Tần Hàn trở nên phi thường mong manh, không có một chút thực lực, cô cũng có thể tùy tiện bóp chết.
Ánh mắt hắn nhìn cô cực kỳ thống khổ và chán ghét, cực kỳ oán độc.
Tần gia đâu đâu cũng là nguy cơ, cô nếu như gả vào đó, e rằng rất nhanh sẽ chết không toàn thây.
Cô sợ rồi, ái mộ tuổi trẻ cuối cũng cũng chịu không nổi đả kích này, cô phát hiện bản thân không có yêu Tần Hàn nhiều như trong tưởng tượng.
Sở Cửu Ca nói: "Hôn ước của các ngươi đã định xong rồi, Tần Hàn rất nhanh sẽ cưới ngươi vào cửa.
Ngươi cứ an phận làm phu nhân gia chủ của Tần gia đi!"
Nếu như là Tần gia khi xưa, làm phu nhân gia chủ tuyệt đối vô cùng phong quang.
Mà Tần gia bây giờ, làm phu nhân gia chủ quả thật là một trò cười, muốn cái gì đều không có, lại còn thời thời khắc khắc bị nguy hiểm rình rập, vạn kiếp bất phục!
"Cầu xin ngươi, ta không muốn!"
"Đây là hôn ước định ra trước mặt bệ hạ và tứ đại gia chủ, Sở San San, ngươi nghĩ muốn phản hồi là phản hồi sao? Là lúc ngươi nên nghĩ xem có thể vì Sở gia làm chút gì rồi." Sở Cửu Ca lạnh nhạt nói.
"Người đâu! Tiễn cô ta rời khỏi, bảo cô ta an tâm chuẩn bị gả đi!"
Sở San San tuyệt đối không nghĩ đến, bi thảm hơn nữa còn ở phía sau.
Lúc trước sự việc tại Thiên Tuyệt sâm lâm, lại bị người ta truyền ra ngoài rồi.
Vậy là toàn bộ Xích Linh Quốc đều biết cô là một người bất trinh, hơn nữa lại không chỉ có một người nam nhân.
"Là ngươi, là ngươi.."
"Nhất định là ngươi.."
Sở San San phát điên đi tìm người đã từng đi lịch luyện tại Thiên Tuyệt sâm lâm với cô, từng người một hỏi bọn họ.
Bọn họ cũng bị Sở San San phiền không chịu nổi, nói: "Tam tiểu thư, việc liên quan đến danh dự của người và danh dự của Sở gia, chúng tôi sao có thể nói bậy.
Chúng tôi tuy rằng là nhân vật nhỏ, nhưng mà tâm tư vẫn chưa có độc ác đến vậy."
"Không phải các ngươi, còn có thể là ai? Rõ ràng chỉ có những người các ngươi biết!" Sở San San âm trầm nói.
Biên quan truyền đến một phong thư, giải thích nghi hoặc của Sở San San.
"Đại tỷ, đại tỷ, không..
Sở Y Y, tiện nhân nhà ngươi, ngươi không xứng làm tỷ tỷ ta." Sở San San hung dữ nói.
Người gửi thư là Sở Y Y, cô ta cực kỳ đố kỵ Sở San San, không bị phế đi tu vi lại còn được ở lại bổn gia đã đành, vậy mà lại còn được gả cho gia chủ Tần gia làm phu nhân gia chủ, cho nên liền đem chuyện của cô truyền ra ngoài, phá hoại danh tiếng của cô.
"Ta sẽ giết ngươi, Sở Y Y!"
Sở Cửu Ca cũng biết được tin tức này, cô trầm giọng nói: "Sở Y Y này cũng đã bị đày đi rồi cũng không chịu an phận, hai tỷ muội lại chó cắn chó.
Nhưng mà không ngờ cô ta lại có bản lĩnh khiến người ta truyền tin tức ra ngoài, xem ra Xích đô vẫn có người giao hảo giúp đỡ cô ta!"
Bởi vì sự trong sạch của Sở San San bị hủy, Tần Hàn đến Sở gia muốn thoái hôn.
Hắn có chết cũng không muốn cưới một người bất trinh.
Sở Cửu Ca nói: "Tần Hàn, một là trả Sở gia ta Lôi Đình Đạn, hai là cưới Sở San San! Riêng lời đồn đó, thật sự không thể tin! Đợi ngươi động phòng hoa chúc kiểm hàng là được."
Đôi mắt Tần Hàn nổi đầy gân máu, trừng Sở Cửu Ca nói: "Ngươi..
ngươi thật sự hận ta đến vậy!"
Sở Cửu Ca nói: "Ngươi sai rồi, hận thủ hạ bại tướng của ta, ngươi nghĩ ngươi có tư cách đó sao?"
Tần gia đã từng không ít lần cười mỉa mẫu thân cô, nay gia chủ Tần gia phải cưới một người bất trinh, quả là báo ứng mà.
Tần gia thoái hôn thất bại, đúng kì hạn tổ chức hôn lễ.
Hắn đem Sở San San cưới vào cửa, nhưng mà ánh mắt hắn nhìn Sở San San như nhìn một thứ đồ bẩn thỉu vậy.
Sau khi hôn lễ kết thúc Tần Hàn liền biến mất, Sở San San cắn răng nói: "Tần Hàn, ngươi không để cho ta sống tốt, ta cũng sẽ không để ngươi và Tần gia ngươi sống tốt, đợi mà xem!"
Sở San San gả vào cửa, Tần gia càng thêm không được yên bình.
Mà Sở Cửu Ca cũng bắt đầu ra tay với Lâm gia rồi, Lâm gia có rất nhiều tiền mà! Mua chuộc nhiều sát thủ như vậy để giết cô, vậy thì cô không ngại trộm sạch Lâm gia họ.
Ngày hôm sau, Lâm gia mất trộm rồi.
Tên trộm lại phi thường ngạo mạn để lại cái ký hiệu quen thuộc, "Là đệ nhất thần trộm! Đệ nhất thần trộm!"
"Đáng chết, đệ nhất thần trộm vậy mà lại trộm đến Lâm gia ta." Lâm gia chủ giận dữ hét.
"Đi lục soát cho ta, đệ nhất thần trộm đó nhất định vẫn còn ở Xích đô."
"Tăng cường phòng vệ, hắn có thể trộm lần một, thì có thể trộm lần hai, tuyệt đối không thể để cho hắn lại chạy thoát."
Có vết xe đổ như Tần gia, Lâm gia chủ quyết đoán làm tốt công tác bố trí.
Tần gia suy thoái, có một bộ phận nguyên nhân rất lớn là do đệ nhất thần trộm trộm sạch nhà họ, Lâm gia họ không thể đi vào vết xe đổ được.
Thế nhưng, khi Sở Cửu Ca lần hai ghé thăm Lâm gia, hộ vệ Lâm gia của họ vẫn không phát giác ra được.
"Thật sự nghĩ rằng tăng cường nhân thủ là có thể bắt được ta, nực cười, quá xem thường ta đi."
"Phế vật! Một đám phế vật! Nhiều người như vậy vẫn không thể canh chừng được bảo khố và khố phòng Lâm gia ta, lãng phí ta nuôi một đám thùng cơm các ngươi." Mỗi một lần đệ nhất thần trộm ra tay trộm đồ cũng không phải nhiều bình thường, cho dù Lâm gia có nhiều tiền đi nữa cũng chịu không nổi mấy lần.
Lâm gia không tiếc nhờ sự giúp đỡ từ bên ngoài, đem cả Lâm gia canh phòng nghiêm ngặt như tường đồng vách sắt, thế nhưng một chút tác dụng cũng không có.
Lâm gia lại lần nữa bị trộm, ba lần bị trộm khiến cho Lâm gia gần như rỗng đáy, có thể thấy đệ nhất thần trộm hung tàn thế nào.
Sở Cửu Ca thành công trộm được một vố, liền rời khỏi Lâm gia.
Cô cảm thấy bản thân bị theo dõi rồi, hơi thở này rất là quen thuộc.
Quả nhiên có người xông ra, chiêu thức vẫn như thế, Mặc Thất lạnh giọng nói: "Lại là ngươi, tìm chết!"
"Vương phi, người cẩn thận!"
"Ta nghĩ đối phương sẽ không động thủ với ta, dừng tay đi! Muốn bàn cái gì thì trực tiếp bàn." Sở Cửu Ca nói.
Mặc Thất trở lại sau lưng Sở Cửu Ca, một người đột nhiên xuất hiện đi đến trước mặt Sở Cửu Ca nói: "Chúng ta lại gặp rồi, đệ nhất thần trộm! Gần đây chiến tích của ngươi đã truyền khắp cả Xích đô."
Nếu như đệ nhất thần trộm chỉ trộm sạch Tần gia, mọi người sẽ chỉ nghĩ là hắn vận may tốt, hộ vệ của Tần gia không được.
Thế nhưng sau đó hắn lại lần nữa ra tay với Lâm gia, Lâm gia căn bản không phòng bị được, tổn thất thảm trọng, có thể thấy đệ nhất thần trộm có bản lĩnh rất lớn.
Nay cả Xích đô đều đang bàn tán về nhân vật thần bí như truyền thuyết đệ nhất thần trộm này, còn có ngươi viết thành truyện.
Sở Cửu Ca nói: "Đại kim chủ như ngươi chẳng lẽ lại có nhiệm vụ gì cần ủy thác sao?"
Người đó trả lời: "Đúng!"
"Ta cần ngươi trộm một món đồ cho ta."
Hắn đưa lên một mảnh giấy, phía trên mảnh giấy vẽ một cái đồ án, là một cái hộp.
"
Đối với cái hộp này, Sở Cửu Ca quá đỗi quen thuộc.
Ánh mắt cô tối lại," Một món đồ quá kì quái, địa điểm ở đâu? "
" Đương nhiên là Dung vương phủ.
"Đối phương trả lời.
" Dung vương phủ, đây lại là một cái hộp Dung Vương đựng vật phẩm tư nhân sao, sở thích của ngươi cũng quá cổ quái đi.
"Sở Cửu Ca chề môi nói.
" Lần trước chỉ là thử thực lực của ngươi, lần này mới là đồ mà ta cần ngươi trộm.
Nếu như ngươi trộm được, ta có thể đáp ứng ngươi ba điều kiện.
"Đồ vật như vậy, đã không còn là tiền có thể mua được.
Người này thần bí vô cùng, thực lực cường đại, ba điều kiện của hắn, giá trị không thể đo lường.
Sở Cửu Ca nói:" Cái này ta phải suy nghĩ đã, Dung vương phủ quả thật quá nguy hiểm đi.
Lần trước ta đi vào trộm quần trong của Dung Vương, thiếu chút đã mất mạng rồi.".
Danh Sách Chương: