Ta là một phi kiếm, một phi kiếm đáng thương nhiều năm bay lơ lửng trong không trung, không được chủ nhân gọi ra.
Cái gì? Ngươi hỏi tên ta? Ngươi này là loại người gì vậy? Không biết chạm vào vết sẹo của kẻ khác là hành vi đáng xấu sao? Ta phẫn hận nhất chính là bị chủ nhân cấp cho cái tên như vậy, hận đến vĩnh viễn không muốn ngẩng dậy, ngươi lại muốn hỏi ta tên gọi là gì? Này không phải hướng miệng vết thương của ta xát thêm muối sao? Cái gì? Ngươi nói không nghiệm trọng như vậy? Phi, nếu tên của ngươi, tên là Xương Cốt, ngươi còn cảm thấy ta đây tư tưởng bảo thủ, chuyện nhỏ xé ra to sao?
Hoàn hảo, trong không trung không ít kẻ có cái tên ngu ngốc như ta, tỷ như cái gì Mễ Lạp (gạo), Nghiễn Thai (nghiên mực), Bạch Thái (cải trắng), tối buồn cười chính là còn có cái kêu Mã Tào (chuồng ngựa), đơn giản là chủ nhân hắn là ngựa yêu, quyến luyến nhất chính là cỏ xanh trong chuồng ngựa, cho nên liền cho hắn cái tên so với ta còn tức cười hơn.
Nói ra, cuôc sống trong không trung cũng không tệ, chúng ta là phi kiếm, cũng không cần ăn hay ngủ, mọi người ngày thường tụ cùng một chỗ tâm sự, nói về chủ nhân của mình, cuộc sống vui vẻ.
Ta tối chịu không nổi chính là, trừ bỏ phi kiếm ta học thức uyên bác, những tên khác đều là ngu ngốc, chưa từng ý thức được chủ nhân đặt cho bọn hắn cái tên khó nghe bao nhiêu, thật sự là một đám làm cho ta tức giận a.
Kỳ thật chủ nhân nhà ta là cẩu yêu, trừ bỏ lúc khẳng xương cốt, thời điểm khác tính tình vẫn là thực ôn nhu, nhưng mà, hắn đối với xương cốt thật sự là rất có tình có ý, thế cho nên mỗi khi ta nghĩ cần thật sự nghiêm túc cùng hắn đàm luận về việc đổi tên, hắn đã lập tức không nghe thấy, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất biến ta về hư không.
Mấy ngày này, cũng không biết là làm sao, đồng bọn thường xuyên bị triệu hồi ra. Sáng hôm nay, Bạch Thái cũng rời đi, ta trong lòng vắng vẻ a, ta thích hắn thật lâu, hắn hẳn cũng biết tâm tư của ta, nhưng lại không tỏ thái độ rõ ràng, điều này làm cho ta thập phần lo âu. Thật vất vả đợi hắn trở về, còn không chờ ta hỏi han một chút, biểu đạt một chút quan tâm, chú ngữ của chủ nhân liền vang lên bên tai.
Ta thật không ngờ Bạch Thái chính là ra ngoài đi dạo một vòng liền trở về, khả đến phiên ta bị triệu hồi là thời khắc sinh tử, suýt nữa ngay cả mạng già đều đánh mất. Ta vốn nghĩ lần này xong đời, đừng mong cùng Bạch Thái có cơ hội ở bên nhau, ta ôm tử chí cùng chủ nhân chiến đấu, nhưng vẫn không địch lại xà yêu kia, lúc cái chết cận kề, ca ca ca, một đại nhân vật xuất hiện, dĩ nhiên là Ngũ hoàng tử Ma tộc, vì thế chúng ta mới có thể thoát khỏi tử kiếp, Bạch Thái thân yêu của ta, ta rốt cục có thể trở về cùng ngươi sớm tối mộ cùng một chỗ, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ta phải hảo hảo dưỡng thân thể.
Nói ra, ta năm xưa cũng gặp không ít bất lợi a, huynh đệ nhiều như vậy, có đôi khi bị triệu hồi ra, thời điểm trở về cũng sẽ bị thương, nhưng không có nghiêm trọng giống ta, ta suýt nữa ngay cả hồn phách đều tan, ngay cả bản kiếm đều bị phá hầu như không còn, đừng nói quay về hư không, cho dù trong nhân giới, cũng không thể ngẩng đầu, dọa người a, ta như thế nào có thể dùng bộ dạng thê lương như vậy quay về gặp mặt huynh đệ?
Vì thế ta cùng chủ nhân thương lượng, quyết định tạm thời cho ta ở lại nhân gian tu dưỡng, chủ nhân thực săn sóc, chỉ cần không bắt hắn đổi tên cho ta, hết thảy yêu cầu hắn đều làm theo, hắn làm cho ta một cái bao kiếm, sau đó đem ta bỏ vào bao kiếm đặt trên nóc tủ, khiến tất cả mọi người không thể chạm đến. Từ nay về sau, ta liền ở nơi này an tâm tu dưỡng.
Ân, ta chính mình tính toán một chút, dựa theo tố chất cùng tu vi trước kia của ta, muốn khôi phục trạng thái ban đầu tối thiểu cũng mất ba năm, ông trời a, ba năm không có Bạch Thái, ta sao có thể chịu nổi a.
Bất quá nam nhân tôn nghiêm còn hơn hết thảy, vì tương lai, ta phải phải chịu được nổi khổ hiện tại.
Nhưng ta chính là sinh khí với cái tên Long lang kia, cái tên kia dựa vào cái gì “Lưỡng tình nhược thị cửu trường thì, hựu khởi tại triêu triêu mộ mộ” (Tình này nếu như đã mãi lâu dài, há cứ phải gặp nhau sớm sớm chiều chiều). A, nếu thật sự là như vậy, vì sao khi hoàng đế tuyên chỉ truyền hắn tiến cung, hắn lại bảo thần y tạo ra một cái bọc mủ lớn trên đùi hắn, không tiếc phạm tội khi quân, cũng muốn ở lại trong phủ cùng chủ nhân ta sớm tối gặp nhau?
Hừ, dù sao ta thấy bọn họ cũng không biết trên ngăn tủ có một phi kiếm tịch mịch cỡ nào, tuyệt không băn khoăn về cảm nhận của ta. Quên đi, so với bị bọn họ cả ngày ghê tởm, không bằng tiến vào trạng thái trầm minh, như vậy tuy rằng thiếu náo nhiệt, nhưng đối với tu luyện vẫn rất có lợi.
Ta vừa tiến vào trạng thái, đối hết thảy mọi việc chung quanh đều không có cảm giác. Cũng không biết qua bao lâu, dù sao cảm thấy được trên người thoải mái, lòng ta nghĩ ra: xem đi, vừa tiến vào trạng thái trầm minh, không được ít nhất mười tám tháng thì không trở ra.
Thế nhưng ta thật không ngờ ta vừa ra tới, không phát hiện hai con người cả ngày như hình với bóng kia, ngược lại thấy ngay phía dưới ta không xa có một cái nôi nho nhỏ, bên trong là một đứa trẻ mập mạp, đang vù vù ngủ, một đạo nước miếng chảy xuống bên miệng hắn, cũng không biết hắn đang mơ thấy gì.
Tục ngữ nói, hảo kì tâm sát tử miêu (lòng hiếu kỳ giết chết mèo), kỳ thật đều giống nhau, lòng hiếu kỳ cũng có thể giết chết người, cũng có thể giết chết phi kiếm.
Ta vừa thấy tiểu hài tử này lập tức chấn động, thầm nghĩ việc này là thế nào? Xem ra ta đây là trầm minh mười mấy tháng, hai người kia ngay cả đứa nhỏ đều có, chẳng những có, còn lớn lên mập mạp, tối thiểu cũng đã qua đầy tháng? Cho dù không đầy tháng, cũng tuyệt đối không thể là hình dạng hài tử mới sinh ra, Sơn Đào nói hài tử mới sinh đều giống như chủ nhân hắn, chủ nhân hắn là hầu tử, nhưng tiểu hài nhi này một chút cũng không giống hầu tử.
Ta này tò mò a, đúng lúc sau khi trầm minh trên thân cũng có chút khí lực, vì thế ta bay xuống, gần gũi đi quan sát tiểu bảo bối kia. Đúng vậy, đây là đứa nhỏ của Long lang cùng chủ nhân nhà ta, dung hợp ưu điểm của hai người bọn họ, đứa nhỏ này là thần kỳ xinh đẹp, tiểu cánh tay mập mạp giống như củ sen, phấn nộn phấn nộn, khiến người ta nhìn thấy liền nhịn không được muốn sờ sờ nắn nắn, ta nhất thời xúc động, nhịn không được đi huých khuôn mặt nhỏ nhắn cùng tiểu cánh tay của hắn, ai ngờ lần này gặp họa, từ nay về sau ta liền lâm vào vạn kiếp bất phục a.
Cái gì? Ngươi nói ta đừng nhử? Nói giỡn hoài, ta cho tới bây giờ đều không có loại ham mê ác liệt này, bất quá muốn nói rõ sự tình cần phải có thời gian a.
Dù sao chính là hài tử đang ngủ thôi, kết quả ta huých hắn, mắt hắn còn không mở, bất quá cánh tay lập tức có phản ứng, tiểu cánh tay mập mạp lập tức đã đem ta ôm vào trong ngực, một bên tràn ra mỉm cười ngọt ngào, thì thào lời vô nghĩa nói: “Xương cốt…… Thật lớn xương cốt……”
Ta hoảng sợ, lại cẩn thận đánh giá tiểu hài tử này, nghĩ thầm ta đã nghĩ sai rồi, xem ra ta đã trầm minh hơn hai mươi tháng a, tiểu hài nhi này đã biết nói rồi, bởi vì ta là phi kiếm, cho nên đối với trẻ con nhân loại kỳ thật hiểu biết không nhiều lắm, việc này ngươi cũng không nên trách ta, chủ nhân cho tới bây giờ chưa nói cho ta biết về phương diện này a.
Tốt lắm tốt lắm, hãy bớt sàm ngôn đi, ta vốn nghĩ vật nhỏ này chẳng qua là giống nương của hắn, thích ôm xương cốt ngủ thôi, vừa hay tiểu thân mình của hắn vửa nhuyễn vừa hoạt, còn có một cỗ mùi hương, cảm giác không tồi, cho nên ta không có phản kháng quá mức. Thế nhưng, tiểu tử đáng sợ kia trong chớp mắt giơ ta lên, tiến đến cái miệng nhỏ nhắn, bắt đầu……bắt đầu khẳng ta.
Ô ô ô, có thể bởi vì nương của hắn là cẩu cẩu, răng nanh của cẩu đặc biệt cứng chắc, cũng đặc biệt trắng đặc biệt nhọn, tuy rằng ta là một phi kiếm cực tốt, trình độ khẳng cắn của hắn không gây thương tổn cho ta, nhưng là…… Nhưng là hắn khẳng ta đến ngứa cả người, cái loại cảm giác này quả thực dọa người, nga, không đúng, hẳn là kiếm, quả thực kiếm sẽ không thể chịu được a. Huống chi còn có một loại thanh âm bén nhọn “Kẽo kẹt kẽo kẹt”, nghe vào tai so với ma âm còn muốn thống khổ hơn.
Ta bị vật nhỏ này tra tấn thống khổ, thật vất vả trước khi hồn phi phách tán thoát khỏi tiểu cánh tay của hắn, vừa muốn bay lên, chỉ thấy hắn mở mắt, cùng ánh mắt nương hắn giống nhau, vừa đen vừa sáng, chẳng qua tinh quang trong con ngươi, nhìn như thế nào cũng thấy giống cha hắn.
Ta giật mình run rẩy, vội vàng bay lên, thầm nghĩ dù sao trong phòng không ai, không có người biết chuyện này, cái này xem như giáo huấn, về sau không đi trêu chọc tiểu ma đầu này là được. Tính toán của ta là không tồi, khả ông trời không cho người như nguyện, ta mới vừa bay lên ngăn tủ không bao lâu, chủ nhân nhà ta cùng Long lang liền một trước một sau tiến vào, sau đó…… Sau đó vật nhỏ không tiền đồ kia bắt đầu oa oa khóc lớn. Chủ nhân cùng Long lang dỗ dành thật lâu cũng không được, dưới tình thế cấp bách mới hỏi hắn: “Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”
Sau đó kết quả các ngươi đã biết đi? Tay đứa nhỏ thẳng tắp chỉa chỉa vào ta, một bên lớn tiếng hô: “Cốt Đầu, ta muốn Cốt Đầu……”. Sau đó, chủ nhân của ta thân thủ một cái, ta liền thân bất do kỷ mà bay vào lòng đứa con bảo bối của hắn.
Từ nay về sau sau cuộc sống của ta liền trở nên bi thảm, mỗi ngày đều phải bị đứa nhỏ này khẳng tốt nhất mấy lần, ô ô ô, ta hiện tại trở thành một khối xương cốt trong tay hắn, chủ nhân a, ta đã sớm nói qua tên này không tốt rồi, hiện tại quả nhiên ứng nghiệm thôi, tối trọng yếu là, ta…… Ta thật sự không phải xương cốt a, ta là phi kiếm, cực phẩm phi kiếm có linh tính a.
Ô ô ô…… Bạch Thái của ta a, các huynh đệ của a, ta không nên vì tôn nghiêm của nam tử hán mà lưu lại Nhân Gian Giới, vật nhỏ kia thế nhưng nói trưởng thành muốn kết hôn với ta, lòng ta yêu là Bạch Thái, không phải con người a. Ô ô ô…… Lão thiên gia, ta thề, ta đời này cũng không muốn trưởng thành, ta muốn quay về hư không, cho dù ở trong hư không cả đời cũng được, ô ô ô…… Ta thật sự thật sự muốn trở về, ô ô ô……
Phiên ngoại thiên hoàn
Danh Sách Chương: