Tống Nhiên đọc tin nhắn Mạc Dương gửi đến, có chút câm nín không biết nên trả lời như nào. Tự nhiên hỏi cô cái vấn đề này làm gì!
"Cậu muốn chọn ai mà chẳng được"
"Cậu có muốn tôi chọn cậu không?"
Tống Nhiên: "..."
Cái tên chết tiệt này rốt cuộc là đang theo đuổi cô hay chờ cô đuổi theo mà lại hỏi ngược kiểu đấy?! Tống Nhiên chỉ gửi GIF nhún vai sau đó liền rời khỏi giao diện trò chuyện. Tống Nhiên tin chắc là Mạc Dương sẽ không chọn cô, đến Lục Minh Từ cậu còn không cho biết chuyện này thì đời nào cậu để lộ cho cả lớp biết.
[...]
Ba ngày thi trôi qua nhanh chóng, giáo viên mất một tuần để chấm bài thi. Hôm nay là ngày đầu tiên trả bài.
- 60 điểm?? Á há há 60 điểm!!
- Lục Minh Từ! Em la làng cái gì, đang trong giờ học đấy.
Lục Minh Từ dù không la to nữa, nhưng hành động thì vẫn không kiểm soát được, điên cuồng vẫy bài thi để khoe với mọi người đang ngồi dãy bên trong cùng. Đinh Tiểu Vy nhịn cười không nổi, vai rung lên bần bật.
Hai ngày trả bài kết thúc, tối hôm ấy, Lục Minh Từ và Đinh Tiểu Vy ngồi ở phòng khách nhà Mạc Dương hào hứng chờ được ăn cơm Tống Nhiên nấu.
- Ăn thôi!
Lục Minh Từ vừa ngồi vào bàn đã nhanh tay nhón một miếng sườn xào chua ngọt, bị Đinh Tiểu Vy đánh cho một phát.
- Đi rửa tay cái coi!
- Tay tớ sạch mà, rửa từ nửa tiếng trước rồi.
Tống Nhiên nhìn hai người suốt ngày chí chóe nhau cũng không ngăn, ngồi xuống xới cơm cho từng người. Mạc Dương giúp cô xếp đũa và mang nốt món ra.
- Ê, trông hai người hay ghê!
Đột nhiên Lục Minh Từ nhìn qua nhìn lại Tống Nhiên và Mạc Dương rồi nói một câu như vậy.
- Hay cái gì? - Tống Nhiên thắc mắc.
- Trông hai cậu giống kiểu vợ chồng đang chuẩn bị bàn ăn mời khách là hai chúng tớ vậy.
Tống Nhiên: "..." what the fuck??
Mạc Dương: hóa ra thằng nhóc này cũng có mắt.
Đinh Tiểu Vy nghe xong liền liếc sang phía Tống Nhiên, thấy cô giống như kiểu sắp đấm chết Lục Minh Từ thì suýt không nhịn được cười.
- Haha, cậu khéo đùa quá đi mất! Cái gì mà vợ chồng chứ, cậu ấy giúp tớ một chút thôi mà.
Tống Nhiên: người không biết là người không có tội, người không biết là người không có tội, người không biết là người không có tội!!! Cái gì quan trọng lặp lại 3 lần!
- Lục Minh Từ, hôm nay ăn nhiều vào nhé, Tống Nhiên đã nấu rất tận tâm đấy.
Mạc Dương nhẹ nhàng gắp cho Lục Minh Từ một miếng sườn khác, đôi mắt nhìn cậu đúng kiểu cái biểu tượng "^^" làm Lục Minh Từ cảm thấy da gà da vịt sởn hết cả lên.
- Được rồi được rồi, mau ăn thôi. Chúc mừng hai người đạt kết quả vượt bậc trong lần thi này!
Cả 4 cùng nâng ly nước hoa quả, vui vẻ cùng nhau trải qua bữa tiệc thịnh soạn này.
- May là Tống Nhiên tốt bụng, rộng lượng nên vẫn cho tớ ăn bữa này hi ~
Thực chất là chỉ có Đinh Tiểu Vy là đạt tiêu chuẩn, Lục Minh Từ đen đủi tới mức chỉ thiếu 2 điểm nữa là lọt vào top 90. Lúc tính được tổng điểm, Lục Minh Từ quả thực khóc cạn nước mắt, thà trôi dạt sang top trăm mấy không sao, đây còn thiếu đúng 2 điểm. Mạc Dương lúc đầu còn định thực hiện đúng cam kết cho Lục Minh Từ nhịn ăn, nhưng Tống Nhiên vẫn nấu cho tất cả mọi người, vì họ đã vô cùng cố gắng ôn bài thâu đêm suốt sáng. Vậy nên bây giờ Lục Minh Từ mới hạnh phúc ngồi đây gặm đùi gà như vậy.
- Cũng chỉ có Nhiên Nhiên mới tốt như thế, chứ phải tôi thì đã cho cậu nhịn rồi!
- Hừ, có ăn ngon là được!
- Hai người ăn nhiều vào, nấu cho hai cậu là chính đấy.
Lần thi này Mạc Dương và Tống Nhiên vẫn giữ vững phong độ, người top 1 người top 2. Mặc dù vẫn chưa chiếm được vị trí quán quân, nhưng Tống Nhiên cũng không còn cảm thấy uất ức nữa, vì lần này điểm toán của cô tiến bộ rõ rệt, đều là nhờ Mạc Dương cả.
[...]
Tối hôm ấy, Mạc Dương lại nhắn tin cho cô, có vẻ như tần suất nhắn tin riêng giữa hai người ngày càng nhiều.
"Mai chắc là được đổi chỗ rồi, tôi hỏi lại là cậu có muốn ngồi cùng tôi không?". Tì𝙢 t𝙧uyện hay tại ( T𝙧 𝐔𝙢t𝙧uyện.vn )
Tống Nhiên bật cười, tự nhiên rất muốn trêu đùa cậu một chút.
"Cậu đoán xem?"
Tống Nhiên lại nhắn tiếp.
"Thực ra thì tớ cũng có chút chờ mong đấy!"