Máu rỉ ra từng chút, màu đỏ nhuốm đầy trên chiếc quần ống rộng màu be bắt đầu lan rộng ra chiếc ghế. Tiếng rên đau của Lý Tuệ An gào lên chỉ là phản xạ tự nhiên đau đớn và sợ hãi.
Hàm răng Lý Tuệ An cắm chặt vào bờ môi đo đỏ, tưa máu cả rồi. Sau đó cả đất trời như rung chuyển lên, không gian rung lắc chuyển màn ảnh những đồ vật như thể phân thân ra làm ba cái, ý thức cô bắt đầu mơ hồ.
Bên ngoài tất cả đều đang huy động cảnh sát tách người dân bên ngoài ra khỏi nơi nguy hiểm, cảnh sát cơ động, cảnh sát giao thông và cả bộ an ninh đều đang đi đến.
Việc sạt lỡ này không phải chuyện nhỏ, ai nấy đều biết siêu thị này là chi nhánh tập đoàn lừng lẫy lớn nhất vì thế nơi này cũng là nơi dựng lên làm trung tâm của thành phố T. Tòa siêu thị chỉ khoảng 7 tầng, bên cạnh siêu thị là một khách sạn lớn nhất thành phố T chưa đựng 37 tòa lầu đồ sộ.
Nhìn từ bên ngoài thì toàn kính với thanh sắt, hai tòa nhà một nhỏ một lớn dính chặt với nhau, có thể sụp đổ cả hai bất cứ khi nào. Vùng đất bên ngoài nhanh chóng bị phong tỏa dây phong tỏa tổng diện tích tòa nhà 37 tầng là 54000m².
Tiếng còi hú của xe cứu thương ngày một to lên, hiện trường hổn loạn. Dân thì có người chạy loạn cả lên không biết bản thân có đang dẫm đạp lên xác của nhau hay không, còn một số không sợ chết cứ sáp lại gần khu vực nguy hiểm khiến cho đội an ninh chật vật rất lâu.
Sau đó nhanh chóng có đội lính cứu hỏa, hay còn gọi là cảnh sát phòng cháy chữa cháy-cứu hộ cứu nạn. Những anh chàng khoác lên bộ trang phục màu xanh đen sọc dạ quan kéo quanh cơ thể từ vùng bụng, cánh tay, hai chân và đội trên đầu cái mũ bảo hộ.
Trên bụng thắt chặt cái thắt lưng màu xám giống như chất liệu của sợi dây thừng cố định bằng chốt nịt. Từ bên trên xe cứu hỏa cánh cửa xe mở toan nhanh chóng, đoàn người từ bên trong hóc cửa dần một lao xuống lộ ra những anh chàng cao to lực lưỡng.
Không nói quá chứ những người này cứ giống như đạt tiêu chuẩn hàng đầu của đội quân lính cứu hỏa từng thấy, không những cao lớn và mạnh mẽ mà còn có nhan sắc vô cùng xuất chúng nhất là người đàn ông ra sau cùng.
Anh ta sở hữu chiều cao 1m88 hai vai rộng vững chắc, bộ đồ lính cứu hỏa rộng phì ra nhưng nhìn anh ta rất có cơ bắp. Anh là Phạm Thiên, một thành viên trong đội ngũ tại đơn vị WM, Phạm Thiên với thành tích xuất chúng chỉ đứng sau đội trưởng được tất cả đồng nghiệp trong đơn Vị WM công nhận.
Những con mụ nhởn nhơ bên ngoài lại nhìn chảy cả nước miếng ra ngoài không ngừng hô hét với nhau đẩy tới gần hơn với khoảng cách nguy hiểm. Tôi nói thật, nhìn thôi đã đủ biết hãm cỡ nào rồi, giờ nào rồi còn mê trai cơ chứ.
Đội lính cứu hỏa trang bị đầy đủ tâng trang cứu nạn sơ cứu người mắc kẹt bên trong đầy đủ, găng tay, kính, nón, đồ bảo hộ, ủng, họ đã bắt đầu tiến hành đi vào bên trong tòa siêu thị THL. Phạm Thiên tiến vào bên trong từ tầng 1, có lẽ đã chạy ra ngoài hết cả nên anh không nhìn thấy một bóng người trừ nơi thang cuốn ra.
Bên ngoài xe nâng được di chuyển đến gấp rút, xe nâng và lính cứu hộ lại gần các tầng cao hơn đưa những người mắc kẹt bên trong tòa lầu ra ngoài vì không có than cuốn nhiều tầng, thang máy bị hư hỏng cũng đã ngừng hoạt động.
Những người đã thoát ra an toàn thì không ngừng cảm ơn khôn riết, họ biết ơn vì đã có người đến cứu họ.
Vì bị hủy cầu thang tầng một nên di chuyển lên trên gặp rất nhiều khó khăn, Phạm Thiên nhìn thang cuốn tầng một bị sụp xuống cũng cảm thán không ngờ bị sập đến như thế lại có thể trụ nổi các tầng bên trên.
Không suy nghĩ nhiều đội lính cứu hỏa WM đã đi lại gần nơi thang cuốn bị sập, sơ cứu và di chuyển những người mắc kẹt ở thang ra ngoài. Có người bị thang cuốn cả tay vào có áo có quần nhưng nặng nhất ở đây là chân tay bị cuốn vào chân tay vịn.
Hiện trường vô cùng khó khăn, những người bị xây xát nhẹ thì đã được đội y tá và bác sĩ sơ cứu qua rồi bắt đầu đi theo đội an ninh di chuyển rời khỏi. Tiếng nói quát lớn những người hóng chuyện không rời khỏi vang lên.
"Tất cả những người không phận sự hãy rời khỏi đây, chúng tôi đến để cứu người chứ không phải đến đây làm ca sĩ hay thần tượng mà cứ lại gần. Mau rời khỏi đây, nơi này nguy hiểm."
Tiếng quát lớn nhưng không hề lấn át những người điên cuồn hóng chuyện, những người ở đội an ninh cũng không nghỉ tay họ bắt đầu dùng bạo lực vì sự điên cuồn này. Dùng gậy để hù dọa và đẩy những người dân tò mò.
Bên trong tất cả lính cứu hộ đều đang tiến hành ngày càng thuận lợi, có những người thì tự đi được rời khỏi còn có những người thì đã bị gãy xương và cần sự đưa đi của các anh chàng cứu hộ.
Phạm Thiên đi cùng các đồng đội, đội trưởng thì chỉ huy bên ngoài và hỗ trợ cứu hộ bên phía tầng cao bằng xe nâng. Phạm Thiên lại thấy một bác bị tường gạch đè lên nửa người, không phải là to lớn lắm nhưng nó vẫn là lớn cho một người khiêng vẫn cần hỗ trợ từ người khác, Phạm Thiên chỉ nhìn thấy một anh chàng đang còn rảnh tay, anh chỉ huy một anh chàng đó.
"Châu Kiệt, bên này có người bị tường đè lên đến đây giúp tôi nâng lên."
- "Được"
Tiếng đáp lại nhanh chóng, dường như đang chờ lệnh và hành động bất cứ khi nào. Anh chàng Châu Kiệt đi nhanh đến nâng cùng Phạm Thiên bờ tường trắng lên, hai người đều dùng sức, cố hết sức một hồi lâu mới có sự lây chuyển.
Người bác đang bị đè lên đang đau đớn rên rỉ, khiến cho hai người càng muốn tốc hành như muốn đá văng tảng đá nhanh hơn. Đôi mày Phạm Thiên cau nặng nề, dùng sức lực mạnh mẽ tiếng gầm từ miệng Phạm Thiên và Châu Kiệt Vang lên. Cuối cùng cũng đã di chuyển qua được.
Nhanh chóng đội y tế chạy vào khi thấy bóng dáng của cả ba đi ra, thân bác ấy bê bết máu khiến ai nhìn cũng thấy rợn gáy.
Sau nhiều tiếng đồng hồ liền thì những công việc cấp cứu ngày càng một ít hơn, tất cả đều không có nhiều rủi ro. Bị thương nặng nhất chỉ có bị gãy chân tay và biến dạng cơ thể, rất may vì chẳng có ai thương vong sau vụ việc này.
Điểm chốt ở đây là chẳng phải sạt lỡ hay nhũn chân đất mà sụp đổ siêu thị, mà là hiện tượng động đất đầu tiên ở thành phố T. Các tin tức truyền hình cũng đưa tin về trận động đất cao độ, khiến cho vài tòa nhà của những thành phố khác cũng gặp trường hợp tương tự không chỉ riêng nơi này.
Tất cả những anh hùng lính cứu hỏa đều đang chuẩn bị đi về, Phạm Thiên vẫn còn bên trong để kiểm kê lại những nơi xem còn ai có thể bị mắc kẹt nhưng không nhận ra.
Đội y tế đã rời khỏi gần hết chỉ chừa lại hai chiếc giành cho trường hợp không hay. Khi Phạm Thiên hầu như đã gần xong, anh định rời khỏi thì bên tai lại truyền đến một âm thanh giọng nữ yếu ớt.
"Cứu...tôi... Cứu tôi với."