Đương nhiên, trước đó nàng cũng thương lượng qua với Cảnh đế, Tịch Nguyệt chính là làm thỏa đáng điểm này nhất.
Dù lúc nào, dù được cưng chiều như thế nào, hoặc là thân ở vị trí cao như thế nào, mọi chuyện nàng đều để Cảnh đế ở trong lòng. Nếu không phải là Cảnh đế bằng lòng tất cả, tuyệt đối sẽ không làm bừa bất cứ chuyện gì.
Về phần mấy ngày trước, Cảnh đế nhắc tới một vài tư tưởng mới về tuyển tú nữ, cũng đang trong thương thảo, còn chừng một năm hình như Cảnh đế cũng không phải là qua loa với nàng.
Tịch Nguyệt cũng nghĩ là Cảnh đế không có lý do qua loa nàng như vậy, hắn là Chúa Tể quốc gia này, đâu cần lừa nàng.
Nghĩ đến nếu hắn bố trí như thế, vậy chính là sự thật rồi.
Tâm tình Tịch Nguyệt tốt, sáng sớm sắp xếp mọi người chuẩn bị một chút đồ ăn mọi người trong nhà thích ăn. Tuy không làm việc này nhưng không làm chút gì, Tịch Nguyệt luôn cảm thấy thiếu gì đó.
"Chủ tử tốt của ta, ngài tạm nghỉ ngơi. Chớ gấp. Một lát lão phu nhân, tiểu thư Nhất Nhất họ sẽ đến." Cẩm Tâm cười lôi kéo chủ tử nhà mình ngồi xuống.
Nghe nàng nói như vậy, Tịch Nguyệt làm như nghĩ tới điều gì: "Đúng rồi, Cẩm Tâm nói cho Xảo Ninh, chuẩn bị chút điểm tâm nàng làm lúc lễ mừng năm mới, Nhất Nhất cực kỳ thích loại điểm tâm đó."
Ăn rất nhiều, còn mang tất cả dư lại đi đấy!
"Được được được! Chủ tử tốt nhanh ngồi xuống."
Đợi Tịch Nguyệt thu dọn tất cả thỏa đáng thì nghe Cẩm Tâm thông truyền, mọi người Thẩm gia đã đến đông đủ.
Đồng loạt quỳ xuống thỉnh an, Tịch Nguyệt vội vàng gọi dậy.
Hôm nay tuy Tịch Nguyệt là hoàng hậu cao quý, nhưng cũng không phải là chuyện gì đều có thể làm không chút kiêng kỵ, nàng cũng không thể thường tuyên mọi người Thẩm gia vào cung.
Một năm cũng chỉ có năm mới mới có thể gặp gỡ, Tịch Nguyệt cũng đặc biệt mừng rỡ.
Cẩn thận quan sát tẩu tẩu Mẫn thị một phen, Tịch Nguyệt cười hỏi: "Nhìn vẻ mặt tẩu tẩu rất tốt."
Mẫn thị vội vàng lên tiếng: "Tự biết mang thai, ta chính là không ngừng bồi bổ, trước đó vài ngày hoàng hậu nương nương ban thưởng thuốc bổ, tổ mẫu và mẫu thân một chút cũng không cần, đều đưa cho ta trọn vẹn."
Dứt lời lại là dáng dấp ngại ngùng.
Tịch Nguyệt cười, lần này vào cung trừ Thẩm lão phu nhân, Mẫn thị, Thẩm Nhất Nhất, Lâm thị cũng cùng đến đây.
"Tổ mẫu và mẫu thân dĩ nhiên là thương tẩu tẩu."
Thẩm lão phu nhân nhìn Đại Tôn Nữ của mình. Bản thân làm sao cũng không nghĩ ra, năm đó chỉ muốn ở trong cung yên ổn là được nhưng lại có thể một bước lên mây. Nha đầu Tịch Nguyệt không chỉ leo lên hậu vị, liên đới, Thẩm gia cũng lần nữa đi tới tình trạng hôm nay.
Việc này ở trước kia, bà là nghĩ cũng không dám nghĩ, bà đã thấy rõ những đứa bé Thẩm gia này, bé trai cũng không có năng lực gì lớn, làm người lại chân chất, muốn đi tới vị trí cao như vậy còn nói gì tới Như Ý.
Hôm nay tuy không nói là hiển hách cỡ nào, nhưng Thẩm gia luôn là một nhà không giống bình thường.
"Sao mấy Tiểu Chủ Tử không có ở đây?" Thẩm lão phu nhân nghĩ đến mấy đứa nhóc, hỏi.
Dáng vẻ ba đứa con nít vui mừng làm cho người ta nhìn chính là không yêu không được.
"Hồi tổ mẫu, ba đứa nhỏ đều còn đang ngủ, cũng chưa có dậy. Một lát đợi bọn nhỏ tỉnh, Nguyệt Nhi sai người ôm bọn nhỏ tới."
"Muội cũng nhớ nhung mấy đứa nhỏ rồi." Thẩm Nhất Nhất nắm khăn, quy củ ngồi ở chỗ đó, chỉ là tính tình hoạt bát vẫn lộ rõ.
Thẩm lão phu nhân nghe lời này của nàng, liếc xéo nàng một cái: "Con đã là một đại cô nương, tính tình này vẫn là không chững chạc như thế."
Thẩm Nhất Nhất vẫn là khuôn mặt tươi cười vui vẻ.
Có điều nói thật ra khiến người cảm thấy không phải chuyện như vậy.
"Tỷ tỷ cũng là không thận trọng như vậy mà. Nếu đều là mỹ nhân rập theo một khuôn khổ, còn có đặc sắc gì có thể nói." Thẩm Nhất Nhất nghiêng đầu.
Tịch Nguyệt nghe nàng nói như vậy, cũng nở nụ cười, nhưng lại nghĩ tới sang năm chính là tuyển tú.
Cũng không kiêng dè Thẩm Nhất Nhất, nhìn lão phu nhân: "Tổ mẫu, sang năm chính là