Chương 19: Hồ sơ tiểu thuyết
Đi ra khỏi bệnh viện, bóng đêm đen như mực.
Quách Diễn đi dưới đèn đường, sờ vào túi, phát hiện trong hộp thuốc lá chỉ còn lại một điếu thuốc, lấy ra đốt, làn khói bay phiêu đãng.
Đối với tình trạng của mẹ, trong lòng Quách Diễn rất khó chịu, hắn rất muốn trở về nhà chăm sóc mẹ, cũng rất muốn trở lại bệnh viện, đi làm kiếm sống được ngày nào hay ngày nấy.
Nhưng hắn biết, hắn không thể quay lại cuộc sống như vậy.
Một năm qua, hắn và Lục Thính Nam cùng nhau giải quyết không ít chuyện linh dị, đồng thời cũng làm cho hắn hiểu được một chút quy củ và quy tắc.
Dạng như hắn và Lục Thính Nam, bản thân họ tồn tại một loại kiêng kị, cho nên khó tránh khỏi sẽ mang đến ít nhiều tai nạn cho bạn bè và người thân bên cạnh.
Nếu Quách Diễn về nhà, khẳng định sẽ đưa tới rất nhiều đồ vật không sạch sẽ, làm người trong nhà không được bình an.
Đây không phải là tình huống hắn muốn nhìn thấy.
Hắn không liên lạc với người trong nhà, một năm nay đều không hề liên lạc, chính là vì hắn sợ sẽ mang đến tai họa trong nhà.
Một năm trước chuyện mẹ xảy ra tai nạn giao thông, rồi chuyện họp lớp sơ trung, còn có lúc trước làm việc ở bệnh viện Quảng Đức, những chuyện này đều có liên quan đến hắn.
Quách Diễn biết mình không thể nào thoát thân được, cho nên điều có thể làm, chính là tìm ra con quỷ đã gây ra tai nạn giao thông lúc trước, rồi giải quyết nó, chỉ có như vậy, những người hôn mê mới có thể tỉnh lại, mẹ của hắn mới có thể tỉnh lại.
Đã bắt đầu, thì chỉ có đến chết mới có thể kết thúc.
Hắn cúi đầu nhìn chằm chằm vào cái bóng trên mặt đất, tự giễu một tiếng, vứt bỏ tàn thuốc trong tay rồi xoay người đi tới xe.
Đi đến bên cạnh xe, móc ra chìa khoá mở cửa, kết quả nhìn thấy trên cần gạt có một tờ giấy kẹp vào trong đó.
Hắn cầm lên nhìn xem.
Hóa đơn phạt đậu xe trái quy định.
Mặt Quách Diễn tối sầm. "Móa! Chẳng phải chỉ ngừng có nửa giờ thôi sao! Còn gắn cho lão tử một tờ giấy phạt! Quá đáng!"
Hiện tại vẫn chưa tới đêm khuya, nên gần bệnh viện có rất nhiều người đi đường, hắn mở miệng mắng to như vậy, đưa tới không ít người chú ý.
Hắn nhíu mày, ngồi vào xe lấy điện thoại ra. "Haiz, vẫn là gọi điện thoại cho lão ca, để hắn giúp một chút, đem tấm hóa đơn phạt này xóa bỏ, dù sao mình không có nhiều tiền như vậy."
Hắn bấm số điện thoại của anh họ Dương Bùi, sau khi reo lên 3 tiếng liền có người tiếp nhận.
"Anh họ, em..."
Không đợi Quách Diễn mở miệng nói chuyện, đầu bên kia điện thoại giọng điệu của Dương Bùi có hơi tức giận nói: "Em chờ chút rồi lại gọi điện thoại cho anh sau, bây giờ anh đang bận."
Tút ——
Điện thoại liền bị ngắt. Quách Diễn há to miệng muốn mắng người, nhưng lại không biết nên mắng cái gì.
Thu hồi hóa đơn phạt, lắc đầu rồi lái xe rời đi.
Trở lại văn phòng, lúc xuống xe, hắn thoáng nhìn một bóng người đứng dưới đèn đường trước ngõ, thân ảnh này hình như đã gặp qua vào sáng hôm nay, hắn tò mò đi qua, kết quả phát hiện dưới đèn đường một bóng người cũng không có.
Quách Diễn vuốt đôi mắt mình, không nghĩ nhiều liền trở về văn phòng.
Bên trong văn phòng tối thui không có ai, Lục Thính Nam đã sớm về nhà rồi.
Hắn mở tủ đựng hồ sơ ra, từ sát bên trong cùng lấy ra một phần văn kiện, rồi mở ra, bên trong là ảnh chụp của vụ tai nạn giao thông.
Phần hồ sơ này ghi chép lại vụ tai nạn giao thông va chạm liên hoàn vào một năm trước, nội dung phía trên đều là manh mối và chứng cứ mà cảnh sát điều tra ra được.
Một năm qua hắn luôn tập trung nghiên cứu phần hồ sơ này, nhưng không chiếm được kết quả gì.
Lúc xảy ra tai nạn giao thông, tất cả camera quan sát trên đường đều mất hết, không chỉ như thế, camera của các cửa hàng bên đường cũng mất đi hiệu lực.
Cho nên, trên cơ bản ngoại trừ những người ở hiện trường, thì không ai biết tai nạn này xảy ra như thế nào.
Mà lúc đó ở hiện trường những người kia, trên cơ bản đều đã chết, không chết thì cũng hôn mê, người giống như Quách Diễn có thể còn sống và thanh tỉnh, không có mấy người.
Lúc ấy Quách Diễn ngồi ở trong xe, mặc dù chứng kiến toàn bộ vụ tai nạn, nhưng thị giác của hắn có hạn, không nhìn thấy quá nhiều đồ vật, Hơn nữa lúc tai nạn xảy ra hắn hôn mê bất tỉnh, lúc tỉnh lại đã nằm trong bệnh viện, cho nên lúc đó đã xảy ra chuyện gì, hắn cũng không biết.
Tuy nói trước khi tai nạn xảy ra hắn vô tình nhìn thấy bóng quỷ, nhưng lúc đó hắn không hề nghĩ tới sẽ xảy ra tai nạn, cho nên sau đó hắn cũng không có chỗ xuống tay, cũng tìm không thấy con quỷ đã gặp trước đó.
Nhìn ảnh chụp trên hồ sơ không phát hiện ra thứ gì, lật đến cuối cùng, hắn nhìn mấy tấm ảnh chụp toàn bộ hiện trường, trong mấy tấm ảnh chụp toàn cảnh này có không ít người đến xem náo nhiệt.
Trong ảnh chụp này có bao nhiêu dấu vết thậm chí cả người qua đường hắn cũng đã điều tra qua, đồng thời có đi thăm viếng, nhưng cũng không chiếm được tin tức có ích gì.
Nhìn chằm chằm ảnh chụp gần mười phút, hắn dùng sức khép lại, nắm lấy đầu mình mắng: "CMN!"
Hắn hít sâu một hơi, đôi tay nắm chặt lại, một đấm đánh vào trên mặt bàn gỗ, cái bàn không có động tĩnh gì, nhưng tay của hắn rất đau.
Hắn nhíu mày lắc lắc tay, trong lòng xác thực rất khó chịu, nhưng hắn cũng hiểu rõ, bây giờ hắn tức giận đến thế nào, thì cũng không giải quyết được chuyện này, chỉ có thể đi từng bước từng bước một.
Hắn để hồ sơ lại trong tủ, vừa định đi rửa mặt, thì điện thoại trên bàn reo lên.
Hắn nhìn qua thì thấy là anh họ Dương Bùi gọi tới.
Hắn liền bắt máy, sau đó nghe thấy giọng nói hơi có vẻ khó chịu của anh họ. "Alo, vừa rồi em gọi cho anh có chuyện gì?"
Quách Diễn không nói thẳng về chuyện hóa đơn phạt kia mà chỉ hỏi: "Lão ca, anh sao vậy? Xảy ra chuyện sao?"
Bên đầu kia điện thoại Dương Bùi nói: "Không có, vừa rồi nhà anh có một bà điên tới, chết sống nói là bạn gái của anh, thật đúng là có bệnh. Em cũng biết anh có bạn gái, nữ nhân này chẳng biết từ đâu xuất hiện, thật là... Có bệnh mà."
"Ah." Trong lúc nhất thời Quách Diễn không biết nên nói cái gì cho phải, hắn không ngờ tới anh họ sẽ đụng phải loại chuyện thế này. "Vậy... Hiện tại đã giải quyết xong chưa?"
Dương Bùi nói: "Ừ, giải quyết xong rồi, anh đuổi cô ta đi. Lão đệ em không biết đâu vừa rồi nữ nhân bị điên kia, vậy mà lại có chìa khóa nhà của anh, em đã nói phân không quá phận, nếu không phải anh thấy đầu óc của cô ta không bình thường, thì đã sớm đưa cô ta đến cục cảnh sát rồi."
Quách Diễn cười khổ. "Được rồi được rồi, dù sao cũng đã xong, anh bớt giận lại đi. Chẳng phải là nữ nhân điên sao, đuổi đi là không sao rồi, sau này nếu lại đến, trực tiếp bắt lại."
Dương Bùi nói: "Anh biết xử lý thế nào. Em nói chuyện em đi, tìm anh có chuyện gì?"
Quách Diễn có chút ngượng ngùng nói: "Uhm, vừa rồi em ngừng xe ở ven đường, kết quả là bị phạt, có thể nhờ anh giúp một chút được không, anh cũng biết đấy, lão đệ em đây kiếm tiền không dễ dàng nha, hóa đơn phạt lại đắt như vậy, thật là..."
"Biết rồi, ngày mai em đưa hóa đơn phạt cho anh, anh giúp em hủy bỏ." Dương Bùi quả quyết nói.
"Được, vẫn là lão ca anh sảng khoái."
"Anh em chúng ta còn cần nói những lời này sao, đúng rồi, ngày mai tới thì mang bùa hộ mệnh cho anh một cái, cái lần trước em cho anh nay không thấy đâu nữa."
Dương Bùi nói. "Không thấy?" Quách Diễn nghe nói như thế, trong lòng lo lắng, nhưng cũng không nghĩ nhiều nói: "Được, vậy ngày mai em đưa cho anh một cái."
_____________
Editor: Happy new year 2020, năm mới 2020 thật vui vẻ và thành công nha mn ^^