- Em bình tĩnh đã, có chuyện gì sao?
Cô gái đi lại, nhìn An Nhiên rồi nhìn cô, vẻ mặt có vẻ đang bực mình...
- Cô là nhân viên mới?
- Vâng
- Chết tiệt
Trông cô gái dường như rất tức giận, kéo tay cô, nhìn vào mắt Hàn Băng Di mà gằn từng chữ
- Tránh xa Vũ Uy ra
- Khoan ý cô là?
Băng Di cười gượng, gì mà tránh ra, cô đã ôm hắn từ lúc nào đâu mà tránh với không tránh
- Xin nghỉ việc đi
- Này tôi vừa mới làm được một ngày
- Tôi nói cô nghỉ việc đi
Cô gái đẩy vai cô làm cô hụt vài bước cũng may có người đỡ lấy cô, nhưng mà khoan đã, cái mùi này quen quá...
- Có chuyện gì làm loạn ở đây?
Chất giọng trầm đó, đúng rồi là anh ta, cô đứng sang bên, là người cô gặp ở thang máy
- Phó tổng Vương
-Phó tổng Vương
Mọi người đều cúi đầu nhìn người người con trai này, chỉ có cô là tỉnh nhất, ưỡn ngực nhìn anh ta tự hào
- Hạo ca?
- Đình Đình? Có chuyện gì lại vào đây làm loạn
- Vũ Uy đâu? Em muốn gặp anh ấy, tại sao lại tuyển nhân viên khác mà không nhận em
- Dung Đình, có lẽ Lâm tổng...
An Nhiên cười nhẹ lại kéo nhẹ tay Dung Đình đi sang một bên, cô là cũng bị Vương Hạo Phong kia kéo sang bên đó, gượng gạo nhìn Dung Đình
- Sao lại ổn như vậy?
- Lâm tổng
- Lâm tổng
Lại một lần nữa, lần này thì dường như đã hội tụ đủ cả hai vị lãnh đạo của Lâm Thương, chỉ thiếu các cổ đông không trừng đã trở thành cái hội họp rồi, rất ồn và rất nhiều người tụ tập lại xem
- Đình Đình? Lại đây làm gì?
- Tại sao em không được đi làm, còn tuyển người khác vào, sao không nhận em vào làm việc, em thì thua kém gì, hay trình độ chưa bằng cô gái kia
Dung Đình đánh vào ngực Lâm Vũ Uy rồi chỉ tay vào Băng Di, mắt đã thấm ướt
Hắn bất chợt ôm cô gái vào lòng, trong lòng hắn cô gái nất lên từng hồi, người run lên thấy rõ
- Mọi người tiếp tục làm việc, xin lỗi đã làm phiền rồi
An Nhiên lập tức giải tán đám đông, rồi cùng hắn, Dung Đình đi vào thang máy
Cô quay sang nhìn người đứng cạnh mình, Vương Hạo Phong đứng im lặng từ đầu, theo như cô thấy thì mọi lúc đều nhìn Dung Đình thì phải...
- Vương phó tổng..
Cô hơi kéo áo Hạo Phong, anh ta nhìn xuống cô, há vì chiều cao cô có hạng chỉ có 1m65 còn anh ta cũng khoảng 1m8 gì đó chắc cũng bằng tên Vũ Uy kia chứ không kém gì đâu
- Có lẽ anh rất để ý cô Dung Đình kia
- Đi ăn không? Hôm nay nhiều chuyện chắc cô cũng mệt
Thật ra thì mệt gì chứ? Chỉ có cãi nhau với tên Vũ Uy kia mới làm cô mệt não ấy, chỉ vào nhận việc rồi vừa xuống thì gặp chuyện này chứ có làm gì đâu mà mệt!!! Nhìn vào đồng hồ 3h. Cô cũng chưa ăn gì, quay sang nhìn Vương Hạo Phong gật đầu rồi cùng đi thang máy xuống bãi đỗ xe
Hạo Phong lái chiếc Ferrari màu đỏ đi đến, mắt cô sáng lên, là siêu xe, siêu xe đó, cô há hốc miệg, mắt to tròn xoe nhìn Hạo Phong ngồi ở ghế lái
- Cô là ..
- Gọi tôi Băng Di
- Băng Di lên xe đi
- Ừm
Cô gật mạnh đầu, là siêu xe thì ngu dại gì mà không lên đi thử một lần, ngồi vào ghế phụ, cô vươn vai thoả mãn
- Là lần đầu đi sao?
- Không hẳn
- Trong cô cứ như người mới lên siêu xe lần đầu
- Ha ha ha
Thật ra trước đây cô từng đi với một cậu bạn rồi nhưng chỉ là đi họp mặt bạn bè rồi biết mặt chứ đến tên cậu ta cô chũng chẳng biết
- À Vương phó tổng!! nếu tôi đi khi còn trong giờ làm việc như vậy thì có sao không?!
-Sẽ bị trừ lương
- Á... Thế mau trở tôi về
- Nhưng là đi với phó tổng thì không sao!!
- Vương Phó tổng... Anh đùa à!!!
- Gọi tôi Hạo Phong, đã còn ở công ty đâu
- Có thể sao?
- Cứ gọi Hạo Phong
Từ lần đầu gặp ở thang máy, Vương Hạo Phong đã trông cô rất quen mắt, nhưng nhất thời chưa nhớ ra rất có thiện cảm
- Anh định ăn ở đâu vậy?
- Tới rồi
Vừa hỏi thì Hạo Phong cũng nhanh chóng trả lời, là khách sạn 5 sao....
- Chi nhánh của Lâm Thương, có thể cũng gọi là đang đi công tác nhỉ?
Hạo Phong cười bước xuống xe đi sang cửa bên kia mở ra giúp cô
- Cảm ơn anh
Cô cười rồi cùng Hạo Phong đi vào, cả hai lên thẳng lầu nhà hàng của khách sạn dưới ánh mắt ngưỡng mộ của nhân viên tại đây, " cô gái bí ẩn cùng Phó tổng có quan hệ mờ ám"
- Băng Di, cô muốn dùng gì
Cô nhìn sơ qua menu, mọi thứ đều rất đắt, không hổ danh khách sạn 5 sao của Lâm Thương
- À chỉ cần một ly nước chanh
Cô đưa tay lên, nhìn Hạo Phong cười cười
- Vậy lấy hai phần bò
Hạo Phong vẫy tay, miệng nhếch lên nhìn cô
- Có phải là thấy mắc không?!
- À vâng
- Đừng lo cứ ăn tự nhiên đi- Vương Hạo Phong phẩy tay cười cười nhìn cô
- Thật không?! Nhưng ai trả tiền?!
Băng Di ngại ngần nhìn anh
- Là công ty trừ tiền lương của cô để trả!!
- Gìii? Tôi nhìn thì sướng hơn- Cô đập bàn đứng dậy, trợn mắt nhìn anh
- Tôi đùa đấy!! Tôi đã nói tôi trả rồi
Anh bạn biết đùa quá =,=
Cạch...
Để ly rượu vang bên xuống bàn, Hạo Phong hơi nhíu mày nhìn Băng Di
- À đúng rồi Hạo phong!! Anh là thích Dung Đình à
Vừa lúc cô ngước lên thì thấy Hạo Phong cũng nhìn mình, ánh mắt chạm nhau làm cô hơi ngại ngần
- Dung Đình ? Nếu thích cũng chẳng được gì nhỉ?
- Ý anh là...?!
- Vương Hạo Phong?
.......
Đọc nhanh tại Vietwriter.com