- Người hoà thượng này đánh nhau với Dương Thiên và có thể thắng được nửa chiêu. Đó là do thực lực của hắn mạnh mẽ, nhưng chắc cũng do hắn may mắn nữa.
Dương Thạc nghĩ thầm.
Dương Thạc biết khá rõ tình trạng hiện tại của Dương Thiên.
Lúc trước, Dương Thạc đã từng giao chiến với Dương Thiên trong Thiên Hoàng điện.
Tuy Dương Thạc còn lâu mới là đối thủ của Dương Thiên. Nhưng lúc ấy, Man Văn Thiên Tượng, Thần Long, Tiểu Hoả đều giúp đỡ Dương Thạc, thay nhau tấn công Dương Thiên, cũng đã làm cho sức chiến đấu của Dương Thiên giảm mạnh.
Chỉ cần Man Văn Thiên Tượng va chạm một phát, thì dù thực lực của Dương Thiên có mạnh hơn nữa, thậm chí, có đạt tới cảnh giới Hư Không Võ Thánh, thì cũng không thể coi thường cú va chạm đó được.
Về sau, Dương Thiên tức giận, đã đánh nhau với Tiểu Hoả, làm cho lực lượng của hắn bị tiêu hao nhiều.
Chỉ kể đến việc hắn liên tục thi triển những công kích thần hồn, để tiêu diệt một phần thần hồn của Tiểu Hoả, cũng đã hao phí một số lượng lớn tinh thần lực của Dương Thiên rồi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Sau đó, Hoả La Vương đột nhiên xuất hiện, chặn lại Dương Thiên, rồi đánh nhau với hắn một trận nữa.
Dương Thiên liên tục phải xa luân chiến như vậy, chắc chắn không thể không ảnh hưởng tới hắn được. Thực tế, Dương Thiên liên tiếp giao chiến với các cao thủ, nên sức chiến đấu của hắn bị giảm không ít. Chính vì nguyên nhân như vậy, mà sau khi Viêm Thú yêu thánh xuất hiện, Dương Thiên mới lập tức thoát thân chạy đi, rời khỏi Thiên Hoàng điện.
Hắn rời đi Thiên Hoàng điện, tất nhiên là bởi vì hắn đã khó có thể lấy được Hư Không tinh trong Thiên Hoàng điện rồi.
Nhưng đồng thời, do hắn đã gây thù chuốc oán với rất nhiều người trong Thiên Hoàng điện nên mới rời đi.
Nếu Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thần Long, Tiểu Hoả, và cộng thêm Viêm Thú yêu thánh, Hoả La Vương đồng loạt ra tay, lại thêm sức chiến đấu của Dương Thiên đang bị giảm mạnh, thì Dương Thiên sẽ rất khó an toàn chạy thoát được.
Cũng bởi vì như thế nên hắn mới lập tức rời đi Thiên Hoàng điện, đến Địa Hoàng điện.
Cho nên, khi Dương Thiên đến Địa Hoàng điện, hắn mới không ở trạng thái sức chiến đấu dồi dào. Dương Thiên bại bởi người hoà thượng trẻ nửa chiêu. Nhưng điều đó không có nghĩa thực lực của người hoà thượng trẻ kia mạnh hơn hắn.
Nhưng dù thế nào, hoà thượng trẻ có thể đánh bại Dương Thiên. Điều đó cũng đủ nói rõ, thực lực của hắn vô cùng mạnh mẽ. Chỉ sợ, hắn còn mạnh hơn Võ Thánh lôi âm tầng năm như Thượng cổ Long Hoàng một chút. Tất nhiên, dù là Càn Ngọc Long vừa mới đột phá đến cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng năm, nếu hắn không bị Dương Thạc đánh chết, thì căn bản hắn cũng không thể nào so sánh với hoà thượng trẻ tuổi này được.
Tóm lại, hoà thượng trẻ tuổi giao chiến với Dương Thiên, là do gặp được thời cơ may mắn.
Thắng làm vua, thua làm giặc.
Huống chi, cuối cùng, hắn cũng tiến vào bên trong màn hào quang trong Địa Hoàng điện, thu hoạch bảo vật trong Địa Hoàng điện.
- Đợi khi hắn đi ra khỏi màn hào quang, thì chắc thực lực của hắn sẽ tiến một bước. Lúc đó, hắn có thể vững vàng áp chế được Dương Thiên rồi.
Dương Thạc thầm suy đoán trong lòng.
Lúc trước, Càn Ngọc Long đi ra từ trong màn hào quang, thực lực lập tức tăng lên một tầng.
Hiện tại, hoà thượng trẻ này cũng lấy được truyền thừa tương tự với Càn Ngọc Long. Chờ khi hắn đi ra, dù thực lực hắn không lập tức tăng lên một tầng, nhưng ít ra cũng sẽ tăng lên rõ ràng. Bây giờ, hắn đã có thể miễn cưỡng đánh bại được Dương Thiên. Đợi khi hắn đi ra, có thể vững vàng áp chế được Dương Thiên, cũng không phải là chuyện khó hiểu lắm.
- Chẳng qua, không biết công pháp bí tịch mà hắn lấy được trong màn hào quang kia có phải là Chân Vũ bí điển hay không?
Dương Thạc vội vàng nhìn chằm chằm vào trong màn hào quang.
Dương Thạc nhìn thấy hoà thượng trẻ trong màn hào quang, cũng nhìn thấy rõ ràng những văn tự đang không ngừng xuất hiện trong màn hào quang đó.
Mà gần như cùng lúc Dương Thạc quan sát những văn tự kia, thì đồng thời, cũng có không ít cao thủ Võ Thánh phát hiện được sự xuất hiện của Dương Thạc.
- Là Dương Thạc đấy.
- Dương Thạc đã đuổi giết Càn Ngọc Long khi ở trong Thiên Hoàng điện. Bây giờ, hắn cũng đã đến Địa Hoàng điện rồi sao?
Không ít Võ Thánh trong Địa Hoàng điện này, là từ Thiên Hoàng điện chạy tới Địa Hoàng điện đấy. Cho nên, bọn hắn tất nhiên sẽ nhận ra Dương Thạc.
- Tiểu hoà thượng kia là một nhân vật lớn. Chẳng qua, Dương Thạc cũng không phải người bình thường. Có lẽ, hắn còn chưa đến hai mươi tuổi đâu, mà thực lực của hắn đã có thể sánh bằng Võ Thánh lôi âm tầng bốn rồi. Bây giờ, hắn chưa đến hai mươi tuổi đã đạt tới cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng bốn. Đợi thêm vài năm nữa, rất có khả năng, hắn sẽ đột phá cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng năm. Tư chất của hắn chắc chắn không thua kém nhiều so với tiểu hoà thượng này.
- Chỉ tiếc, nhân vật như vậy mà trước đây đã phải nhận vô số bất công khi ở trong phủ Trấn Quốc Công. Bởi vì thiên phú hắn quá kém, nên bị Dương Thiên sớm bỏ qua.
- Thiên phú kém sao? Ta thấy ánh mắt nhìn người của Dương Thiên cũng chỉ như vậy mà thôi.
- Hiện nay, Dương Thạc cùng với Dương Thiên coi như kết thù, cha con bất hoà. Mà Dương Thiên lại còn đắc tội với tiểu hoà thượng nữa. Vậy là Dương Thiên đã đắc tội với cả hai người có thiên phú cao nhất đương thời, và đang nổi danh nhất hiện nay rồi. Hừ, mặc dù thực lực của Dương Thiên rất mạnh, nhưng tương lai, chưa chắc hắn đã đánh bại được hai người này.
Giờ phút này, một số Võ Thánh đang bàn tán, đều nhìn Dương Thiên có chút hả hê.
- Hả? Dương Thạc đến sao?
Những Võ Thánh này phát hiện Dương Thạc đã đến Địa Hoàng điện, thì tất nhiên, những cường giả siêu cấp kia cũng phát hiện được sự xuất hiện của Dương Thạc.
Nhất là khi Dương Thiên thấy Dương Thạc, trong mắt hắn gần như phun ra lửa.
Nếu không phải Dương Thiên đánh một trận với Dương Thạc khi ở trong Thiên Hoàng điện, làm cho Dương Thiên bị tổn hao thực lực, thì lúc này, khi giao chiến với hoà thượng trẻ, hắn cũng sẽ không bị thua nửa chiêu.
Hiện tại, danh hiệu thiên hạ đệ nhất cường giả võ đạo của hắn đã bị hoà thượng trẻ cướp đi. Nên trong lòng hắn vừa căm hận hoà thượng trẻ, cũng vừa vô cùng hận Dương Thạc. Hắn hận không thể lập tức ra tay, giết chết đám người Dương Thạc.
- Dương Thạc, ngươi được lắm. Bây giờ mà ngươi còn dám xuất hiện trước mặt ta hả?
- Tốt… Tốt… Tốt!
- Ngươi dám đến đây. Vậy hôm nay, Bổn công sẽ thanh lý mô hộ, lấy tính mạng ngươi trước rồi nói. Hiện tại, nơi này không phải trong biển nham thạch nóng chảy, xem có ai có thể bảo vệ được ngươi.
Dương Thiên liên tục quát lớn, rồi lập tức hành động.
Ầm ầm!
Dương Thiên bước lên một bước, chuẩn bị đến trước mặt Dương Thạc, ra tay với Dương Thạc.
- Hừ. Ngươi không đánh thắng được hoà thượng kia, liền muốn đối phó ta để lấy lại thể diện của ngươi sao?
Dương Thiên vừa hơi di chuyển, Dương Thạc liền đã hiểu mục đích của hắn.
Xoẹt!
Dương Thạc không hề chần chừ, vung một tay lên, không gian Thập Phương Ca Sa lập tức được mở ra.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Mấy bóng hình từ trong không gian Thập Phương Ca Sa lập tức lao ra. Đây chính là nhóm cường giả Man Văn Thiên Tượng, Thần Long.
- Dương Thiên, ngươi dám ra tay sao?
- Ngươi đừng tưởng thực lực ngươi mạnh mẽ là có thể đánh được Dương Thạc. Hừ, Càn Ngọc Long cố gắng toàn lực đột phá đến cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng năm, nhưng cũng phải chịu chết dưới tay chúng ta, bị tan thành mây khói. Tuy thực lực của Dương Thiên ngươi mạnh mẽ. Nhưng hiện tại, ngươi vừa mới bị tiểu hoà thượng kia đánh bại, hao tổn rất nhiều khí huyết. Bây giờ, ngươi chỉ như nỏ mạnh hết đà mà thôi.
- Nếu ngươi dám ra tay, thì có tin rằng, mấy người bổn toạ cũng có thể đánh chết ngươi hay không?
VÚT…T…!
Tử Thử Yêu Thánh sớm đã đứng trước mặt Dương Thạc.
Hắn nhìn thẳng vào Dương Thiên, lạnh lùng, nói.
- Dương Thiên, ngươi muốn giết Dương Thạc ư? Vậy hãy bước qua xác Dương Thành ta trước.
- Có bản lĩnh, thì kẻ bạc tình bạc nghĩa như ngươi liền giết chết hai đứa con vợ kế đi. Đáng tiếc, với tình trạng thực lực hiện tại của ngươi, thì còn chưa biết hươu chết về tay ai đâu.
Một bóng người nhanh chóng đứng trước mặt Dương Thạc.
BOONG…!
Hắn rút ra trường kiếm, chỉ chéo xuống mặt đất, lạnh giọng quát.
Đó chính là Dương Thành cùng Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm.
Chỉ trong nháy mắt, các cao thủ phe Dương Thạc đã đi ra hết, không hề sợ hãi Trấn Quốc Công Dương Thiên, gần như thể hiện rõ thực lực có thể chống lại Dương Thiên.
- Dương Thành, ngươi cũng dám ngăn cản ta sao? Tốt, tốt, tốt. Bổn công muốn xem, đám người các ngươi có thể làm gì để ngăn cản Bổn công.
Sắc mặt Dương Thiên tái nhợt. "Oanh" một tiếng, hắn lập tức phát ra thần hoang nguyên lực. Xung quanh bốn phía hắn, sáu loại mãnh thú lập tức được hình thành, liên tục gào thét, gần như muốn lao tới trước.
- Trấn Quốc Công…
Nhưng đúng vào lúc này, một giọng nói khàn khàn, trầm thấp, đột nhiên vang lên.
- Trấn Quốc Công, ngươi đến hầm mộ của Nhân Hoàng này, cũng là vì muốn lấy được thượng cổ truyền thừa, tìm cách đột phá cảnh giới Hư Không Võ Thánh, phi thăng thượng giới. Vậy, ngươi cần gì phải vì một chút thù hận nho nhỏ mà tự rối loạn trước đâu? Nể mặt bổn toạ, ân oán giữa ngươi và anh bạn trẻ Dương Thạc liền tạm thời xoá bỏ đi…
- Xoá bỏ đi!
Tiếng nói này vừa cất lên, liền giống như tiếng sấm rền, vang lên cuồn cuộn trong Địa Hoàng điện.
Ô...ô...ô...n...g!
Mà ngay cả màn hào quang ở trung tâm Địa Hoàng điện cũng đều bị chấn động kêu lên ong ong.
Cả người Dương Thiên, đột nhiên ngưng tự, lông mày lập tức nhíu lại.
- Thần Quy Vương, ngươi cũng muốn tham gia vào việc nhà của Bổn công sao?
Một khắc sau, Dương Thiên quay sang nhìn về phía thân hình to lớn của Thần Quy Vương ở cách đó không xa.
Thần Quy Vương!
Yêu Thánh đứng đầu thiên hạ, cường giả siêu cấp cảnh giới võ đạo cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm, lực lượng khí huyết thân thể lại càng cùng tầng lớp với cao thủ siêu cấp Thú tộc cấp độ Hư Không Võ Thánh như Man Văn Thiên Tượng, Thần Long!
Vừa rồi Dương Thiên muốn ra tay với Dương Thạc thì đồng thời Thần Quy Vương gần như có thể xưng là cường giả đứng đầu đương thời rõ ràng lại mở miệng ngăn cản Dương Thiên. Theo lời của nó, hình như Thần Quy Vương hơi coi trọng Dương Thạc nên mới giảng hòa với Dương Thiên vì Dương Thạc.
Thần Quy Vương lại có thể giảng hòa với Dương Thiên vì Dương Thạc?
Hầu như tất cả mọi người ở đây đều sững sờ.
Thần Quy Vương chính là Yêu Thánh đứng đầu thiên hạ, nhân vật sống một vạn năm.
Văn minh nhân đạo đã qua vạn năm, Thần Quy Vương hầu như vẫn luôn bàng quan. Tuy đứng trong hàng ngũ Thập Đại Yêu Thánh của thiên hạ nhưng trên thực tế, hầu như tất cả mọi người đều không coi nó chính thức trở thành một cường giả võ đạo siêu cấp. Nó cũng chưa bao giờ tham gia vào bất cứ cuộc tranh đấu nào. Tuy Thần Quy Vương thật sự tồn tại nhưng nó giống như căn bản không tồn tại, hầu như không có chút ảnh hưởng nào với giới võ đạo.
Lần này tiến vào huyệt mộ Nhân Hoàng, hầu như tất cả mọi người đều cho rằng Thần Quy Vương vẫn giữ thái độ hoàn toàn trung lập.
Không trở mặt với bất cứ kẻ nào, không kết thiện với bất cứ kẻ nào
Cho dù là vị Đại Bằng Kim Sí Vương bài danh thứ hai, Huyền Vũ Yêu Thánh bài danh thứ ba trong thiên hạ Thập Đại Yêu Thánh, Thần Quy Vương đều gần như không nói mấy câu với bọn chúng.
Đối với chúng, sắc mặt không thay đổi chút nào!
Nhưng hiện tại, Thần Quy Vương lại nói chuyện thay cho Dương Thạc, thậm chí mơ hồ có dấu hiệu hứa hẹn là chỗ dựa cho Dương Thạc. Điều này lập tức khiến tất cả mọi người cảm thấy hơi khó tin.
- Thần Quy Vương, ngươi muốn ra mặt cho Dương Thạc?
Nghe được những lời này của Thần Quy Vương, Dương Thiên liền nhướng mày.
- Đây là chuyện nhà của Dương gia Đại Chu ta, không cần Thần Quy Vương nhà ngươi xen vào việc của người khác!
Trong lời nói của Dương Thiên mang theo vẻ lạnh lùng.
Hắn được xưng là cường giả võ đạo đứng đầu đương thời, tự nhiên cũng có ngạo khí của bản thân. Tuy Thần Quy Vương là cao thủ võ đạo đã tồn tại từ vạn năm trước nhưng Dương Thiên cũng chưa chắc đã để nó vào mắt. Đừng nói là Thần Quy Vương, cho dù là Đạo Hoàng thượng cổ, Thần Long thượng cổ, vạn năm trước địa vị thực lực đều vượt xa Thần Quy Vương, Long Hoàng thượng cổ do thần hồn của hai đại cường giả này kết hợp lại còn không phải bị Dương Thiên đuổi phải chạy trốn khắp nơi sao?
Dương Thiên cũng chưa chắc sẽ cho Thần Quy Vương mặt mũi!
Tuy trong miệng chẳng thèm ngó tới Thần Quy Vương nhưng giờ phút này, thân thể Dương Thạc vẫn chững lại, không lập tức giao thủ với Dương Thạc.
Hiển nhiên giờ phút này, Dương Thiên cũng kiêng kị thực lực mạnh mẽ của Thần Quy Vương.
- Dương Thiên, bổn tọa là vì muốn tốt cho ngươi. Với thực lực của ngươi, cho dù có đánh chết Dương Thạc thì chỉ sợ cũng là thắng thảm, khiến người khác ngư ông đắc lợi. Có lẽ ngươi cũng hiểu được những đạo lý này. Nếu ngươi khư khư cố chấp, bổn tọa cũng sẽ không ngăn cản ngươi!
Hai con mắt trên cái đầu khổng lồ của Thần Quy Vương lạnh lùng liếc nhìn Dương Thạc, sau khi nói xong trực tiếp nhắm hai mắt lại, không nói gì nữa.
- Ha ha ha, Dương Thiên, nếu ngươi ra tay với Dương Thạc, vậy bổn tọa cũng liền chiếm một cái tiện nghi vậy!
- Đến lúc đó chém giết ngươi, chỉ sợ tu vi của bổn tọa sẽ tiến thêm một bước, tiến vào cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm cũng vô cùng đơn giản rồi…
Ở phía khác, một âm thanh ồm ồm cũng truyền đến.
Đại Bằng Kim Sí Vương!
Giờ phút này, vị cao thủ Thú tộc siêu cấp vậy mà cũng ném một cành cây cho Dương Thạc.
- Đại Bằng Vương, ngươi…
Nghe Đại Bằng Kim Sí Vương nói vậy, sắc mặt Dương Thiên rốt cục đại biến.
Lúc trước tuy Thần Quy Vương uy hiếp Dương Thiên nhưng Dương Thiên cũng không để uy hiếp của nó ở trong lòng. Dù sao với tính cách của Thần Quy Vương, cho dù Dương Thiên có chém giết Dương Thạc thì chắc hẳn Thần Quy Vương cũng không ra tay với Dương Thiên.
Nhưng hiện tại Đại Bằng Kim Sí Vương rõ ràng công khai đứng về phía Dương Thạc. Điều này lại khiến Dương Thiên vô cùng kiêng kỵ.