Thứ bảy tan học sớm hơn mọi ngày hai tiếng, nhưng như thường lệ Thẩm Quân mỗi lần đều sẽ bị giữ lại hỏi mấy vấn đề đông tây.
Lưu Âm đứng một bên chờ hắn, người đi lại so với bình thường cũng ít hơn nhiều.
Lúc xuống lầu, Thẩm Quân không ngoài dự tính trông thấy bóng người quen thuộc tối hôm qua, người đó đứng chếch về hướng tây bắc, một nửa chìm trong bóng tối, ánh lửa trên tay lập loè.
Hai người cứ như vậy mà đi, khi ngang qua có thể ngửi thấy rõ mùi khói thuốc mà Hình Kính Dương cố ý phả tới.
“Khụ” Lưu Âm che mũi.
Mờ mịt hỏi Thẩm Quân.
“Cậu biết cậu ta hả?”
Thanh âm bình thản, không lớn không nhỏ của Thẩm Quân truyền tới tai Hình Kính Dương:
“Không biết.”
Hắn chưa từng được nam sinh tỏ tình, không biết nên xử lý như thế nào.
Nhưng nam sinh hay nữ sinh thì cũng không khác nhau lắm, chỉ cần hắn không hồi âm thì dần dần người ta cũng sẽ không đuổi tới nữa.
Không phải hôm nay cậu ta cũng không còn bám theo hắn nữa đó à.
Thẩm Quân trong lòng có một loại cảm giác như trút được gánh nặng, hắn không thích Hình Kính Dương, căn bản không quen biết cậu ta, nhưng Thẩm Quân cũng không muốn làm tổn thương cậu.
Không có thứ tình cảm nào là đáng bị khinh thường cả, kể cả khi đó là tình cảm của một đứa con trai đối với một đứa con trai.
Cho nên đợi đến thứ hai Thẩm Quân bị Hình Kính Dương đè lên tường nhà vệ sinh mà hôn, hắn cũng không hề động thủ đánh người.
Cũng không hề giãy ra.
Thẩm Quân cắn mạnh lên môi dưới Hình Kính Dương, hắn dùng lực rất lớn, cắn cho Hình Kính Dương chảy cả máu.
Thẩm Quân có bệnh sạch sẽ, hắn vốn dĩ không định làm tới bước đó.
Một mặt vừa muốn nhả ra, bên tai liền truyền tới tiếng cười nhẹ, “Thẩm Quân, cậu cứng rồi.”
Đồng phục may eo chun co giãn rất tiện lợi, Hình Kính Dương không biết từ lúc nào đã luồn tay vào.
Thẩm Quân cảm giác da đầu cũng trở nên căng cứng, bên ngoài thỉnh thoảng lại có người ra ra vào vào, hắn không dám thở mạnh, quá nóng, tay Hình Kính Dương quá nóng, hắn biết thân dưới mình càng lúc càng cương, toàn thân cũng ướt đẫm mồ hôi.
Hình Kính Dương dường như đặc biệt ưu ái quy đầu của hắn, dùng ngón tay cái xoa nắn không ngừng, Thẩm Quân dùng sức cắn răng, làm sao cũng không bắn.
Nhìn Hình Kính Dương đã trở nên gấp gáp, hắn lại càng thêm bình tĩnh, mặc dù tính khí đã cương đến độ dựng thẳng trong quần, cả người cũng trở nên chật vật, thế nhưng ánh mắt Thẩm Quân vẫn thản nhiên như cũ, “Cậu là biến thái sao?”
Hình Kính Dương vốn đang hăng hái chơi đùa với tính khí Thẩm Quân, nghe hắn nói câu này đột nhiên dừng lại.
Thẩm Quân cảm giác được phía dưới đã được người ta tha bổng, lại trông thấy Hình Kính Dương liếm lên ngón tay ướt nhẹp của mình, nhìn hắn nức nở: “Muốn ăn dương v*t của cậu, cậu cảm thấy như vậy có tính không?”
Thẩm Quân chưa bao giờ nghe thấy những lời thẳng thắn như vậy, vành tai đỏ bừng, bốc khói tại chỗ.
Hắn rất sốc, làm sao một thằng con trai lại có thể muốn ăn cơ quan sinh dục của đứa con trai khác? Thứ đó không hề sạch sẽ, cũng không ăn được.
Thẩm Quân hiển nhiên là hiểu sai ý của cậu, con người hắn rất thông minh, nhưng mà ở phương diện này nói thật hắn cái gì cũng không hiểu, hắn có thể lí giải sự khác biệt trong xu hướng tính dục, nhưng trên phương diện tình cảm gần như là một tờ giấy trắng, bởi vậy Hình Kính Dương mới có thể trót lọt mà đi tới bước này.
“Làm sao có thể… Cậu điên rồi hả?” Câu hỏi của Thẩm Quân khiến Hình Kính Dương bật cười, cậu ghé vào lỗ tai Thẩm Quân nói vài câu, muốn kích thích dục vọng của hắn:
“Ưm, cho tôi ăn được không? Cậu như thế này làm sao mà về lớp?” Hình Kính Dương cạ lên người Thẩm Quân, ánh mắt khẩn cầu.
Thẩm Quân đối với phản ứng kịch liệt như vậy của bản thân cũng rất ảo não, hắn càng sốt ruột, mắt thấy sắp tới giờ vào lớp, cất giọng khàn khàn hỏi: “Cậu thích tôi?”
“Ừm.”
“Vậy cậu ra ngoài.” Thẩm Quân ra lệnh, “bây giờ, lập tức.”
“Tôi có thể giúp cậu mà.” Hình Kính Dương nói xong liền muốn ngồi xuống.
Thẩm Quân giận run cả người, “Đây chính là “thích” mà cậu nói?!”
Đợi đến khi người đã không còn bóng dáng, Thẩm Quân cũng không lập tức tự an ủi, hắn cảm thấy vừa phẫn nộ vừa xấu hổ.
Một lúc sau, nghe tiếng bước chân xác nhận Hình Kính Dương đã đi thật rồi Thẩm Quân mới bắt đầu luồn tay vào quần.
Đây là lần đầu tiên hắn làm loại chuyện này, rất lạ lẫm, ngón tay cũng lạnh lẽo, không ấm bằng tay của Hình Kính Dương.
Thẩm Quân bị suy nghĩ của chính mình doạ sợ, nhưng vẫn bắt chước theo thủ pháp kích thích nơi đó của Hình Kính Dương, hắn một tay vịn tường, một tay nhanh chóng ma sát, tiếng nước như có như không, vừa dính nhớp lại vừa thoải mái… Cuối cùng cũng bắn ra ngoài, Thẩm Quân nhịn không được thở hắt ra.
Hắn nhìn tinh dịch chảy dài trên tường, hai mắt đỏ bừng vì kích động.
Thật sự là, điên rồi..
Danh Sách Chương: