Mục lục
Chàng Rể Quyền Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 197

Cô ta thực sự nghĩ không ra, đến bước này rồi, Lâm Tinh Vũ có gì mà từ chối mình?

Đều đã bị người của nhà họ Trương ép buộc đến mức này, không lẽ anh còn muốn mặt dày tiếp tục làm trợ lý giám đốc ở tập đoàn Trương thị?

“Tôi nói rồi, không có ai đủ tư cách để tôi phải làm việc giúp cho người đó.” Lâm Tinh Vũ đáp.

“Anh cứ tiếp tục giả vờ đi, tôi xem anh còn có thể ngang ngạnh đến lúc nào.” Vương Hồng Lăng bĩu môi.

Đúng là không hiểu nổi, thà làm một trợ lý giám đốc nhỏ bé chứ không chịu làm công việc với mức lương hàng chục tỷ mỗi năm, anh ta đang giả vờ cái gì?

“Được, Lâm Tinh Vũ, vậy tôi hỏi anh, nếu anh đã nói bản thân kiêu ngạo như thế, với một cô gái đã giúp đỡ nhiều lần như vậy, anh nên thể hiện thế nào đây?” Vương Hồng Lăng bỡn cợt hỏi: “Một người kiêu ngạo như anh, lại đồng ý nhận sự giúp đỡ của một cô gái?”

Lâm Tinh Vũ cười một tiếng, đáp: “Chẳng phải tôi đang đi uống trà cùng cô sao?”

Cho dù Vương Hồng Lăng không doạ cho Vương Tử Văn chạy mất, anh cũng đã sớm sắp xếp một nhóm người có năng lực ở gần nhà họ Trương, tổng cộng ngồi đủ mười mấy chiếc xe.

“Haha.” Vương Hồng Lăng cười lạnh: “Ý của anh là, uống một ly trà cùng tôi là đã cất nhắc lắm rồi à? Tôi giúp anh, còn mời anh uống trà, anh nể mặt tôi mới đồng ý, vậy đã được coi là trả lại nhân tình sao? Anh đúng là rất lợi hại.”

Lâm Tinh Vũ rất hứng thú, hoài nghi hỏi: “Vậy cô muốn tôi thể hiện thế nào?”

“Ký hợp đồng, sau này theo tôi làm việc.” Vương Hồng Lăng nghiêm túc đáp.

“Không cần phải bàn nữa.” Lâm Tinh Vũ lạnh nhạt.

Vương Hồng Lăng hít một hơi thật sâu, căm tức nhìn Lâm Tinh Vũ, tên này đúng là cứng mềm đều không được, dầu muối không vô.

“Vậy được thôi. Lần sau tôi sẽ không giúp anh nữa.” Vương Hồng Lăng thách thức, bắt chéo đôi chân dài.

Trừ khi Lâm Tinh Vũ tìm cô ta, nếu không lần sau còn xảy ra chuyện cô ta cũng khoanh tay đứng nhìn.

Lâm Tinh Vũ cười mà không nói.

Lúc này, xe đã rời khỏi đường Trương Phát, không biết là tình cờ hay không, lúc chiếc xe rẽ vào đường khác, lại vừa vặn gặp phải nhà Trương Uyển Du đi ngang qua.

Lâm Tinh Vũ không thấy nhưng Vương Hồng Lăng thì lại nhìn thấy, cô ta còn cố ý quăng cho Trương Uyển Du một ánh mắt khiêu khích.

Trương Uyển Du tức tới mức ngứa răng ngứa lợi, lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Hồng Lăng, siết chặt nắm đấm.

“Ơ?”

Lư Ngọc Trân nhìn thấy Lâm Tinh Vũ và Vương Hồng Lăng cùng ngồi trên chiếc xe vừa đi qua, vẻ mặt rất kỳ quặc.

“Con gái, con đã nhìn thấy chưa, đó là Lâm Tinh Vũ đúng không? Cậu ta lại cùng người phụ nữ kia, đi……” Lư Ngọc Trân muốn nói gì lại thôi, nhìn Trương Uyển Du.

Trương Uyển Du cắn môi, khuôn mặt đỏ bừng, tức giận cùng cực. Nếu như xe dừng lại, cô đã xông lên đá cửa rồi.

Thực sự là quá đáng ghét, Vương Hồng Lăng kia dựa vào đâu mà hung hăng càn quấy như vậy, cô mới là vợ trên danh nghĩa của Lâm Tinh Vũ cơ mà!

“Đây là tình huống gì? Xem bộ dạng này, Lâm Tinh Vũ đúng là thật sự có tư tình với Vương Hồng Lăng rồi.” Trương Minh Viễn khẽ cau mày, phỏng đoán nói: “Cái cô Vương này rốt cuộc có ý đồ gì với tên vô dụng như cậu ta?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK