Cho đến khi tôi rời khỏi câu lạc bộ, mặt tôi vẫn đỏ bừng.
Ánh sáng của những ngọn đèn ô tô vụt qua chiếu đến tôi trong màn mưa bụi, sau đó lại vụt qua.
Hu hu hu, liệu tôi có bị sếp đuổi việc không chứ?
Tôi cúi đầu cầm ô đi dưới mưa, đi ngang qua một con hẻm nhỏ bỗng nghe thấy tiếng mèo kêu meo meo nho nhỏ.
Có mèo ư?
Radar phát hiện mèo của tôi như bắt được tín hiệu, tôi dừng lại, quay người và đi vào con hẻm.
Tôi thấy dưới mái hiên, một con mèo sư tử trắng cả người ướt sũng đang cuộn tròn lại, nó ngước mắt lên nhìn tôi, sau đó khẽ kêu.
"Meo meo"
Tiếng kêu khe khẽ, có chút mê hoặc và ủy khuất.
Trong tích tắc, làm trái tim tôi tan chảy.
Chú mèo sư tử này khá to lớn, cơ bắp săn chắc dưới lớp lông ướt, vừa nhìn đã biết là một con mòe yang lake rồi.
Nhưng lang thang bên ngoài, kể cả đại ca mèo, cũng sống không dễ dàng.
Chú mèo sư tử này hình như không sợ tôi, nó loạng choạng đi về phía tôi, trên đường bỗng sấm sét lóe lên, nó trực tiếp lao thẳng vào lòng tôi.
TÔI……
Tôi che miệng, gần như không thể che giấu sự hưng phấn của mình.
Tôi có một con mèo rồi…hahahahaha!
Giống như một ông chú độc ác, tôi dụ mèo sư tử: "Nếu em không ngại, thì về nhà với chị nhé!”
Nó mặc kệ tôi, thay vào đó, nó dựa vào vòng tay tôi và rúc sâu hơn trong ngực tôi, hướng về phía nguồn nhiệt người tôi tỏa ra.
“Quyết định vậy đi, nếu em đã trắng trẻo như này, thế gọi em là Trứng đen đi!”
Mèo sư tử, không, Trứng Đen ngẩng đầu lên, đôi mắt xanh ngây thơ nhìn về phía tôi, “Meo” một tiếng tựa như muốn kháng nghị.
Đôi mắt này, sao lại quen mắt thế nhỉ?
Tôi nghiêng đầu nhìn nó, lại không nhớ ra mình đã từng thấy một đôi mắt như vậy ở đâu, cuối cùng, tôi đưa mũi lên, ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng giữa mũi và miệng nó.
"Con mèo nhỏ tham lam này. "
Tôi bế Trứng Đen lên, chỗ nó ban đầu đang nằm là dùng quần áo khô đắp, dưới ánh đèn lờ mờ, tôi cũng không nhìn rõ lắm, đành trực tiếp lấy lớp quần áo trên cùng quấn tạm con mèo lại.
Trong khi đang loay hoay bọc nó lại, bất chợt nhìn thấy một chiếc điện thoại, cùng với cả…quần lót???
Tôi cầm điện thoại lên và bấm hai lần, liền phát hiện nó đã bị nước vào hỏng rồi.
Có lẽ chỉ là đồ vứt đi.
Tôi cũng không suy nghĩ nhiều, tôi trực tiếp mang con mèo về nhà. Khi tôi đang lau người cho con mèo, tôi mới nhận ra rằng thứ dùng để quấn con mèo hóa ra lại là một chiếc quần.
Vấn đề là, chiếc quần này trông rất quen mắt nha.
Bảng tên tùy chỉnh ở cạp quần hoàn toàn giống với bảng tên tôi thấy hôm nay.
Đây... không phải là quần của ông chủ Tiêu hay sao?
Nghĩ đến quần lót và điện thoại di động trong hẻm, tôi chợt hiểu ra điều gì đó.
Tôi che miệng lại, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn.
U là trời.....
Hóa ra cha của con mòe này, là một người có sở thích ‘khỏa thân’ sao?