Chương 20
“Không phải, thật sự cần trị liệu như vậy, dù sao chỗ đau của cô chính là những vị trí đó…” Giang Dĩ Minh vội vàng giải thích.
“Tôi không cần anh chữa giúp tôi, cút!” Thẩm Thanh Nga hung hăng trừng mắt nhìn Giang Dĩ Minh.
“Hây…” Giang Dĩ Minh thở dài một hơi, sau đó yên lặng đứng dậy giúp Thẩm Thanh Nga pha một ly nước đường nâu, nói: “Vậy cô uống ly nước đường nâu đi, nó cũng có thể làm giảm đau.”
Lúc này Thẩm Thanh Nga mới nhìn Giang Dĩ Minh, sau đó uống nước đường nâu.
“Thẩm Thanh Nga, tôi không có tâm tư gì khác, chủ yếu chỉ là muốn nói cho cô biết, nếu muốn trị tận gốc vẫn phải…”
“Không cần!”
Đầu tiên Thẩm Thanh Nga không tin Giang Dĩ Minh sẽ chữa bệnh, cho nên cô càng hoài nghi điểm xuất phát của Giang Dĩ Minh.
…
Trôi qua một đêm, bốn giờ sáng ngày hôm sau Giang Dĩ Minh lập tức rời giường, sau đó ra ngoài.
Sáng sớm, vạn vật hồi sinh, lúc này tìm kiếm nơi có linh khí là thích hợp nhất, cho nên Giang Dĩ Minh lập tức hướng về phía ngoại ô.
Ngoại ô tương đối mà nói núi sẽ nhiều hơn, ở bên này càng dễ dàng tìm được ngọn núi có linh khí!
Chỉ là khi anh vừa đi đến chân núi, đã nhìn thấy một chiếc xe van đậu cách đó không xa.
Mà lúc này chiếc xe van đó còn đang lắc lư không quy tắc.
Giang Dĩ Minh lập tức ngẩn người.
Ôi mẹ ơi, mới sáng sớm mà lại có người làm xe chấn động?
Còn chạy đến sườn núi hoang vắng này?
Anh cười hờ hững, lập tức chạy về phía xe van.
Anh không có ý nhìn trộm người khác làm rung xe, mà anh cho rằng đây hoàn toàn không phải là chấn động xe gì cả!
Đầu tiên, chấn động xe không thể là một chiếc xe van! Không có người phụ nữ nào ngu ngốc đến mức chấn động với một chiếc xe van!
Thứ hai, nhìn vào quy tắc lắc lư của chiếc xe van rõ ràng không phải là làm chuyện đó.
Thứ ba, đâu ra nhiều phân tích như vậy, có phải hay không đi qua đó xem là biết ngay thôi mà.
Lúc đi đến cách xe van khoảng năm mét, tần suất lắc lư của xe van càng lớn hơn.
Mà lúc này, Giang Dĩ Minh cũng nghe được mấy câu đối thoại bên trong xe van!
“Lục Mỹ Lan! Tôi nói cho cô biết, cô đúng là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!” Âm thanh của một người đàn ông mang theo giọng điệu uy hiếp lớn tiếng nói: “Bộ phim này của công ty chúng tôi, cô tham gia cũng phải tham gia, không tham gia cũng phải tham gia! Nếu cô ngoan ngoãn tham gia diễn xuất thì thù lao của cô sẽ không thiếu một xu, nhưng nếu cô không tham gia diễn xuất vậy đừng trách mấy anh em chúng tôi xuống tay với cô, nói thật mấy anh em chúng tôi cũng không phải người tốt lành gì, bình thường làm không ít chuyện trộm gà mò chó, chúng tôi dùng phương thức này với phụ nữ cũng chơi không ít, nhưng chỉ có ngôi sao lớn như cô là mấy anh em chúng tôi chưa từng chơi qua!”
“Lục Mỹ Lan, cô phải biết nếu mấy anh em chúng tôi thật sự làm gì cô, nói trắng ra, bị bắt vào tù cũng chỉ mười năm tám năm là có thể ra ngoài. Nhưng cô thì sao, nếu truyền chuyện này ra ngoài thì cả đời này của cô sẽ không cách nào sống tiếp. Bây giờ cô rất nổi tiếng, có rất nhiều fan hâm mộ trong ngoài nước, cô nói xem, nếu đến lúc đó mọi người đều xem video của cô, ảnh chụp của cô, vậy cô còn có chỗ để trốn trên thế giới này hay không?”