Mục lục
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1942:


Lông mày Thẩm Tinh Tinh dựng lên, "Tô Mạt?"


Nhạc Phong Nhi gật đầu, thấp giọng nói: "Ta muốn nói chuyện với nàng ấy, ai ngờ nàng không nói hai câu liền mắng người, bảo ta biến đi, ta cầu xin nàng, nàng liền..."


Nàng ta nói xong người khác liền thấy động lòng, mà Thẩm Tinh Tinh từ trước đến giờ vẫn luôn có ý kiến về Tô Mạt, tất nhiên là không hề nghi ngờ gì.


Lúc này mấy người Thẩm tam tới, nàng liền tức giận nói: "Các huynh cả ngày đều nói Tô Mạt tốt, nàng ta nào tốt đẹp gì, lòng dạ rắn rết, lại ghen tuông, tính kế, không chấp nhận được người khác."


DOãn Thiếu Đường cười hì hì vừa muốn nói chuyện, Thẩm Tinh Tinh trợn mắt nhìn hắn, "Ngậm miệng."


Thẩm Tam liếc mắt nhìn Ngụy An Lương một cái, lại nhìn Nhạc Phong Nhi, không khỏi nhướn mày, "Nhạc cô nương lần này lại có tin tức gì vậy?"


Lần trước xúi giục Thẩm Tinh Tinh đi tìm quan phủ, các nàng làm vậy là thừa, Thẩm Tam cảm thấy có chút đau đầu.


Nhạc Phong Nhi quay đầu lại, hai mắt đẫm lệ nhìn Thẩm Tam, nam nhân trước mắt cũng là một người vô cùng dễ nhìn, nhưng mà nghe nói hắn là người vô cùng đào hoa, hiện giờ nhìn thấy cũng rất đứng đắn, quay đầu liền tìm đến chỗ chơi bời, hơn nữa tốc độ thay nữ nhân còn nhanh hơn thay quần áo.


Một ngày hắn cũng phải thay đến ba bộ quần áo.


Nam nhân tốt nhất trên thế gian này tất nhiên vẫn là vương gia.


Thẩm Tinh Tinh trừng mắt, "Tam ca, huynh đồng tình một chút có được hay không?"


Nàng bảo Phỉ Thúy và Linh Đang mang thuốc tới bôi cho Nhạc Phong Nhi.


Linh Đang níu chặt khăn, mắt vẫn nhìn Thẩm tam công tử, từ khi Thẩm Tam gia nhập đội ngũ của bọn họ, nàng ta luôn hồn bay phách lạc.


Phỉ Thúy kéo kéo ống tay nàng ta, đem thuốc qua bôi cho Nhạc Phong Nhi.


Nhạc Phong Nhi nói cảm ơn, vén tóc lên để Phỉ Thúy bôi thuốc.


Phỉ Thúy giúp nàng ta bôi thuốc xong, sau đó tìm một mảnh vải hồng nhạt, bên trong lót thêm vải mỏng, giúp nàng ta băng bó vết thương.


Ngụy An Lương liếc mắt nhìn Nhạc Phong Nhi, hỏi: "Không biết vương gia và Tô tiểu thư đang bận việc gì, ngày thường nếu không đi thăm hỏi, còn lại rất khó gặp. Đến đây, ta có một số bằng hữu muốn giới thiệu cho hai người làm quen."


Nhạc Phong Nhi ngẩng đầu, nhìn Ngụy An Lương một cái, nghĩ thầm: Ngụy An Lương này cũng coi như có quyền thế, đáng tiếc chỉ là bang chủ, chẳng qua là nếu có thể kéo hắn về phía mình, về sau có lẽ sẽ trợ giúp được cho mình.


Nàng ta thở dài một cái: "Ngụy bang chủ sao biết được, Vương gia chúng ta đều nghe theo Tô tiểu thư. Tô tiểu thư trời sinh tính cẩn thận, không thích tùy tiện kết bạn với người khác, hơn nữa mấy vị, một người là bang chủ dân gian, thế lực khổng lồ, khiến cho người khác kiêng kị, một người là Thẩm gia Tam công tử, cũng coi như là đối thủ. Một người nữa là..."


Chương 1943:


Nàng ta lườm Doãn Thiếu Đường, Doãn Thiếu Đường lập tức cười nói: "Tô tiểu thư cảm thấy ta thế nào?"


Nhạc Phong Nhi hừ nói: "Lai lịch không rõ ràng, với tính đa nghi của Tô tiểu thư, chẳng lẽ sẽ thân cận với mọi người sao? Mặc dù là thân cận, chỉ sợ cũng có mục đích không thể cho người khác biết, ngược lại mọi người lại cẩn thận như vậy. Chẳng qua là những chuyện này không có quan hệ gì với vương gia chúng ta, hình như là vì chuyện của người."


Doãn Thiếu Đường hiếu kỳ nói: "Chuyện gì vậy?"


Nhạc Phong Nhi mấp máy môi, giả bộ nói: "Ta mà một nữ tử, lại không được tiểu thư thích, đâu thể biết được."


Nói xong, nàng nhìn Ngụy An Lương một cái, cũng không biết Ngụy An Lương có hiểu ý hay không.


Buổi tối, Tô Mạt rửa mặt chải đầu xong, cùng Lan Nhược chỉnh lý lại tin tức.


Theo mùi hương của con rắn kia cung cấp cho họ một thông tin, thế nhưng lại ở ngay vùng này, cũng là theo ra bắc đi vào nam.


Mặt khác, nhân chứng sống kia không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Lưu Hỏa và Lưu Vân trông coi chặt chẽ, tuyệt đối không để cho người ngoài nhìn trộm tí nào, hơn nữa bọn họ cũng diễn trò, đến khi đêm khuya yên tĩnh sẽ giả vờ thẩm vấn.


Ít nhất sẽ làm cho người khác cảnh giác, dù nhân chứng sống kia hiện giờ đã không còn khả năng tự sát và dũng khí, tuy nhiên còn chưa chịu khai ra, nhưng chuyện đó cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi.


Như vậy có thể khiến cho kẻ địch rối loạn, sẽ ra tay lần nữa.


Đến lúc đó bọn họ gặp chiêu phá chiêu.


Hai người nói chuyện, ban đêm yên ắng, cách vách vang lên tiếng kêu thảm thiết khiến người sởn gai ốc, thật giống như là gặp chuyện gì khủng bố vậy.


Lan Như che miệng cười trộm, "Tiểu thư, không biết Lưu Vân và Lưu Hỏa lại làm cái gì nữa."


Tô Mạt đẩy cửa sổ ra, nhìn nhìn, "Cẩn ca ca vẫn chưa về."


Hoàng Phủ Cẩn sớm đã lên giường nghỉ ngơi, tất nhiên là giả, để che tai mắt của người khác, nhiệm vụ của hắn là tìm ra người đang nhòm ngó bọn họ ở gần đây.


Lan Như gật đầu, "Tiểu thư không cần lo lắng, thiếu gia rất lợi hại."


Đêm lại trở về yên tĩnh, giống như tiếng kêu kia chỉ là ảo giác mà thôi.


Gió thổi lớn hơn, lá cây rung động liên tục.


Một bóng dáng trốn ở góc phòng, không lâu sau, tên còn lại lén lút mò mẫn đi đến.


Không có đến, ánh trăng lại tối mờ, không có tác dụng gì.


Người tới sờ sờ sợi dây, lại sợ người khác biết, không ngừng quay đầu lại nhìn, đến chỗ, vai bị người ta kéo lại.


Sợ tới mức "a" lên một tiếng, lại bị người che miệng lại.


"Hư!" Ngụy An Lương buông nàng ta ra, "Dọa đến Nhạc cô nương rồi."


Nhạc Phong Nhi vỗ ngực, "Ngươi làm ta sợ muốn chết."


Chương 1944:


Ngụy An Lương đứng lui ra một chút, mời nàng ta đứng dưới bóng cây, "Giờ Nhạc cô nương có thể nói rồi."


Nhạc Phong Nhi thở dốc một hơi: "Tất nhiên, chẳng qua là Ngụy bang chủ cũng nên nói cho ta biết, người vì sao lại cảm thấy hứng thú với chuyện của tiểu thư như vậy."


Ngụy An Lương do dự một chút, thuận miệng nói: "Tô tiểu thư danh tiếng khắp thiên hạ, hơn nữa còn nắm giữ nhiều sinh ý như vậy, chờ một thời gian nữa, sẽ có thể sánh vai cùng Thẩm gia."


Nhạc Phong Nhi lại hỏi tiếp, "Nói như vậy, Ngụy bang chủ là vì quyết định đại sự."


Nàng ta còn tưởng rằng Ngụy An Lương nhìn trúng Tô Mạt.


Ngụy An Lương không nói gì nữa, xem như im lặng là không thừa nhận .


Nhạc Phong Nhi cười nói: "Ta còn tưởng Ngụy bang chủ thích Thẩm tiểu thư."


Thẩm gia đúng là giàu có, Thẩm tiểu thư được sủng ái, nếu làm rể hiền, vinh hoa phú quý chẳng phải là đếm cũng không hết sao.


Nghe nàng ta tự cho là đúng, Ngụy An Lương cười một cái, không tỏ rõ cảm xúc gì.


Hắn thâm trầm như vậy, tất nhiên sẽ không để cho người khác dễ dàng đoán được tâm tư, "Nhạc cô nương đừng nên lãng phí thời gian nữa. Tránh để cho người khác phát hiện."


Nhạc Phong Nhi nói khẽ: "Bọn họ giống như là đang tra tấn một người, chấc chấc, thảm đến mức nghe là không đành lòng."


Ngụy An Lương nhớ kỹ, lại không hỏi, chỉ nói: "Nhạc cô nương vẫn là nói chuyện kia đi."


Nói xong đưa một tập ngân phiếu qua.


Nhạc Phong Nhi cười duyên nói: "Ta tất nhiên là tin tưởng Ngụy bang chủ, không cần kiểm tra rồi.'


Tối đen không nhìn rõ cái gì, trở về phòng nhìn cũng như vậy.


"Ta nghe nói hình như vương gia và tiểu thư trên đường từ kinh thành đến Trữ Châu gặp phục kích, quốc công lại bị trúng độc, bị thương như thế nào thì cũng không rõ."


Ngụy An Lương kinh ngạc nói: "Không phải Tô quốc công ở lại giúp tân đế sao?"


Nhạc Phong Nhi hừ nói: "Ngụy bang chủ, hư hư thật thật, ngươi biết được sao? Lần này vương gia và tiểu thư xuôi nam, cũng là để làm việc cho tân đế, chẳng qua là theo ta được biết, chỉ sợ là lấy đó làm chiêu bài, thật ra là làm việc của mình."


"Ý của Nhạc cô nương là tiểu thư muốn khai đao với Thẩm gia sao?"


Dù sao sinh ý của Tô Mạt càng ngày càng lớn, mà Giang Nam vẫn là thiên hạ của Thẩm gia, Thẩm gia phú giáp một phương, triều đình không thể không động lòng.


Tiên đế vừa chết, những lời hứa kia đều có khả năng tân đế sẽ không tuân thủ nữa.


Hiện giờ biên cương cũng bị cường địch rình vây, hơn nữa tân đế mới đăng cơ, chưa ngồi yên trên ngai vàng, tất nhiên cần của cải chống đỡ.


Nuôi quân là khoản chi rất lớn.


Ngụy An Lương trầm tư, lại nói: "Đa tạ Nhạc cô nương. Mong rằng nếu có nhiều tin tức hơn có thể cho tại hạ biết, tại hạ nhất định sẽ không bạc đãi Nhạc cô nương."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK