Mục lục
Chàng Rể Quyền Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 276

“Ông ngoại, ông vừa mới tỉnh lại, trước tiên phải năm trên giường để nghỉ ngơi mới đúng.” Công Tôn Thu Vũ đi đến đỡ ông cụ Tề, ánh mắt ngạc nhiên, nghi hoặc.

Từ sau khi ông cụ Tề nghỉ hưu vào sống ở Núi Tử Long, từ nhỏ dường như thường xuyên đến thăm ông ngoại, khoảng thời gian trước ông ngoại vì chuyện của chú ba mà tức đến mức hôn mê, tìm các chuyên gia về y học giỏi nhất trong nước cũng bó tay, trong chốc lát sao có thể tỉnh lại được?

“Ông ngoại, là ai chữa khỏi bệnh cho ông thế? Là chuyên gia về y học cao cấp nào? Lát nữa cháu sẽ tặng cho người ta một phần quà lớn.” Công Tôn Thu Vũ nghi hoặc nói.

Tề Vấn Đỉnh cười, nói: “Là anh họ của cháu.”

“Anh họ?” Công Tôn Thu Vũ vô cùng ngạc nhiên, sau đó vẻ mặt trở nên phức tạp.

Từ sau khi cô ta về nước, cũng đã từng nghe nói đến chuyện biến động của nhà họ Tề, tất cả các chi của nhà họ Tề đều đã bị nhà họ Văn tiêu diệt…

Vừa nghĩ đến chuyện này, cô ta không dám nhiều lời, không muốn để ông ngoại biết được những chuyện này.

“Cháu còn nhớ anh họ Tề Tinh Vũ lúc trước, khi cháu còn nhỏ, thường dẫn cháu đi chơi ở Núi Tử Long không?” Tề Vấn Đỉnh cười vui vẻ nói.

“Anh họ Tề Tinh Vũ?” Công Tôn Thu Vũ đẩy tỉnh, suy nghĩ một lúc.

Đó là chuyện lúc còn rất nhỏ, ký ức rất mơ hồ, nhưng quả thật lúc khoảng năm, sáu tuổi, cô ta ở nhà họ Tề, người chơi thân nhất chính là anh họ Tề Tinh Vũ.

“Nhớ ạ, nhưng, không phải anh họ Tề Tinh Vũ đã rời khỏi nhà họ Tề rồi sao….” Công Tôn Thu Vũ nghi hoặc nói.

Không phải anh họ Tề Tinh Vũ và dì Lâm rất nhiều năm trước đã rời khỏi nhà họ Tề rồi sao?

Công Tôn Thu Vũ nhớ lúc anh họ Tề Tinh Vũ rời đi, mình còn gào khóc một trận, vô cùng không nỡ.

“Thằng bé trở về rồi.” Tề Vấn Đỉnh khuôn mặt tràn đầy sự vui vẻ nói: “Là thằng bé chữa khỏi bệnh cho ông.”

Công Tôn Thu Vũ càng cảm thấy tò mò, nói: “Anh họ Tề Tinh Vũ trở về rồi? Còn có y thuật cao siêu như vậy? Vậy, ông ngoại, ông có thể liên hệ với anh ấy không? Cháu cũng muốn tâm sự chuyện cũ với anh ấy, cũng muốn cảm ơn anh ấy đã chữa khỏi bệnh cho ông ngoại.”

Tề Vấn Đỉnh cười: “Thằng bé không để lại phương thức liên lạc, có lẽ mấy ngày nữa sẽ lại đến, hai đứa có duyên sẽ gặp được nhau.”

Công Tôn Thu Vũ khẽ gật đầu, nghiêm túc nói: “Vậy, ông ngoại, ông vừa tỉnh lại, mấy ngày hôm nay hãy ở lại núi Tử Long nghỉ ngơi, điều dưỡng thân thể thật tốt, tạm thời đừng ra ngoài nữa. Đúng rồi, cháu biết một vài khu nghỉ dưỡng khá tốt, nếu như ông ngoại có hứng thú, thì hãy đi ra ngoài giải tỏa tâm trạng.”

Cô ta thất sự không muốn ông ngoại biết được chuyện nhà họ Tề đã bị hủy diệt, điều này đối với một người già là quá tàn khốc.

“Haha….” Tề Vấn Đỉnh cười khan mấy tiếng, lộ ra ánh mắt sắc như dao: “Nhóc con, cháu lo lắng ông ngoại biết được một số chuyện gì đó, sẽ nghĩ không thông đúng không?”

“Không, không phải, ông ngoại, ông nghĩ nhiều rồi, không có chuyện gì, chỉ là chuyện của chú ba, nếu ông đã nghĩ thông rồi thì tốt. Đúng rồi, đây là một vài đồ cổ mà cháu đưa từ nước ngoài về cho ông, đều là những đồ sứ thời nhà Minh mà ông thích.” Công Tôn Thu Vũ vội vàng chuyển chủ đề.

Tề Vấn Đỉnh nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, khẽ nói: “Nếu như ông nội còn là một thanh niên mười mấy hai mươi tuổi, lần này, nhất định sẽ làm khuynh đảo nước H, đổi một thời đại mới!”

Giọng điệu của cụ Tề rất bình tĩnh nói ra những lời này, vô địch thần công, có một tình cảnh, một sự hăng hái ngoại trừ tôi thì còn có ai!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK