Nhưng mà cô vừa mới nương theo làn gió bay tới, một vòng máu tươi đã xuất hiện.
Anh ra tay ngoan lệ, không hề có chút lưu luyến nào đối với thế giới này.
Sênh Ca liều mạng gọi nhưng không ai nghe thấy, bất lực nhìn thấy anh ngã xuống trong vũng máu, hoa đào rơi trên mặt đất bị nhuộm đỏ một màu máu tươi.
Cô gái khóc đến đỏ mắt, tê tâm liệt phế gọi:
“Chu Dạ! Chu Dạ!”
Trong nháy mắt trước khi sinh mệnh kết thúc, dường như Chu Dạ nghe thấy được thanh âm của cô, anh hướng về phía mộ bia cong môi cười dịu dàng.
Vì yêu, ẩn nhẫn 3 năm.
Vì yêu, giết người không chớp mắt.
Vì yêu, kết thúc cuộc đời này để đi tìm em ở thế giới mà anh tưởng tượng, hoặc là một thế giới khác thực sự tồn tại, anh không biết, nhưng mà chỉ cần có 1 phần ngàn, 1 phần triệu cơ hội có thể cho anh gặp được em, anh sẽ không hề do dự.
Nguyện thâm tình không tiêu tan, đời đời kiếp kiếp đều có thể cùng em gặp lại.
Kiếp này vốn ngắn ngủi, không em làm sao vui.
Ngày thứ hai cảnh sát nhanh chóng tìm đến nơi này.
Trong buổi chiều tươi đẹp diễm lệ kia, trong vườn, hoa đào bỗng nhiên toàn bộ rơi xuống, cánh hoa đầy trời bao trùm lại mộ bia, che giấu đi dấu vết của máu đỏ và thê lương trên mặt đất.
Trong khoảnh khắc này thế giới rơi vào bóng tối vô biên vô tận.
Sênh Ca vẫn đang gào thét vô vọng, linh hồn dần dần rơi vào vòng xoáy vô tận, cực quang lóe lên ánh sáng trắng, giống như đến điểm cuối của thế giới, trầm luân tiến vào vực sâu không thấy đáy.
_____________
Cảm giác choáng váng mệt mỏi thẩm thấu toàn thân, bỗng nhiên cô nghe được âm thanh bà nội.
“Niếp Niếp, cháu có nghe bà nói gì không? Có thể nói chuyện được không”
Sênh Ca bừng tỉnh mở mắt ra, đập vào mắt là gian phòng quen thuộc, khóe mắt cô vẫn còn mang theo nước mắt.
Bên tai còn quanh quẩn âm thanh thông báo kia:
“Căn cứ theo thông tin từ cảnh sát, hung phạm gây ra án mạng ở tiểu khu Cẩm Tú đã bị bắt, hung thủ sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn làm cho người vô cùng phẫn nộ, hai nạn nhân bị hành hạ man rợ trong khoảng 36 giờ liên tục mà không chết, cuối cùng bị hắn ném từ trên cao ốc xuống, hiện trường quá thảm liệt, làm cho tất cả chúng tôi đều đau lòng,
Mà hung thủ chính là thanh niên gần đây mới nổi lên trong giới kinh doanh, vừa lọt vào top đầu những gương mặt trẻ khởi nghiệp toàn quốc —— Chu Dạ, cũng làm cho người ta hận càng thêm hận, tại sao một nhân tài của quốc gia có thể làm ra những chuyện như vậy!......”.
Sênh Ca vẫn còn đang trong trạng thái thất thần, nước mắt không cầm được chảy xuống hai hàng má, đôi mắt đờ đẫn nhìn lên trần nhà, trong miệng lẩm bẩm nói:
“Chu Dạ......”
Bà nội vẫn một mực ngồi bên cạnh, thấy cháu gái cuối cùng cũng nói chuyện, kích động vui đến phát khóc, nhanh chóng đứng lên sờ lấy khuôn mặt Sênh Ca, mở giọng hiền lành hỏi:
“Niếp Niếp đang nói gì thế?”
Sênh Ca cảm nhận được lòng bàn tay của người bên cạnh truyền đến nhiệt độ cơ thể chân thật, nỗi khiếp sợ không thể tưởng tượng nổi khiến con ngươi rung động mãnh liệt, hoảng hốt quay đầu nhìn về phía bà nội, theo bản năng đưa tay nắm lấy bàn tay khô gầy đó.
Cảm giác chân thực đi cùng với nhiệt độ để cho tâm tình cô rối loạn, khó khăn lắm mới mở miệng được:
“Bà nội, chúng ta đang ở đâu?”
“Niếp Niếp, cháu sao vậy? Chúng ta vừa mới dời nhà từ thành phố Hải đến Bắc Kinh cuối tuần này, Niếp Niếp quên rồi sao? Vốn là Niếp Niếp muốn học cấp ba ở nơi này......”
Bà nội vừa nói vừa đau lòng tự trách:
“Có phải Niếp Niếp không thích ở đây hay không? Nếu như không thích, bà nội sẽ đưa cháu trở về trường cũ để học, cứ yên tâm, lần này bà nhất định sẽ bảo vệ cháu thật tốt.”
“Bắc Kinh? Cấp 3?” Mi mắt Sênh Ca run rẩy, trong não vẫn hoàn toàn hỗn loạn, nhưng nhìn thấy vẻ tự trách trong mắt bà nội, cô nhanh chóng vứt đi vẻ kinh ngạc, vội vàng trấn an nói:
“Không có, cháu thích ở đây, giáo viên nơi này tốt hơn, bà nội đừng suy nghĩ nhiều.”
Sênh Ca nói xong, chuyển động đôi mắt mắt nhìn bốn phía, là phòng trọ mà năm đó cô và bà nội chuyển tới từ thành phố Hải.
Lúc nhỏ hoàn cảnh gia đình của cô rất tốt, nhưng vào năm tám tuổi người ba làm kiến trúc sư xây dựng bị tai nạn lao động mà chết, nhận được khoản bồi thường 60 vạn, mặc dù không còn ba, nhưng mà mẹ và bà nội luôn quan tâm yêu chiều, đều mua cho cô những thứ tốt nhất.
Thế nhưng cuộc đời vốn trớ trêu, không nghĩ rằng chuyện ngoài ý muốn lại lần nữa ập tới, năm mười tuổi, mẹ không thoát ra được khỏi nỗi đau khổ khi không còn ba bên cạnh nên tích tụ thành bệnh mà chết, sau đó chỉ còn cô và bà nội sống nương tựa lẫn nhau,
Cô cho là vận mệnh sẽ không bất công đối với cô thêm một lần nào nữa, thế mà nửa tháng trước, khoản tiền tài ba mẹ để lại cho cô bị bác cả thích rượu bia thích cờ bạc lừa gạt từ trong tay bà nội, chỉ còn thừa một số tiền nhỏ mà thậm chí bác cả còn không tha, thiếu chút nữa là ra tay đánh cả người mẹ sinh ra mình.
Cô chỉ còn lại bà nội, không thể lại để xảy ra chuyện gì thêm nữa, đành chủ động đưa ra ý kiến dời nhà, đến nơi không ai biết tiếp tục cuộc sống mới.
Vừa vặn hiệu trưởng trường cấp ba Nhất Trung ở Bắc Kinh từng thấy cô tham gia một cuộc thi vũ đạo, cho nên phá lệ chủ động mời cô tới Nhất Trung học tiếp.
Cũng là ở đây, cô gặp người thiếu niên yêu sâu đậm, âm thầm chịu đựng vì mình kia.