Các ngươi lớn tuổi rồi, tốc độ chậm phản ứng chậm, không giành trước được, trách chúng tôi sao!"
"Các ngươi đợi đó!" Có người nghiến răng nói.
Vào lúc này trên một đỉnh núi, một nam nhân mặc một thân trường bào màu trắng ngà ngồi ở đó, nhìn Sở Cửu Ca đi vào Vân Đoan bí cảnh.
"Chủ tử, cửu tiểu thư đã vào Vân Đoan bí cảnh rồi, người nói cô ấy có thể thành công hay không?".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK