• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Tiểu Màn thầu

Đường Minh Thiên quay đầu nhìn thấy Kiều Tịnh đang ở phía trước.

“À, hoá ra là vậy.” Anh ta xấu hổ mỉm cười, xoa tay, trong ánh mắt còn mang theo vài tia lo lắng.

Có phải mình đã đắc tội với Thẩm tổng không?

Kiều Tịnh thong thả bước đi, vài sợi tóc bị gió thổi ngẫu nhiên rơi vào mắt, bóng dáng mảnh khảnh ấy nháy mắt đã biến mất ở cuối hành lang.

Thẩm Luân nhíu mày thu hồi tầm mắt, nhấc chân đi về phía thang máy.

Vương Hiểu đi theo sau, Đường Minh Thiên đứng yên tại chỗ, thầm nói không xong rồi.

Tuy Đường gia cũng có tiền nhưng vẫn thua xa với Thẩm gia, giống như đệ tử gặp phải sư phụ, đại thiếu gia nhà họ Đường như anh ta cho dù có thể diện ở Ma Đô, nhưng ở trước mặt Thẩm Luân cũng chỉ giống như một con khỉ.

Sắc mặt Đường Minh Thiên khẽ biến đổi, lập tức đuổi theo. Kỳ lạ, chẳng phải bên ngoài vẫn luôn đồn đãi rằng Thẩm Luân không có bạn gái sao?

Cô nhóc Kiều Tịnh này, thật không để cho người ta yên tâm một chút nào!

Có chỗ dựa như vậy, vì sao không nói sớm?

“Người đâu rồi, Thẩm tổng đâu?” Đường Minh Thiên đi xuống lầu đã không còn nhìn thấy bóng dáng của Thẩm Luân đâu nữa, anh ta tuỳ tiện bắt lấy một người đứng trước cửa công ty hỏi.

Cô gái đứng trước cửa sợ đến mức lắc đầu: “Không, không thấy.”

Lúc này, một chiếc siêu xe chạy về phía đường chính. Thẩm Luân nhìn đôi mắt đỏ hoe của Kiều Tịnh, ánh mắt tối sầm: “Em khóc sao?”

Kiều Tịnh lắc đầu. Cô không khóc, chỉ là vừa rồi có chút khó chịu, cho nên hốc mắt mới ửng đỏ.

Cẩn thận suy ngẫm lại, cũng không có gì đáng tức giận, sau khi buồn bực qua đi, Kiều Tịnh đã cảm thấy không sao nữa, thậm chí còn cảm thấy có chút buồn cười.

Hơn nữa, cô nhớ rõ Thẩm Luân không thích nhìn thấy cô khóc, việc này sẽ làm anh nổi giận. Cô không muốn phải nghĩ cách dỗ anh nữa, cho nên trước mặt anh cô luôn làm theo ý anh, cố gắng không chọc đến anh, bằng không cô lại tự rước lấy xui xẻo.

Kiều Tịnh quay đầu nhìn bên ngoài cửa xe: “Không có, không có khóc.”

Vì muốn chứng minh cô không khóc, cô cố ý quay đầu lại, đôi mắt đen nhánh nghiêm túc nhìn anh.

Nhìn đi, tôi không có khóc!

Nhìn đôi mắt ửng đỏ, trong lòng Thẩm Luân lại ngứa ngáy, rũ mắt nói: “Trên tay đang cầm cái gì?” Giọng nói có chút trầm khàn, yết hầu nhấp nhô.

Đôi mắt ửng đỏ trông khá xinh đẹp. Nháy mắt, Thẩm Luân lại muốn nhìn thấy cô khóc.

“Hợp đồng.”

Thẩm Luân cầm lấy bản hợp đồng trong tay cô, cô cũng không giành lại nhẹ nhàng buông tay để anh lấy nó.

Tuỳ tiện lật vài trang, anh đóng bản hợp đồng lại, lên tiếng: “Anh đã tìm cho em công ty quản lý mới, không cần vội qua đó. Nếu em đơn phương chấm dứt hợp đồng, đám truyền thông sẽ không dễ dàng buông tha cho em, cho anh mấy ngày xử lý việc này.”

Kiều Tịnh vâng một tiếng, con mắt sáng ngời nhìn về phía Thẩm Luân: “Cảm ơn anh.”

Trên gương mặt trắng nõn mang theo nụ cười cảm kích, nếu để Thẩm Luân ra tay chứng tỏ cô có thể cáo mượn oai hùm một phen, bằng không sẽ uổng phí tấm lòng của Thẩm đại thiếu gia rồi.

Cuộc sống khó khăn như vậy, vẫn phải cố mỉm cười vui vẻ, giờ phút này cô cảm thấy tâm tình cũng tốt hơn!

Hiện tại Kiều Tịnh đã có động lực, muốn nhanh chóng trải qua hết cốt truyện, đã có thể đi tìm hệ thống rồi! Cuộc sống này, không phải thuộc về cô.

Thẩm Luân quan sát hết mọi biểu cảm trên khuôn mặt cô, trong lòng có chút không thoải mái. Cố áp chế lại cảm xúc khác thường trong nội tâm, anh trầm mặc nhìn ra ngoài cửa xe.

“Thẩm Luân, sao anh lại đi đến Hạ Hoa?” Thời điểm Kiều Tịnh xuống lầu, nhìn thấy Thẩm Luân đang đứng trước cửa công ty, sau đó lại bị anh kéo lên xe.

“Đến đây bàn công việc, tình cờ nhìn thấy em.”

“……”

Kiều Tịnh có chút cứng họng.

Buổi tối, Kiều Tịnh nhận được điện thoại của Hoàng Sam. Trước đó cô ta luôn trốn tránh Kiều Tịnh, hiện giờ lại gấp gáp gọi điện thoại cho Kiều Tịnh.

Điện thoại đổ chuông một lúc, Kiều Tịnh mới lười biếng nhấc máy. Cuộc gọi được thông, trong điện thoại ngữ khí của Hoàng Sam dường như sắp khóc đến nơi: “Kiều Tịnh, sáng nay chị bỏ quên điện thoại ở phòng tập. Nghe nói hôm nay em có đến công ty? Em có việc gì thì cứ nói với chị.”

“Hoàng tỷ, em vẫn luôn tôn trọng quyết định của công ty, không có ý kiến gì. Hơn nữa, em đến tìm chị, nhưng chị lại không muốn gặp em.”

Thực sự Kiều Tịnh rất chán ghét Hoàng Sam, muốn thích cũng không thích nổi.

Về sau cô sẽ đến công ty khác, không còn quan hệ gì với Hoàng Sam nữa, cô không muốn phí lời với cô ta.

Đầu dây bên kia Hoàng Sam ra sức giải thích. Kiều Tịnh suy nghĩ, thái độ của công ty đối với cô thay đổi lớn như vậy, khẳng định là vì Thẩm Luân.

Cô cúp điện thoại. Mấy ngày qua cô không đi đến Hạ Hoa, trong khoảng thời gian đó Đường Minh Thiên đã gọi điện thoại cho cô, giải thích với cô một phen, cô nghiêm túc lắng nghe, chỉ vâng hai tiếng, cúp điện thoại cô vẫn không đi đến công ty.

Cô lấy lý do bị bệnh đau họng. Có phải cảm thấy lý do này rất quen không? Không phải nói giọng nói của cô không được khỏe à, cho nên không thể tham gia buổi biểu diễn sao!

Cô ỷ vào thế lực của Thẩm Luân, phải kiêu căng một phen.

Đường Minh Thiên bị cô chọc tức đến bật cười, chỉ là nụ cười này rất khó coi, cái cô nhóc này thù dai thật.

Anh ta thu hồi nụ cười bảo Hoàng Sam đến tận nhà bồi tội với Kiều Tịnh. Sau khi Hoàng Sam đứng trước cửa nhà, Kiều Tịnh cũng không thèm mở cửa.

Cứ như vậy kéo dài đến một tháng sau. Vào một buổi trưa, trong lúc nhân viên cả nước đang dùng bữa trưa, buồn chán lướt W, muốn xem có tin tức gì mới không. Trên trang đầu W, đột nhiên xuất hiện một tin chấn động làm quần chúng ăn dưa hóng hớt.

Tin bác quái trong giới giải trí: Đây là ai vậy nhỉ, thực sự cực kỳ giống một vị minh tình nào đó @SJ —Tiểu Hữu. Các người đừng nói tôi chuyên môn tung tin đồn nhãm nữa nhé, bề ngoài nhìn đơn thuần như vậy, ai ngờ sau lưng lại là tiểu tam, lén lút qua lại với lãnh đạo [icon trái chuối].

Phía dưới có đăng ba tấm ảnh. Tấm đầu tiên là hình một một nữ mình tinh đeo khẩu trang kề vai sát cánh với một người đàn ông trung niên bước vào khách sạn, tấm thứ hai là tấm bị bắt gian tận giường, tấm thứ ba là cảnh tiểu tam bị bà lớn đánh.

Trong ba tấm ảnh này, gương mặt của người đàn ông trung niên cùng bà lớn đã được làm mờ, chỉ có mỗi mặt nữ minh tình là thấy rõ.

Tin tức này với vận tốc ánh sáng đã được các người nổi tiếng V liên tục chia sẽ. Bên dưới bình luận không ngừng tăng lên:

[Mẹ kiếp!!! Đây không phải là Tiểu Hữu của nhóm nhạc SJ sao! Tôi muốn đánh mình một cái quá, có phải tôi đang nằm mơ không? [ icon sock]]

[Năm nay trên W thật nhiều tin tức chấn động!]

[Ha ha, sớm đã biết trước công ty quản lý của bọn họ không phải dạng tốt đẹp gì, Kiều Tịnh mau nhanh chóng rời khỏi nhóm SJ đi, chướng khí mù mịt, có thể mau tránh xa giới giải trí được không?]

[Lầu trên, xin ăn nói cho đàng hoàng, chuyện này có liên quan gì đến Kiều Tịnh, nhắc tên Kiều Tịnh làm gì?]

Phía dưới bình luận này, lập tức có người lên tiếng xin lỗi.

[Đàn ông đích thực: Mẹ kiếp, thực xin lỗi, tôi sẽ lập tức xoá ngay. Kiều Tịnh của tôi thật đáng thương! Đừng tổn thương cô ấy nữa! [ icon khóc]].

[Ngói lưu ly: Nếu đã là fans, cần gì ăn nói như vậy? Hoan nghênh gia nhập vào hậu viện của tiểu Tịnh Tịnh, nhắc nhở với cậu một việc, chúng ta là những fans chân chính, đừng đi khắp nơi gieo thù chuốc oán ~]

[Đàn ông đích thực: Vâng vâng, đã hiểu ~]

[Cái tên đàn ông đích thực kia muốn tôi cười chết à, đang thể hiện sự sùng bái sao? Ban đầu nói năng vô cảm với Kiều Tịnh như vậy, bây giờ thì lại bị fans của cô ấy thu hút trở thành fan luôn rồi kìa [icon cười to]

Fans chân chính của Kiều Tịnh, tự động xoá bỏ những bình luận ác ý với Kiều Tịnh. Đám fans của Tiểu Hữu vì những tấm ảnh này bị chấn động một phen, đám thủy quân cùng người qua đường sôi nổi bình luận, khắp nơi đều là những bình luận tỏ vẻ nghi ngờ, cũng không gây quá nhiều gợn sóng.

Sau khi tin tức này bị tung ra, bộ phận quan hệ xã hội của công ty giải trí Hạ Hoa đã ra tay. Cho dù cố gắng làm lắng xuống như thế nào, ảnh chụp cũng đã bị công khai, hai giờ sau, một đoạn video ngắn xuất hiện.

Video được quay bằng điện thoại, là quan cảnh trong căn phòng khách sạn, rõ ràng người trong video này chính là Tiểu Hữu không thể sai được.

Lúc này, tin tức nhóm trưởng Tiểu Hữu của nhóm nhạc SJ chính là tiểu tam lén lút qua lại với lãnh đạo đã được xác thực, bình luận trên mạng hoàn toàn bùng nổ.

Cùng ngày hôm đó, vài tiếng sau, Kiều Tịnh dẫn theo luật sư đến công ty giải trí Hạ Hoa, với yêu cầu muốn rời khỏi nhóm nhạc SJ, chấm dứt hợp đồng với công ty.

Cách làm này giống như ném đá xuống giếng, nhưng đây là cơ hội tốt nhất để thoát thân, hiện giờ trên mạng toàn là tin tức của Tiểu Hữu, nhóm nhạc SJ bị cư dân mạng công kích, lợi ích của công ty bị thiệt hại nghiêm trọng, ngay cả buổi biểu diễn tháng sau ở Ma Đô cũng bị hủy bỏ.

Công ty Hạ Hoa đang lâm vào tình thế bế tắc, nếu tiếp tục ở lại, có lẽ sẽ bị cuốn vào vũng bùn này mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK