Trận chiến Nam Lâm Tự diễn ra vào đầu hạ, nay đã ba bốn tháng qua rồi, chớp mắt đã vào giữa thu.
Kinh thành Đại Châu vô cùng yên tĩnh.
Sau khi Ngọc Mạt Lâu bị huỷ, trong kinh thành Đại Châu lại có một vài chốn phong nhã khác nổi lên. Tuy không thể sánh bằng thiên hạ đệ nhất lâu Ngọc Mạt Lâu hồi xưa nhưng cũng không kém là mấy. Đạt quan quý nhân, văn nhân hiệp khách trong kinh thành vẫn có nơi để phong lưu…
Ngoài kinh thành ba mươi dặm, trong phủ Trấn Quốc Công cũng vô cùng an tĩnh.
Tuy trong trận chiến Ngọc Mạt Lâu, Phụ Chính Vương Càn Minh Vũ và Tô Thanh Như đã trở mặt với nhau, nhưng hoàng thất Đại Châu dù gì vẫn không có chứng cứ về việc Trấn Quốc Công mưu phản, vì thế phủ Trấn Quốc Công vẫn đứng vững.
Đương nhiên Trấn Quốc Công Dương Thiên đã không còn trong phủ từ lâu rồi, Dương Mặc cũng ở phương nam, câu kết với tổng binh tam quân nam tỉnh là Lạc Bằng, gần như nắm hết quân quyền của nam tỉnh. Trong phủ Trấn Quốc Công giờ cũng chỉ còn Dương Hy bị mất tay. Cho dù Phụ Chính Vương xuất binh bao vây phủ Trấn Quốc Công cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Giờ vẫn chưa phải thời cơ tốt nhất.
Dù là Dương Thiên hay hoàng thất Đại Châu thì đều không chắc chắn sẽ chiến thắng đối phương. Cả hai bên đều đang tập trung sức mạnh.
Vì thế trong kinh thành tạm thời vẫn yên bình, tuy rằng đó chỉ là sự yên bình trước phong ba…
---
Tại vùng ven Yên Sơn, hơn ba mươi dặm về phía bắc Đại Châu.
Hây! Hây! Hây!
Một trận tiếng hô vọng lại từ phía xa.
Mười mấy con tuấn mã từ bên ngoài Yên Sơn chạy vào trong núi. Tốc độ của những con tuấn mã này tuy không thể bằng được Hoả La Phiên Sơn Thú, nhưng cũng không quá chậm, chỉ chớp mắt đã vượt qua một đỉnh núi nhỏ.
Trên ngựa phần lớn là những người khoảng ba mươi tuổi, sắc mặt hơi đen, khá gầy, hốc mắt hõm cả xuống. Tuy tổng thể nhìn không khác người Đại Châu là mấy nhưng nhìn kỹ sẽ thấy có vài điểm khác biệt rõ ràng.
Người Nê La Quốc!
Nếu có người biết nhiều về người Nê La Quốc ở đây thì họ chắc chắn sẽ nhận ra những người kia đều thuộc huyết thống Nê La Quốc.
Tất cả mười hai mười ba người, khí huyết đều thu lại, trong mắt bao hàm tinh quang, đều là cường giả võ đạo thuộc tầng thứ Võ Sư.
Cường giả Võ Sư ở Đại Châu cũng là võ giả có địa vị khá cao rồi.
Ngay một số đại quan nhất phẩm đương triều Đại Châu, trong phủ nhiều nhất cũng chỉ có hơn chục môn khách thuộc tầng thứ Võ Sư. Dù là nhà hào môn công hầu thì môn khách Võ Sư trong phủ cũng không vượt quá trăm người.
Giờ mười hai mười ba cường giả Võ Sư cùng vào Yên Sơn, đó là động tĩnh rất lớn!
Qua một ngọn núi nhỏ, kẻ dẫn đầu ghìm cương cho ngựa dừng lại.
Những người đằng sau cũng dừng theo.
Kẻ dẫn đầu lấy ra từ trong áo một cái la bàn, sau khi xác định phương hướng thì chỉ về hướng bắc hơi lệch đông một chút, hạ giọng nói:
- Chính là hướng đó, sâu trong Yên Sơn cách đây hai trăm dặm chính là nơi ẩn náu của hai tiểu nha đầu đó. Chúng ta đi bắt chúng rồi lập tức quay về.
Hây!
Nói rồi hắn thúc ngựa nhanh chóng chạy về hướng vừa chỉ.
Hây! Hây!
Những người phía sau cũng theo sát.
- Sự việc lần này do chính A Mục Đạt Vượng đại sư dặn dò, tuyệt đối không được để có sai sót!
Vừa lao đi kẻ dẫn đầu vừa trầm giọng nói.
- Gia La Minh sư đệ đã bị tên Dương Thạc đó giết ở kinh thành Đại Châu. Việc này đã kinh động đến Phật sống A Lai của Mật Tông chúng ta. Bao năm nay Kim Phật Tự Mật Tông ta đều bị Hiển Tông áp chế, khó khăn lắm mới có tuyệt đỉnh thiên tài như Gia La Minh sư đệ rời khỏi Hiển Tông đến Mật Tông ta. Phật sống A Lai luôn coi trọng đệ ấy, để tránh cao thủ Hiển Tông giết hại Gia La Minh sư đệ mà Phật sống A Lai thậm chí đã đưa đệ ấy đến kinh thành Đại Châu…
- Không ngờ Gia La Minh sư đệ lại chết trong tay Dương Thạc ở võ cử Đại Châu!
Hắn vừa nói ánh mắt vừa đầy hận ý.
Những Võ Sư Nê La Quốc này đều là cao thủ trong Kim Phật Tự của Nê La Quốc, nói chính xác thì là cao thủ Mật Tông Kim Phật Tự.
Hơn một trăm ba mươi năm trước, Kim Phật Tự Mật Tông Hoạt Phật và Đại Yên Triều Nho Môn Đại Tông Sư Vương Chấn giao đấu, cuối cùng bị Vương Chấn giết, truyền thừa Mật Tông mười mấy đời huỷ trong một ngày, từ đó Kim Phật Tự Mật Tông bắt đầu suy yếu. Truyện được copy tại Truyện FULL
Giờ Phật sống Mật Tông "A Lai" chỉ là Phật sống chuyển thế thứ hai, coi như Phật sống đời thứ ba mà thôi, tu vi cũng chỉ ở tầng thứ Võ Thánh sơ giới.
Trong Kim Phật Tự, Mật Tông bị Hiển Tông áp chế mạnh mẽ.
Cũng chính vì thế thiên tài như Gia La Minh từ Hiển Tông sang với Mật Tông, Phật sống A Lai rất coi trọng.
Để tránh việc cao thủ Hiển Tông hãm hại Gia La Minh, Phật sống A Lai đã đưa Gia Lai Minh đến Đại Châu. Ở kinh thành Đại Châu, tốt xấu gì Gia Lai Minh cũng là sứ giả ngoại quốc, Kim Phật Tự Hiển Tông cao thủ có ngông cuồng thế nào cũng không dám giết Gia La Minh ở kinh thành Đại Châu.
Nhưng đáng tiếc, người tính không bằng trời tính, Gia La Minh vẫn chết trong tay Dương Thạc.
- Lần này Phật sống A Lai phải A Mục Đạt Vượng đại sư dẫn chúng ta tới để điều tra nguyên nhân cái chết của Gia La Minh sư đệ, báo thù cho đệ ấy! Trước đó A Mục Đạt Vượng đại sư đã gặp Đại Châu An Võ Hầu Trình Ngọc, được biết sư đệ chính là bị giết bởi Dương Thạc!
- Tên Dương Thạc này tuy là tử đệ trong phủ Trấn Quốc Công nhưng quan hệ với phu nhân Trấn Quốc Công rất xấu, cũng có thủ oán lớn với con trưởng, con thứ của Trấn Quốc Công…Vì thế lần này chúng ta đến Đại Châu, dù giết Dương Thạc thì Trấn Quốc Công cũng sẽ không làm khó chúng ta!
Tên dẫn đầu kia nói, vẻ mặt đầy sát ý.
- Đáng tiếc giờ Dương Thạc không ở kinh thành Đại Châu! Nghe nói hai tháng trước hắn xuất hiện ở nam tỉnh, gần với Nam Lâm Tự ở Huyền Di Sơn, nhưng sau đó đã bị Ẩn Giao Vương bắt đi. Giờ hắn ở đâu không ai rõ. Ngay Đại Thiên Thị Thính Thuật của A Mục Đạt Vượng đại sư cũng không thể biết được vị trí của hắn.
- Không tìm được Dương Thạc thì chúng ta đành khai đao với những người thân cận hắn vậy. Người thân cận với hắn một là Trấn Quốc Công Dương Thành, một là Hoả La Quốc công chú Đại Lâm Nhi. Nhưng đáng tiếc hai người này một thì đi theo Đại Châu Phụ Chính Vương, một người thân phận cao quý, chúng ta đều không thể động vào được…
- Cũng may Dương Thạc còn có hai thị nữ theo sát mình, chính là hai nha đầu trốn trong Yên Sơn. Hôm qua A Mục Đạt Vượng đại sư đã dùng Đại Thiên Thị Địa Thính Thuật tìm ra vị trí của chúng. Giờ chúng ta sẽ vào Yên Sơn bắt chúng về giao cho A Mục Đạt Vượng đại sư xử trí!
Tên dẫn đầu nói.
Chúng đến kinh thành Đại Châu là để báo thù cho Gia La Minh, nhưng Dương Thạc lại không có ở kinh thành. Trong trường hợp này, chúng đành ra tay với những người thân cận với hắn. Ngoài Dương Thành và Đại Lâm Nhi ra cũng chỉ còn hai thị nữ Hồng Phỉ và Lục Thuý thôi.
Đại Thiên Thị Địa Thính Thuật của A Mục Đạt Vượng đại sư cũng tương tự như Thiên Nhãn Thần Thông của Lôi Điêu Vương, đều là bí pháp có thể tìm được vị trí cụ thể của một người.
Lần này A Mục Đạt Vượng đại sư đã dùng bí pháp này để tìm Hồng Phỉ và Lục Thuý, bảo cao thủ Kim Phật Tự đến bắt họ.
- Hề hề, Ca Phổ La đại ca, giết gà đâu cần dao mổ trâu. Hai tiểu nha đầu Luyện Khí có cần mười mấy người chúng ta ra mặt không?
Tên cầm đầu vừa dứt lời thì một người dung mạo xấu xí, thúc ngựa tiến lên nói.
- Ta thấy hai nha đầu đó chỉ một mình ta là bắt được.
Kẻ đó cười hề hề, gương mặt đầy vẻ dâm tà.
- Hửm?
Ca Phổ La nhíu mày nhìn tên đang cười dê kia một cái, sắc mặt hắn tối lại:
- Nê La, ta khuyên ngươi đừng có suy nghĩ khác, hai nha đầu này dùng để dụ rắn ra khỏi hang, là dụ Dương Thạc ra. Dù không dụ được Dương Thạc thì cũng phải đưa chúng về Kim Phật Tự giao cho Phật sống A Lai xử trí. Nếu không A Mục Đạt Vượng đại sư trách tội, e là người không dễ chịu gì đâu.
Ca Phổ La lạnh băng băng nói.
Nghe Ca Phổ La nhắc đến A Mục Đạt Vượng đại sư, Nê La lập tức ngậm mồm.
A Mục Đạt đại sư có tu vi Võ Tôn đỉnh phong, là một trong Tứ đại hộ pháp dưới trướng Phật sống A Lai, là cao thủ xếp hạng năm trong Mật Tông.
Lần này Phật sống A Lai phái A Mục Đạt Vượng đi, đủ để thấy hắn coi trọng việc này thế nào. Những Võ Sư Kim Phật Tự như Ca Phổ La, Nê La làm việc cho A Mục Đạt Vượng đại sư chỉ có chút sai sót thôi e là cũng sẽ bị trách phạt vô cùng nghiêm khắc...
- Được rồi, không cần nói nhiều, xốc tinh thần lên cho ta! Nghe nói trong Yên Sơn còn có con Huyền Ưng là sủng thú của Dương Thạc, cũng đạt đến tầng thứ Võ Sư. Lần này, bắt hai tiểu nha đầu đó đơn giản nhưng không được sơ xuất đối với con Huyền Ưng kia.
Ca Phổ La trầm giọng nói.
---
Trong sơn động dưới chân một ngọn núi nhỏ ở sâu trong Yên Sơn,hai người Hồng Phỉ, Lục Thuý đang ngồi khoanh chân tu luyện.
- Hơn ba tháng rồi vẫn chưa đột phá, hẳn là thiếu gia đã đột phá đến Luyện Khí cao giới, thậm chí là tầng thứ cao hơn rồi nhỉ? Chúng ta vẫn ở Luyện Khí trung giới, cứ thế này thiếu gia càng ngày càng mạnh, khoảng cách với chúng ta càng ngày càng lớn, chúng ta không thể giúp được thiếu gia nữa, sẽ thành đồ phế vật…
Ba tháng nay, dù Hồng Phỉ, Lục Thuý có nỗ lực thế nào cũng vẫn cách Luyện Khí cao giới một chút.
Thực tế là tốc độ tu luyện của họ cũng không chậm, chỉ là toàn bộ công pháp mà Dương Thạc tu luyện đều có độ phù hợp từ mười trở lên, nhiều lần gặp kỳ ngộ, nhiều lần trong hoạ lại gặp phúc, giờ Cửu Dương Chân Thân là Võ Tôn, nhục thân là Luyện Khí đỉnh phong, hắn đã bỏ họ ở xa phía sau rồi.
Cứ thế này thì khoảng cách sẽ càng ngày càng lớn.
Hai người Hồng Phỉ, Lục Thuý sợ sẽ thật sự trở thành thị nữ bưng trà rót rượu cho Dương Thạc chứ không thể trợ giúp gì cho hắn trong chiến đấu nữa…
- Nhất định phải nỗ lực hơn nữa!
Hai người họ nghĩ, đều nghiến răng không dám thả lỏng.
Đúng lúc đó ở cửa động vọng vào tiếng kêu của Hoả La Phiên Sơn Thú.
Lộp cộp, lộp cộp!
Rồi tiếng ngựa chạy gấp gáp truyền tới.
- Có người tới!
Hồng Phỉ, Lục Thuý lập tức mở mắt, nhìn nhau, vẻ mặt đều trở nên ngưng trọng.
Nếu Dương Thạc đến thì sẽ cưỡi Huyết Phi chứ không phải cưỡi ngựa. Hơn nữa tiếng ngựa ngoài kia rất dày, ít nhất cũng phải chục con.
Họ lập tức đoán ra lần này không phải Dương Thạc tới rồi…